Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc
[MINH HUỆ 12-04-2025]
Tôi đắc Pháp vào năm 1997 khi đang là sinh viên đại học. Hiện tôi làm công việc chuyên môn về kỹ thuật. Ngoài làm việc ở cơ quan, tôi còn mở một công ty riêng và việc kinh doanh cũng tốt.
Vợ chồng tôi là đồng tu, và là rổ rá cạp lại, ‘người cũ’ của cả hai chúng tôi đều qua đời do mắc bệnh. Nhờ sự sắp đặt của cơ duyên, chúng tôi từ hai thành phố đã đến với nhau. Sau khi kết giao với các đồng tu trong thành phố của anh ấy, tôi nhận ra rằng cùng là đệ tử Đại Pháp nhưng khoảng cách giữa tôi và họ quá lớn. Tôi giống như một người thường biết Đại Pháp là tốt. Tôi đã nhìn thấy những thiếu sót của mình và bắt đầu tu luyện một cách nghiêm túc. Chính Sư tôn đã không từ bỏ tôi, đã an bài đồng tu thức tỉnh tôi, từng bước dẫn dắt tôi trên con đường trở về nhà.
Điều đầu tiên tôi phải thay đổi là việc học Pháp. Trước đây, tôi nóng lòng muốn đọc được nhiều nhất có thể. Tôi nhớ có lần vào kỳ nghỉ, mỗi ngày tôi có thể học hết một cuốn giảng Pháp ở nước ngoài của Sư phụ. Tôi coi học Pháp như một nhiệm vụ phải hoàn thành, và tôi không thấy tâm tính có đề cao rõ rệt.
Lần này, đồng tu chồng bảo tôi cần chậm lại khi học Pháp, học Pháp nhất định phải nhập tâm. Tôi cũng đặc biệt chú ý đến các bài chia sẻ về việc học Pháp trên trang Minh Huệ. Đa số đều chia sẻ rằng, năm tháng qua đi, họ không cảm thấy có sự đề cao và cải thiện giống như thuở đầu tu luyện. Đủ loại ma nạn xuất hiện, và họ cảm thấy việc tu luyện của mình đã đến chỗ bế tắc. Sau khi học Pháp chậm hơn và tập trung hơn, họ dần dần đột phá. Nhờ đó tôi nhận ra vấn đề của tôi chính là ở việc học Pháp.
Vì có tâm cầu số lượng nên việc học Pháp của tôi bị tâm nóng vội can nhiễu rất lớn. Nhưng khi tôi học chậm lại với tâm tĩnh lặng, thì các Pháp lý liền hiển lộ, và dường như mỗi câu lại có một thể ngộ khác.
Tôi nhận ra rằng Pháp có thể giải quyết mọi vấn đề, và tôi ngộ được uy lực của Pháp. Khi thấy một đồng tu nào đó đang trong tình trạng không đúng đắn, Pháp mà tôi lĩnh hội bắt đầu tự hiển lộ trong tâm trí tôi. Mỗi từng câu đều có thể phá trừ quan niệm không đúng của đồng tu. Đây cũng là một trải nghiệm hiếm có của tôi trong hơn 20 năm qua!
Trước đây khi phát chính niệm, tôi tuy ngồi đó nhưng trong đầu không có chuyện gì là không nghĩ tới, tôi không thể nào ức chế được đủ loại niệm đầu miên man đó. Bây giờ tôi có thể tập trung được rồi, toàn bộ vùng mặt và đầu đều có cảm giác tê tê tĩnh lặng. Đôi khi tôi cũng bị phân tâm, nhưng tôi nhanh chóng nhận ra và tập trung trở lại.
Tu tâm tính thực sự là một quá trình oan tâm thấu cốt. Trong cuộc sống hàng ngày, các chấp trước người thường của vợ chồng tôi bị phơi bày. Chủ yếu là tính cách tôi mạnh mẽ và bị văn hóa Đảng Cộng sản Trung Quốc bén rễ sâu khiến tôi rất dễ bị kích động, gặp chuyện không vừa ý là nổi nóng ngay. Chồng tôi thì ương ngạnh. Khi anh mắc lỗi, anh không chịu thừa nhận vấn đề của bản thân mình, thay vào đó là viện cớ và lý lẽ để biện hộ cho bản thân. Anh ấy cũng khá lười biếng. Hậu quả là, mâu thuẫn giữa chúng tôi dần dần leo thang.
