Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trường Xuân, tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-5-2012]

Kính chào Sư phụ từ bi! Xin chào các bạn đồng tu!

Lễ kỷ niệm 20 năm ngày Sư phụ hồng truyền Đại Pháp sắp tới. Vì vậy, tôi xin chia sẻ kinh nghiệm của mình và cảm ơn Sư phụ vì sự cứu độ từ bi của Ngài.

Điều huy hoàng ở các không gian khác đã đưa tôi đến với Đại Pháp

Gần đây, tôi hay nhớ về những ngày đầu đắc Pháp của mình. Tôi nhớ lại niềm vui và sự háo hức lúc đó. Ánh sáng và sự cởi mở trong tâm mà tôi trải nghiệm được lúc đó đã được tôi khắc cốt ghi tâm.

Đầu năm 1997, các học viên khác đã nói cho tôi về Pháp Luân Đại Pháp một vài lần và đề nghị cho tôi mượn sách Pháp Luân Đại Pháp. Nhưng tôi đã từ chối lời đề nghị của họ. Vào ngày 18 tháng Năm, một vài đồng tu đã mời tôi tới thăm quan triển lãm nghệ thuật của các để tử Đại Pháp ở Cát Lâm để kỷ niệm năm năm Sư phụ truyền Pháp. Do tôi rất yêu thích thư pháp và nghệ thuật, tôi đã đi theo một vài học viên Đại Pháp và một người đồng nghiệp không tu luyện tới buổi triển lãm.

Ngay khi bước vào hội trường, tôi đã lập tức bị thu hút bởi cảnh tượng bên trong. Do tôi đã từng tập một vài môn khí công và tôi vẫn ở trình độ luyện khí, tôi đã cảm nhận được khí và các trường điện từ. Ở trong này, tôi cảm nhận được một trường khí và một năng lượng rất mạnh mà trước đó tôi chưa từng cảm nhận. Tôi cảm thấy hạnh phúc và thoải mái. Mỗi tế bào trong cơ thể tôi đều thư giãn và tôi cảm thấy thật mãn nguyện. Tôi không nhìn được các không gian khác nhưng tôi có thể cảm thấy được nơi này thật rộng lớn, cực kỳ rộng lớn và phát sáng rực rỡ.

Vì không thể quên được trải nghiệm đó, vài năm sau, tôi đã quay lại nơi đó, nhưng chỉ thấy rằng các tòa nhà thật bình thường với những khối nhà cũ kỹ đối diện nhau. Sảnh của tòa nhà cũng không hề rộng.

Buổi triển lãm lúc đó được tổ chức ở sân vận động thành phố Trường Xuân, nơi có một cái sảnh lớn và các phòng trưng bày nối tiếp nhau. Trên bàn và trên tường là các bức tranh, các tác phẩm thư pháp, các tác phẩm nghệ thuật đủ loại màu sắc và thiết kế. Có nhiều người khách tới thăm quan nhưng mọi người rất yên lặng và tĩnh tâm để thưởng lãm. Tôi cảm thấy những người quanh mình rất thân thuộc như thể tôi đã từng quen biết họ. Thỉnh thoảng khi tôi nhìn họ, họ đáp lại tôi bằng một nụ cười rạng rỡ. Mặc dù các tác phẩm ở đó không chuyên nghiệp, tôi có thể cảm nhận rằng chúng đã được hoàn thành bằng tâm huyết và chứa đầy năng lượng từ bi và mỹ hảo. Những tác phẩm chuyên nghiệp buồn tẻ còn thua xa. Tôi liên tục tự nhủ: “Đẹp quá, thật là tuyệt vời!” Tôi đã hoàn toàn bị chinh phục.

Thậm chí tới hôm nay, tôi vẫn còn nhớ những bức tranh và nét chữ đó. Ví dụ, tôi đã xem nhiều phiên bản của truyện cổ tích hiện đại (từ nhỏ tôi đã luôn thích truyện cổ tích) và chúng đã làm chuyển biến nhiều quan niệm người thường của tôi. Tôi nhìn thấy một quyển truyện tranh của một học viên Pháp Luân Công. Trong quá trình tu luyện của anh ấy, ma từ các không gian khác đã tới can nhiễu anh. Chúng tới rất nhiều, rất to lớn và hung ác. Bỗng nhiên, anh ấy nghĩ tới bài công pháp đầu tiên “Phật triển thiên thủ Pháp” có động tác “Song long hạ hải”. Khi anh ấy nhẩm lại khẩu quyết và thực hiện động tác đó, hai con rồng đã bay ra và tiêu diệt gọn lũ ma quỷ. Một bức vẽ khác được vẽ bởi một học viên đến từ nông thôn. Bốn bức ảnh nhỏ minh họa những trải nghiệm của anh ấy. Một hôm, nhà hàng xóm bị cháy và lửa lan rộng làm cháy nhiều nhà khác, nhưng không phải nhà của anh ấy. Ngôi nhà của anh ấy an toàn, và thậm chí ngay cả đống cỏ khô cũng không bị cháy chút nào. Cũng có những câu chuyện về những người rất ốm yếu đã trở nên khỏe mạnh sau khi tập Pháp Luân Công. Thật đáng kinh ngạc. Tôi thấy một bức vẽ khác. Nó tuy đơn giản nhưng có ý nghĩa rất sâu sắc. Nó vẽ về một con đường tu luyện. Con đường này kéo dài ra xa. Trên con đường có nhiều cục nghiệp lực rải rác khắp nơi trên mỗi bước chân của người tu luyện. Sư phụ đã giúp anh ấy tiêu trừ rất nhiều nghiệp lực. Với mỗi bước tiến về phía trước, một cục nghiệp lực được tiêu trừ. Tôi đã đứng trước bức tranh đó khá lâu và nó đã khơi dậy sự tò mò của tôi về việc tu luyện. Trước đó, tôi chưa bao giờ suy nghĩ nhiều xem tu luyện là gì. Tôi chợt nhận ra rằng tu luyện không hề dễ dàng, và nếu không có Sư phụ thì một người không thể thành công trong tu luyện.

