Bài viết của một đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-02-2025] Tôi xin viết ra một câu chuyện trong quá trình giảng chân tướng và tu luyện tâm tính của mình để chia sẻ cùng các bạn đồng tu. Nếu có điều gì chưa phù hợp với Pháp, xin các đồng tu từ bi chỉ rõ.

Một ngày tháng 7 năm ngoái, có một người thợ đến sửa nhà cho tôi. Tôi nghĩ mình phải nắm bắt cơ hội này để cứu anh ấy: nói cho anh ấy biết chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, để anh ấy hiểu ra sự thật và làm tam thoái để được cứu.

Vì lúc ấy là tháng nóng nhất trong năm, anh ấy đổ mồ hôi đầm đìa, ướt sũng cả quần áo. Tôi mua nước khoáng về và mời anh ấy uống bao nhiêu tùy thích. Đến giờ ăn trưa và ăn tối, tôi đều mời anh ấy ra quán ăn cơm. Trong khi dùng bữa, tôi cũng hỏi thăm sức khỏe, thể hiện sự quan tâm đến anh ấy, nói chuyện này chuyện kia để chúng tôi gần gũi nhau hơn.

Ban đầu, theo thỏa thuận thì tôi không cần lo chuyện ăn uống mà chỉ thanh toán tiền công cho anh ấy. Tuy nhiên, khi nhìn thấy những người sống ở tầng lớp dưới đáy xã hội Trung Quốc này, trong khi những người khác đang tận hưởng cuộc sống nhàn nhã ở các khu nghỉ dưỡng để trốn cái nóng mùa hè, thì họ lại phải vật lộn mưu sinh giữa thời tiết nóng nực. Tôi cảm thấy xót thương cho anh ấy, và nguyện cứu anh ấy của tôi càng trở nên mạnh mẽ hơn. Trong khi anh ấy đang làm việc, tôi vào phòng đọc sách để phát chính niệm thanh trừ tất cả sinh mệnh và nhân tố tà ác đang cản trở và can nhiễu đến việc anh ấy minh bạch chân tướng và được cứu độ. Tôi cũng cầu xin Sư phụ gia trì.

Người này trông khá ưa nhìn và mang lại cho người khác cảm giác dễ gần. Có vẻ như anh ấy rất dễ nói chuyện. Tôi nghĩ có lẽ anh ấy sẵn lòng lắng nghe chân tướng và thoái Đảng. Khi anh ấy dừng lại nghỉ ngơi, tôi nghĩ cơ hội thích hợp đã đến, bèn nói: “Ngày nay thiên tai nhân họa xảy ra khắp nơi, chỗ thì động đất, chỗ thì hỏa hoạn, lũ lụt, nên với dân thường như chúng ta thì quan trọng nhất là được bình an. Tôi có thể nói cho anh một phương pháp để được bình an không? Đó là thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Hãy thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó mà anh đã tham gia để có thể được Thần bảo hộ. Trước đây anh có từng gia nhập Đảng, Đoàn, Đội không? Để tôi giúp anh dùng hóa danh thoái để anh được bình an qua các tai nạn nhé”.

Anh ấy nói: “Tôi không tin cái gì cả. Tôi chỉ muốn kiếm nhiều tiền thôi. Nếu tai họa ập đến không thoát được, thì tôi sẽ chết thôi!” Nghe anh ấy nói vậy, lòng tôi chùng xuống!

Sau đó tôi hỏi: “Anh đã nghe nói đến Pháp Luân Đại Pháp chưa? Pháp môn này dạy người ta làm người tốt theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, và cũng rất hiệu quả trong việc trừ bệnh khỏe thân. Người dân ở hơn 100 quốc gia hiện đang thực hành pháp môn này và chỉ có ĐCSTQ là bức hại Pháp Luân Đại Pháp. “Vụ tự thiêu Thiên An Môn” cũng là giả, và không ai trong số năm người tự thiêu tu luyện Pháp Luân Công…”

Anh ấy ngắt lời tôi và nói: “Tôi đã nghe về Pháp Luân Đại Pháp từ lâu rồi. Nhiều năm trước, khi tôi đang làm việc bên ngoài, có người mang cho tôi vài cuốn sách và bảo tôi đọc. Nhưng tôi không đọc và trả lại cho anh ấy. Tôi không tin vào bất cứ điều gì cả. Trong dịp Tết và các ngày cúng lễ ở nông thôn chúng tôi, nhiều người sẽ đốt vàng mã cho người đã khuất, nhưng tôi thì không làm vậy. Tôi chỉ không làm hại ai và làm một người tốt. Tôi chỉ muốn kiếm được nhiều tiền, còn những chuyện khác tôi không quan tâm”.

Nói xong, anh ấy cầm hộp dụng cụ và quay lại làm việc. Tuy nhiên, tôi đi theo sau anh ấy và nói: “Dù thế nào đi nữa, anh cần biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Nó không phải như những gì ĐCSTQ tuyên truyền. Xin hãy nhớ ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.’ Anh sẽ nhận được phúc báo”. Anh ấy không đáp lại.

Tôi cảm thấy hơi thất vọng vì anh ấy đã không minh bạch chân tướng và không thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó. Thật sự đáng tiếc! Điều khiến tôi cảm thấy hụt hẫng là mình đã không tu luyện đủ tốt và không thể cứu được anh ấy. Tôi cũng cảm thấy hơi thất vọng về việc giảng chân tướng và cứu chúng sinh của mình.