Một hôm, có đồng tu đến nhà chúng tôi đúng lúc hai vợ chồng tôi đang vượt quan tâm tính. Tôi phàn nàn với đồng tu rằng suốt mấy năm qua, tôi đã hỗ trợ tài chính cho chồng tôi và gia đình anh ấy rất nhiều, thế mà anh ấy vẫn luôn oán trách tôi. Trong khi tôi đã xem nhẹ chuyện nhân tình thế sự và chưa bao giờ có bất kỳ đòi hỏi nào đối với anh ấy về phương diện này. Những đòi hỏi của anh ấy khiến tôi không thể chịu nổi.
Khi đang nói, tôi chợt nhận ra: “Chẳng phải Sư phụ đang dùng hoàn cảnh này để giúp tôi đề cao tâm tính sao?” Sư phụ đang lợi dụng ưu điểm của mỗi chúng tôi để bổ sung cho nhau, giúp nhau thành tựu. Khi nhận ra điều này, nỗi oán hận mà tôi đã nuôi dưỡng bấy lâu biến mất ngay lập tức. Sư phụ đã giúp tôi tiêu trừ khối nghiệp lực không tốt đó, và tôi ngay lập tức cảm thấy đầu óc thanh tỉnh, thân thể nhẹ nhàng. Cảm giác thật vô cùng mỹ diệu.
Tết năm nay, tôi đã không cùng chồng về quê anh ấy. Tôi muốn tận dụng kỳ nghỉ lễ để ở nhà học Pháp cho tốt. Khi còn lại một mình, lúc tĩnh tâm tôi liền nghĩ tại sao tâm oán hận, tâm bất bình, tâm coi thường của tôi với chồng lại nặng đến vậy. Trong các bài chia sẻ đều nói tâm oán hận không bỏ đi thì rất nguy hiểm. Lần này, tôi nhất định phải tĩnh tâm xuống, đào tận gốc rễ của sự oán hận và thanh trừ nó.
Khi hướng nội, tôi nhận ra mọi sự xuất phát từ tâm tư lợi. Trong gia đình này mọi việc đều do một tay tôi chèo chống về kinh tế, tư duy văn hóa đảng khiến tôi cảm thấy có quyền nổi giận về bất kỳ việc gì nhỏ nhặt nhất khiến tôi không hài lòng. Trước đây tôi thường cho rằng tâm thái đó là do áp lực nuôi gia đình và công việc, nhưng giờ xem ra tâm lợi ích mới là căn bản.
Vậy làm thế nào để thanh trừ cái tâm bất hảo này đây? Tôi cho rằng có lẽ là do quan hệ nhân duyên từ một đời nào đó gây ra, nếu mắc nợ thì tôi cần tự nguyện trả. Không có gì xảy ra đối với một người tu luyện là ngẫu nhiên. Định mệnh được an bài như vậy rồi, còn có gì không buông bỏ được đây?
Tôi ngộ ra rằng, nhìn bề ngoài mọi thứ có vẻ như là của tôi: tiền do tôi kiếm, nhà và xe đều do tôi mua, và mọi chi phí do tôi trang trải, nhưng thực ra có lẽ đó là những thứ trong mệnh của chồng tôi vốn có, chỉ là tạm thời cho tôi giữ hộ, thông qua hình thức này xem tôi có buông bỏ được không. Tôi còn có gì không buông bỏ được chứ? Tôi có thể mang chúng theo lên thiên thượng không? Nhận ra điều này, tôi lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.
Một ngày sau đó, hai chúng tôi lại vì vài chuyện nhỏ mà không vui. Trong tâm tôi oán trách anh ấy: “Giá mà anh rộng lượng hơn một chút thì đã không có mâu thuẫn rồi?” Tôi chợt nhận ra: “Tại sao mình không thể hướng nội tu bản thân mà cứ hướng ngoại thế này? Lần này, mình nhất định không được cô phụ những bậc thang lên thiên thượng mà Sư tôn đã an bài. Cơn giận không thể kiểm soát được ấy là cái tôi vị tư, không phải chân ngã.” Dần dần, tôi bình tĩnh trở lại và nghĩ: “Gốc rễ cái tâm chấp trước này của mình đã được nhổ bỏ rồi. Từ nay về sau, mỗi khi gặp lại những chuyện không vừa ý, đầu tiên tôi phải hướng nội và kiểm soát bản thân. Cuối cùng, tôi đã biết cách tu luyện rồi.”
Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/4/12/491584.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/4/27/226403.html
Đăng ngày 04-05-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.