Từ chuyến đi này, tôi đã hiểu thế nào là “đắm mình trong Phật quang.” Tôi cảm thấy háo hức trong một thời gian dài. Tôi chia sẻ trải nghiệm này với các thành viên trong gia đình và kể cho họ những gì tôi đã thấy ở buổi triển lãm. Tôi gợi ý họ hãy tự đi đến buổi triển lãm. Ngày hôm sau, tôi bắt đầu luyện công và học Pháp. Thật may mắn vì tôi đã trở thành một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp và được tận hưởng từng ngày với “Phật quang phổ chiếu”.

Tôi muốn tu luyện

Khi lớn lên, tôi bị ảnh hưởng bởi gia đình và có những khái niệm mơ hồ về Thần và Phật. Ông nội của tôi là một bác sỹ Trung Y. Ông cũng tập thiền và tu luyện một thời gian dài, nhưng không nói chuyện đó với bất cứ ai. Bởi vì ông rất yêu tôi, thỉnh thoảng ông kể cho tôi nghe một vài câu chuyện về tu Đạo. Theo tôi nhớ, ông tôi thường tìm hiểu các phương pháp để được khỏe mạnh và sống lâu. Ông dạy tôi một loại khí công gọi là Khí công Thư giãn khi tôi còn rất nhỏ. Năm 31 tuổi, tôi bắt đầu tập môn khí công mà ông đã dạy tôi. Với sự phổ biến nhanh chóng của khí công, tôi cũng bắt đầu tập một vài môn khí công khác. Hôm nay tôi tập công này, ngày mai tập công khác, nhưng chưa bao giờ tìm được một môn phù hợp với mình.

Khi tôi đã hơn 40 tuổi, tôi bị mắc một vài chứng bệnh như tim đập nhanh, viêm mũi, viêm họng. Tôi bận rộn với việc nhà và việc cơ quan. Hai chân của tôi bị sưng lên. Lúc đó, bố mẹ tôi bắt đầu tin vào Phật giáo. Họ mang về nhà rất nhiều sách và kinh Phật. Khi mẹ nhìn thấy tôi đi làm về mệt mỏi và sức khỏe của tôi có vấn đề, bà đã cố gắng làm cho tôi tin vào Phật giáo. Mẹ nói rằng nếu tôi tin vào Phật giáo, tôi sẽ được bảo hộ và có thể đi đến đích thật sự của mình. Nhớ lại những câu truyện cổ tích được nghe khi còn nhỏ, tôi đã mong đợi một vị Thần hoặc Phật mỹ hảo sẽ xuất hiện. Bất chấp sự tẩy não của tà Đảng, trong sâu thẳm tâm mình, tôi vẫn tin vào sự tồn tại của các vị Thần, Phật. Nhưng bởi tôi đã gia nhập tà Đảng, tôi đã sợ và không dám công khai tin vào Phật. Tôi tập khí công đã lâu nhưng có rất ít kết quả. Tôi không có những cảm giác được miêu tả trong các cuốn sách khí công, vì vậy sau khi suy nghĩ nhiều lần, tôi đã chọn cách tin vào Phật. Tôi trở thành một Phật tử và có một điện thờ Phật ở trong nhà. Tôi thường đi đình chùa và làm công đức để thể hiện tín tâm và lòng thành kính của mình. Tôi thậm chí còn ở trong đền với con mình một thời gian.

Mục đích của niềm tin vào Phật giáo của tôi là được giải thoát, được cứu rỗi và đạt viên mãn. Nhưng các ngôi chùa ở Trường Xuân rất hỗn độn, và không còn bất kỳ vị cao tăng nào. Tôi không thể tìm được bất kỳ vị hòa thượng nào thật sự học Phật Pháp và đắc đạo. Tôi tiếp tục tìm kiếm nhiều cách khác để tu luyện Phật Pháp. Tôi đã tìm hiểu vài năm và đã thử rất nhiều thứ. Giờ đây, tôi nhận ra chúng đều là hình thức, không phải là thực tu.