Ngày hôm sau, một người thợ khác đến. Tôi nghĩ: “Mình có nên giảng cho người này không?” Người này có vẻ ngoài thô lỗ. Nhìn chung, trông anh ấy hơi xấu, thậm chí có chút hung dữ, khó gần. Trong tâm tôi không có ấn tượng tốt đẹp về người này, thậm chí còn cảm thấy có chút coi thường. Tôi hơi lo là giảng chân tướng cho anh ấy sẽ bị từ chối. Cộng với nỗi thất vọng lần giảng trước đó, tôi hơi ngần ngại khi nghĩ đến việc giảng chân tướng cho anh ấy. Trong lúc mâu thuẫn trong tâm, tôi lại nghĩ: Tôi là người tu luyện, không thể dùng quan niệm của con người để nhìn nhận sự việc được, cũng không thể dùng tư duy văn hóa đảng để đánh giá một người. Anh ấy có thể đến nhà tôi là để nghe chân tướng, và chính Sư phụ đã an bài cho anh ấy được cứu. Trách nhiệm của tôi là cứu người. Nếu tôi bỏ lỡ cơ hội này, anh ấy có thể mất đi cơ hội được cứu. Sư phụ an bài tất cả. Tôi chỉ cần nói ra và nếu anh ấy được cứu, Sư phụ sẽ cứu anh ấy. Vì vậy, tôi duy trì phát chính niệm một lúc, và khi thấy có cơ hội, tôi điềm tĩnh nói chân tướng với người này như tôi đã nói với người thợ hôm trước.

Kết quả là, người này không những đồng tình với tôi, mà anh còn đồng ý thoái xuất luôn khỏi tổ chức Đội Thiếu niên Tiền phong và Đoàn Thanh niên Cộng sản mà anh đã từng gia nhập. Anh cũng kể cho tôi nghe về tình trạng tham nhũng và sự sa đọa của các cán bộ nông thôn nơi anh sống. Tôi dặn anh hãy nhớ 9 chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” và thường xuyên thành tâm niệm, vì điều đó sẽ giúp anh tránh được tai họa, giữ được bình an và mang lại phúc báo cho anh. Tôi thở phào nhẹ nhõm: người này được cứu rồi! Con xin cảm tạ Sư phụ từ bi vĩ đại!

Tại sao cùng một phương pháp nhưng mang lại kết quả khác nhau đối với những người khác nhau? Vấn đề ở tôi là gì mà đã dẫn đến kết quả như vậy. Sau khi hai người thợ rời đi, tôi cứ suy nghĩ về vấn đề này trong mấy ngày liên tiếp. Thông qua học Pháp và hướng nội sâu sắc, cuối cùng tôi phát hiện ra rằng: Trước hết, tôi có tâm phân biệt (lựa chọn người để cứu), nhìn nhận người khác theo quan niệm người thường, và đánh giá một người qua vẻ bề ngoài của họ. Tôi chủ quan khi cho rằng người này dễ lắng nghe chân tướng và có thể đồng ý với những gì tôi nói, trong khi người kia không dễ lắng nghe. Tôi không nghĩ ra chính Sư phụ và Đại Pháp đang cứu họ. Khi tôi giảng chân tướng với quan niệm người thường, tất nhiên hiệu quả cứu người sẽ không thể nào tốt được. Thứ hai, nếu một người không học Pháp sâu, không đủ thiện và tâm từ bi, thì những lời người đó nói ra tự nhiên sẽ không mang theo uy lực của Đại Pháp, và sẽ không thể giải thể những sinh mệnh và nhân tố tà ác ở các không gian khác đang khống chế con người trên thế gian, do đó không đạt được hiệu quả cứu người. Thứ ba, suốt trong một thời gian dài, mọi người đã bị tẩy não bởi những lời dối trá của ĐCSTQ, tin vào chủ nghĩa vô thần, lối tư duy và cách ứng xử văn hóa đảng đã ăn sâu vào tiềm thức của họ. Họ không tin rằng ông Trời có mắt và họ chỉ quan tâm đến lợi ích trước mắt. Họ không biết rằng tiền không thể mang đến khi sinh và cũng không thể mang theo đi khi chết. Chỉ có cắt đứt với tà đảng và đồng hóa với đặc tính Chân-Thiện-Nhẫn của vũ trụ thì mới có thể được an toàn và đi đến tương lai.

Khi hướng nội, tôi cũng phát hiện ra rằng mục đích của tôi khi giảng chân tướng là để hoàn thành nhiệm vụ, tôi sợ rằng nếu không giảng chân tướng, tôi sẽ không thể viên mãn và bị rớt lại, tôi căn bản là thiếu chính niệm về sứ mệnh trợ Sư Chính Pháp. Ngoài ra tôi còn có tự tư, tự cho mình là trung tâm và sợ bị ĐCSTQ tà ác bức hại. Làm sao tôi có thể cứu người với tâm bất thuần như vậy? Đồng thời, tôi cũng tìm thấy tâm oán hận (tôi đã oán trách khi anh ấy không nghe tôi giảng chân tướng, khi mọi việc không theo đúng ý tôi, khi sự việc động đến tâm can tôi), sự đố kỵ, danh lợi, dục vọng, tâm an dật, tâm tự ti, tâm lười biếng và nhiều chấp trước khác nữa. Tôi đã tìm thấy rất nhiều nhân tâm đến nỗi chính tôi cũng không tin nổi! Tôi tự nhủ: Những niệm đầu và chấp trước người thường đó không phải là của tôi, tôi không cần chúng, tôi muốn phơi bày chúng, tu bỏ chúng, học Pháp nhiều hơn, cứu nhiều người hơn, tinh tấn thực tu và viên mãn trở về cùng Sư phụ.

Bản quyền © 1999-2025 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2025/2/14/490627.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2025/4/6/226123.html

Đăng ngày 30-04-2025; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share