“Tôi đã cầm trên tay cuốn sách quý Chuyển Pháp Luân rồi!”
Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-06-2025] Tôi là một nông dân thuần túy, là con cả trong nhà, dưới tôi còn có một em gái và hai em trai. 15 năm trước, vì mắc bệnh hoại tử chỏm xương đùi, tôi bị tàn tật phải chống nạng để đi lại. Cha mẹ tôi mất sớm, gia cảnh bần hàn. Em trai tôi mắc bệnh co giật, khiến trí nhớ không tốt, vì vậy mà mãi không lập gia đình, em ấy sống một mình.
Ban đầu, tôi không phản đối Pháp Luân Công nhưng cũng không ủng hộ, chỉ giữ thái độ tự bảo vệ mình. Tình trạng sức khỏe của em trai tôi không tốt, nghe nói học luyện Pháp Luân Công có thể trừ bệnh khỏe thân, giúp thân thể cường tráng, nên em ấy đã học Pháp Luân Công. Không bao lâu sau, bệnh co giật của em đã khỏi và không bao giờ tái phát nữa. Người thân và bạn bè đều đã chứng kiến sự thần kỳ và siêu thường của Pháp Luân Đại Pháp.
Hai năm trước, em trai tôi bị bắt vì giảng chân tướng cho mọi người, do kiên định tu luyện nên em đã bị kết án phi pháp hơn 6 năm tù. Gia đình chúng tôi nghèo khó, lúc em trai mới bị bắt, tôi không có tiền mời luật sư cho em, đành bất lực chịu đựng trong đau khổ. Sau khi biết chuyện, các đệ tử Đại Pháp đã chủ động quyên góp tiền để mời luật sư.
Trong quá trình giải cứu em trai, tôi đã thấy được đạo đức cao thượng của các đệ tử Đại Pháp, họ làm việc gì cũng nghĩ cho người khác trước, không màng báo đáp, chỉ vô tư giúp đỡ và phó xuất, tôi vô cùng cảm động. Từ tận đáy lòng, tôi cảm tạ Sư phụ Đại Pháp đã dạy nên nhiều người tốt thực sự như vậy! Cảm tạ những đệ tử Đại Pháp không quen biết đã thầm lặng giúp đỡ em trai tôi!
Sau khi cảm động trước các đệ tử Đại Pháp, tôi đã chống nạng, kiên trì đi cùng luật sư đến các cơ quan ban ngành để gửi tài liệu, tìm gặp những người có liên quan để giảng chân tướng. Một đệ tử Đại Pháp nhắc tôi vừa đi vừa thành tâm nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” thì sẽ được phúc báo. Tôi niệm được vài ngày, kỳ tích đã xuất hiện: Tôi đi lại nhanh hơn trước, lưng không còn đau, sau lưng cũng không còn cứng đờ nữa, bỏ nạng ra cũng đi được, chỉ có bên chân bị hoại tử chỏm xương đùi là vẫn còn bị cứng lúc đi lại. Thực ra em trai tôi đã nhiều lần bảo tôi thành tâm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo”, nhưng tôi đã không để tâm, bây giờ tôi mới thấy hối hận vì đã không nghe lời em ấy.
Em trai tôi ở trong tù, mỗi tháng cần gia đình chuyển tiền sinh hoạt phí vào thẻ để mua các nhu yếu phẩm hàng ngày. Các đệ tử Đại Pháp biết hoàn cảnh nhà tôi: em rể tôi bị tắc mạch máu não nằm liệt giường, quanh năm phải mua thuốc, lúc bệnh nặng còn phải nhập viện, cần em gái tôi chăm sóc; em trai thứ hai của tôi sống ở vùng núi nông thôn, bố mẹ vợ sức khỏe không tốt, quanh năm phải dùng thuốc tiêm; còn tôi đã ly hôn nhiều năm, lại là người tàn tật, kinh tế gia đình khó khăn.
Các đệ tử Đại Pháp đã lặng lẽ đưa tiền cho tôi để tôi gửi vào thẻ cho em trai, tên của họ tôi đều không biết. Tôi từng nghe nói trên đời có người tốt, nhưng chưa bao giờ chứng kiến những người tốt như vậy! Tôi cũng đã từng gặp người tốt, nhưng chưa bao giờ gặp nhiều người tốt đến thế! Tôi kính phục sự vĩ đại của Sư phụ Đại Pháp! Kính phục sự uy nghiêm và năng lực siêu thường của Đại Pháp!
Tự đáy lòng mình tôi tự nhủ: Tôi cũng muốn tu luyện, cũng muốn trở thành một người tốt biết nghĩ cho người khác. Giờ đây, tôi đã cầm trên tay cuốn sách quý “Chuyển Pháp Luân” rồi!
Một lần nữa cảm tạ Sư phụ! Cảm tạ các đệ tử Đại Pháp đã vô tư thầm lặng giúp đỡ em trai tôi!
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/6/28/496224.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/7/25/229024.html