Lần đầu tiên khi đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân, những điều tôi không hiểu trong hơn một thập kỷ đã được giải đáp. Tôi nhận ra tôi đã quá bận rộn với việc ăn chay hoặc tụng kinh, và tất cả đều kết thúc một cách vô ích. Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp chân chính. Con đường mà các đệ tử Đại Pháp đi là con đường tu Phật chân chính. Thật may mắn là chúng ta có thể chân chính tu luyện trong thời kỳ mạt Pháp này với sự dẫn dắt của Sư phụ, có Pháp để học, có các đồng tu để chia sẻ kinh nghiệm. Tôi nhất định sẽ tu luyện cho tới cùng!

Đây là Phật Pháp chân chính cứu độ con người

Lần đầu tiên đắc Pháp, tôi đọc đi đọc lại Chuyển Pháp Luân. Tôi khó tập trung trong lúc đọc bởi bị những ý niệm và tư tưởng của mình can nhiễu. Tôi đọc cuốn sách một vài lần nhưng vẫn có cảm giác như tôi đang đọc lần đầu. Tôi ngủ gật khi học Pháp ở nhóm học Pháp. Tôi ghét bản thân mình vì điều đó và cảm thấy lo lắng trong tâm. Tôi sợ rằng Sư phụ sẽ không bảo hộ mình. Một buổi sáng, khi tôi đi trên đường tới điểm luyện công và lo rằng mình sẽ tới trễ. Vì vậy, tôi bước nhanh hơn. Tôi bỗng ngạc nhiên vì nhận ra cơ thể mình rất nhẹ nhàng. Chỉ mất vài phút để tới điểm luyện công, trong khi bình thường phải mất tới hai mươi phút. Tôi rất vui mừng. Sư phụ đang chăm lo cho mình! Sau đó, tôi nhanh chóng phát hiện các bệnh của tôi đã biến mất. Tôi không còn bệnh tật và cơ thể của tôi thật nhẹ nhõm. Do vậy, tôi tiếp tục tu luyện Đại Pháp, và Đại Pháp đã ban cho tôi sức khỏe tốt, và tôi tiếp tục tu luyện và đề cao.

Thông qua tu luyện Đại Pháp, tôi nhận ra đây là con đường vĩ đại để thiết lập uy đức và không thể bở lỡ. Nó có thể cứu độ con người. Trong thời mạt Pháp, Sư phụ dạy mọi người những nguyên lý cao nhất của vũ trụ: Chân-Thiện-Nhẫn. Chỉ cần bạn sống theo ba tiêu chuẩn này, bạn có thể tu luyện. Những người không tu luyện cũng có thể được cứu và được ban phúc miễn là họ biết “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Hơn nữa, không có hình thức nào như đăng ký thành viên hay thăm quan đền chùa. Nó không có liên hệ với các tổ chức chính trị. Miễn là bạn tu tâm của mình theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày và trong công việc, bạn đang đi trên con đường phản bổn quy chân. Con đường đại đạo này thật sự đơn giản và dễ dàng. Sự từ bi của Sư phụ đã ban phúc cho tất cả mọi người trên trái đất này. Đúng là “Phật quang phổ chiếu.” Đây là Phật Pháp chân chính có thể cứu độ con người.

Đại Pháp đã tạo ra nhiều thần tích trên thế giới kể từ khi được giới thiệu ra công chúng cách đây hai mươi năm. Nhiều người không phải là học viên cũng đã khỏi bệnh và có một cuộc sống mới khi họ nhận ra chân tướng và nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Giờ đây, Pháp Luân Đại Pháp đã được phổ truyền rộng rãi ở hơn 100 quốc gia và có hơn 100 triệu người đang theo tập nó. Nhiều người biết Pháp Luân Đại Pháp đang cứu độ con người. Rất nhiều người đã được hưởng lợi ích từ môn tập. Hơn một trăm triệu học viên là có ít nhất hơn 100 triệu câu chuyện. Và người thân, bạn bè của họ cũng được hưởng lợi ích từ môn tập. Vì vậy, ai có thể nói còn có thêm bao nhiêu câu chuyện về Đại Pháp?

Tôi hy vọng bài chia sẻ này sẽ là một tham khảo hữu ích cho những người chưa tập luyện Đại Pháp. Tôi mong rằng họ sẽ chọn đúng đường và bắt đầu luyện tập để được cứu và để trở về nhà.

Cảm tạ Sư phụ từ bi. Cảm ơn các bạn đồng tu! Hợp thập.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2012/5/18/【征稿选登】法轮大法是真正的佛法-257269.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2012/6/4/133784.html

Đăng ngày: 24– 6– 2012. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share