Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-07-2025] Cha tôi thích đến những nơi có ít học viên và giúp họ giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Dưới đây, tôi xin chia sẻ ba câu chuyện về việc cha tôi giảng chân tướng cho cảnh sát.

Trưởng đồn cảnh sát công nhận Đại Pháp là tốt

Năm 2010, cha tôi đi giảng chân tướng tại một khu vực có rất ít học viên. Ông bị bắt và đưa đến đồn cảnh sát. Lúc đó, trong tâm ông không ngừng nhẩm bài thơ “Cảm khái” của Sư phụ vừa mới công bố.

Khi cảnh sát hỏi, cha tôi từ chối nói ra nơi ở. Một cảnh sát nói họ sẽ đưa ông về nếu ông chịu nói ra, nhưng cha tôi nói: “Cậu không cần đưa tôi về đâu. Tôi tự đến đây thì sẽ tự về”.

Cảnh sát thẩm vấn cha tôi đến tối nhưng không lấy được thông tin nào từ ông. Cha tôi tiếp tục nói với trưởng đồn cảnh sát về Pháp Luân Đại Pháp, cuối cùng trưởng đồn nói: “Tôi sẽ ghi nhớ Pháp Luân Đại Pháp hảo”.

Cha tôi bảo các học viên khác rằng ông thực sự không biết cách giảng chân tướng nhưng ông biết điều này sẽ thụ ích cho người khác.

Trưởng đồn cảnh sát không ngăn cản cha tôi rời đi

Một lần khác vào những năm 2000, cha tôi bị đưa đến đồn cảnh sát vì giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp. Trưởng đồn cảnh sát này được điều chuyển từ nơi khác đến. Ông ấy thẩm vấn cha tôi và dùng những lời lẽ xúc phạm, khó nghe.

Cha tôi cười và bảo: “Đáng ra cậu phải bảo vệ người dân, ít nhất cũng nên giữ hình tượng tốt đẹp và không dùng ngôn ngữ thô tục chứ. Tôi lớn tuổi hơn cậu và có thể lớn tuổi hơn cha cậu nữa, cậu không nên nói với tôi như vậy.

“Tôi đang giúp mọi người thức tỉnh. Chúng tôi tự bỏ tiền in tài liệu để giúp mọi người minh bạch Đại Pháp và cuộc bức hại. Tôi đang nói sự thật với cậu, cho dù cậu có tin hay không. Bây giờ ở Trung Quốc, cậu có thể tìm được những người như chúng tôi không?”

Trưởng đồn cảnh sát tiếp tục mắng chửi, nhưng cha tôi nói: “Tôi nói những điều này là vì tốt cho cậu. Tôi không ở đây nữa, tôi đi về đây”. Ông ấy đứng dậy rời đi, và trưởng đồn cảnh sát không ngăn cản ông.

Trưởng đồn cảnh sát thả cha tôi đi

Cha tôi lại bị đưa đến đồn cảnh sát lần nữa khi phân phát tài liệu chân tướng Pháp Luân Đại Pháp tại một khu vực khác. Ông nói chuyện với trưởng đồn cảnh sát, và trưởng đồn nói rằng: “Tôi không nói Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) là tốt, cũng không có lập trường về Pháp Luân Đại Pháp”.

Cha tôi nói: “Dù cậu có nghĩ ĐCSTQ là tốt hay xấu, đó là một chuyện. Nhưng ngay cả khi cậu không biết Đại Pháp hoặc không tu luyện, thì cũng nên biết Chân-Thiện-Nhẫn là tốt. Các học viên hành xử theo những nguyên lý đó. Cậu đang bắt giữ học viên vì chúng tôi trộm cướp hay làm việc phi pháp chăng? Chúng tôi chỉ muốn để mọi người biết rằng Chân-Thiện-Nhẫn là tốt”.

Cha tôi hỏi liệu trưởng đồn cảnh sát đã đọc Cửu Bình chưa. Ông ấy nói đã đọc qua.

Cha tôi nói: “Vậy tôi sẽ không nói với cậu về ĐCSTQ vì trong sách đã giải thích rất kỹ rồi. Cho đến bây giờ, truyền thông của ĐCSTQ không hề nhắc đến Cửu Bình. Họ không dám nói về nó, vì không dám thừa nhận những gì cuốn sách nói là đúng. Và họ không thể nói nó sai vì không thể thay đổi sự thật lịch sử.

“Cậu nên biết cái gì tốt và xấu, và có quyền lựa chọn. Nhưng cậu không có lập trường về ĐCSTQ, cũng không có quan điểm về Pháp Luân Đại Pháp, vậy là không lựa chọn rồi. Thiên tai, nhân họa sẽ tiếp tục xảy ra trong tương lai. Khi cậu chọn thoái ĐCSTQ và công nhận Đại Pháp là tốt, cậu sẽ được bảo hộ và đắc phúc báo”.

Trưởng đồn cảnh sát cười tươi và đề nghị lái xe đưa cha tôi về nhà. Cha tôi nói: “Cậu không cần chở tôi. Tôi sẽ đạp xe về nhà”. Sau đó ông rời khỏi đồn cảnh sát.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/7/27/497641.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/9/9/229756.html