Loại bỏ tâm sợ hãi để nói về trải nghiệm bị bức hại của bản thân
Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 18-06-2025] Vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bức hại vô cùng tàn khốc. Chỉ vì ĐCSTQ bắt đầu cuộc bức hại các học viên Pháp Luân Đại Pháp năm 1999, tôi đã đến Bắc Kinh thỉnh nguyện và bị nhà trường sa thải. Sau đó, tôi còn bị bỏ tù 7 năm vì làm tài liệu giảng chân tướng.
Một thời gian dài sau khi ra tù, tôi không muốn đọc tin tức về cuộc bức hại trên trang Minh Huệ hay nhắc đến những trải nghiệm giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp của mình, bởi vì những ký ức đau thương đó khiến tôi sợ hãi, và tôi cũng lo nếu kể ra, tôi sẽ làm người khác sợ hãi.
Trong quá trình học Pháp, tôi nhận ra rằng Sư phụ yêu cầu chúng ta phơi bày cuộc bức hại, và chính ĐCSTQ mới là kẻ sợ bị vạch trần. Nếu không làm theo lời Sư phụ thì tôi không thể gọi mình là người tu luyện chân chính. Tôi hiểu rằng trong vấn đề này mình phải quy chính bản thân. Tôi nghĩ: “Khi tâm sợ hãi khởi lên, chẳng phải đây chính là cơ hội tốt để loại bỏ nó sao? Tại sao lại che giấu nó và để nó tiếp tục tồn tại trong tâm mình? Các nhân tố tà ác có thể lợi dụng tâm sợ hãi này để ẩn náu trong trường không gian của tôi, can nhiễu đến chính niệm của tôi.”
Tôi nhận ra rằng đây chính là nguyên nhân khiến tôi không làm tốt trong việc chứng thực Pháp và cứu độ chúng sinh. Tôi đã quyết tâm loại bỏ tâm sợ hãi!
Tôi cũng có thể ngộ sâu hơn về Pháp của Sư phụ. Sư phụ giảng: “tướng do tâm sinh.” (Giảng Pháp tại Hội nghị Đại Kỷ Nguyên, Giảng Pháp tại các nơi X). Nếu học viên Pháp Luân Đại Pháp chúng ta không nói ra sự thật về cuộc bức hại, thì con người thế gian sẽ không thấy được bản chất tà ác của ĐCSTQ, điều đó sẽ ảnh hưởng đến lựa chọn thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, khiến tương lai của họ bị ảnh hưởng. Tôi bắt đầu đọc các bản tin về cuộc bức hại. Khi nỗi sợ xuất hiện, tôi phát chính niệm để loại bỏ nó.
Sau một thời gian như thế, tôi không còn sợ đọc tin tức hay nói rõ sự thật về cuộc bức hại nữa.
Một ngày nọ, tôi ra ngoài giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp thì trời đổ mưa. Tôi ngồi xuống một chiếc ghế dưới mái hiên ở ngoài đường. Một đôi vợ chồng già cũng đến trú mưa. Người vợ và tôi bắt đầu trò chuyện. (Người chồng dường như bị Alzheimer.)
Người phụ nữ hỏi tôi làm nghề gì. Tôi lập tức nắm bắt cơ hội này để giảng chân tướng. Tôi nói với bà: “Tôi từng là giáo viên, nhưng đã bị sa thải vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.” Bà bày tỏ sự đồng cảm sâu sắc và nói rằng có người trong gia đình bà cũng từng chịu sự bức hại của ĐCSTQ. Tôi tiếp tục giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho bà. Bà hoàn toàn tán đồng với sự tốt đẹp của Đại Pháp và đồng ý thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới.
Tôi rất vui mừng được chia sẻ rằng cuối cùng tôi đã loại bỏ được tâm sợ hãi đối với việc đọc tin tức về cuộc bức hại và phơi bày sự thật.
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/8/16/83-498384.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/9/25/229971.html


