Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở Đông Bắc Trung Quốc
[MINH HUỆ 04-08-2024] Vào năm 1997, ngày đầu tiên tôi tới điểm luyện công ngồi đơn bàn, vừa nhắm mắt lại liền cảm thấy mình được nâng lên khỏi mặt đất. Tôi giật mình mở mắt ra ngay lập tức, cảm thấy Đại Pháp có vẻ rất đặc biệt.
Nhưng ban đầu vợ tôi đã cố gắng can nhiễu và không cho tôi luyện công. Trong khi kiên trì tuân theo các bài giảng của Đại Pháp, tôi đã sớm bỏ được thuốc lá và rượu, đồng thời đối xử với vợ thậm chí còn tốt hơn trước. Mỗi ngày, tôi đưa con trai và mẹ đi xem các video bài giảng của Sư phụ. Sau khi trở về nhà, tôi còn làm rất nhiều việc nhà. Khoảng sáu tháng sau, vợ tôi cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cha dượng tôi cũng tham gia luyện công cùng chúng tôi. Cả gia đình tôi đều tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn như được giảng trong sách Chuyển Pháp Luân, tu tâm hướng thiện, gia đình rất hòa thuận, luôn vui vẻ khoan dung.
Khi người thân và bạn bè nhận thấy sự cải biến của chúng tôi, họ đã bình luận: “Pháp Luân Đại Pháp thực sự tuyệt vời!”
Đột phá các nhân tố của cựu thế lực
Ngày 20 tháng 7 năm 1999, cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) Giang Trạch Dân bắt đầu đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Họ đã vu khống và bôi nhọ Đại Pháp trên mọi phương tiện truyền thông lớn. Do đó, các học viên đã bắt đầu giảng chân tướng cho người dân. Sau khi Cửu Bình (Chín bài bình luận về Đảng Cộng sản) được xuất bản, chúng tôi đặc biệt chú trọng cung cấp cuốn sách này cùng các tài liệu giảng chân tướng khác cho các hộ gia đình. Sau đó, chúng tôi đến từng hộ gia đình để nói chuyện với mọi người và giúp họ thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Tôi thường cùng các đồng tu đi đến các ngôi làng lân cận và những ngôi làng không có học viên để giảng chân tướng. Khi đến những ngôi làng khá xa, chúng tôi tìm hiểu nhà của bí thư ở đâu và đến thăm nhà họ sau cùng, để tránh ảnh hưởng đến môi trường chung, bởi vì các bí thư đều là đảng viên, những nhân tố tà linh phía sau họ sẽ can nhiễu đến việc chúng tôi cứu độ chúng sinh. Có những lần chúng tôi bị họ đuổi đi, nhưng hầu hết các thành viên trong gia đình họ đều tiếp thu chân tướng về Đại Pháp.
Có một ngôi làng rất lớn, mọi người nói rằng vị bí thư ở đó rất hống hách. Tôi muốn đến nhà ông ấy để khuyên ông ấy thoái đảng. Vì vậy, tôi đã phát chính niệm và cầu xin Sư phụ gia trì.
Sau 8 giờ tối, khi tôi đến đó, ông ấy ngạc nhiên hỏi tôi đang làm gì ở đây. Tôi trả lời: “Chào chú, cháu tới đây nhất định là có việc cần. Ban ngày chú không có thời gian nên cháu không thể đến gặp, chỉ có thể đến vào buổi tối. Những gì cháu nói hôm nay sẽ rất tốt cho tương lai của chú và gia đình chú. Cho dù có chấp nhận hay không, xin chú đừng nổi nóng. Nếu việc này không quan trọng đối với gia đình của chú, cháu đã không mạo hiểm tới đây, cháu tới đây chính là để khuyên chú thoái đảng.
Đúng lúc đó vợ ông ấy bước ra. Ông ấy nói với vợ: “Anh này nói rằng muốn giúp tôi thoái đảng. Thật là một trò đùa!”
Vợ ông ấy hỏi tôi: “Sao anh có thể tham gia vào chính trị?! Tôi tin vào Phật, nhưng ĐCSTQ vẫn cho phép tôi tin vào điều đó.”
Tôi tiếp tục nói: “Dạ cô nói đúng. Tin vào Phật là tốt, đều là hướng thiện mà. Nhưng cháu khuyên chú thoái đảng là để cả hai cô chú có thể tận hưởng cuộc sống sau khi nghỉ hưu. Những người theo đạo Phật như cô tin rằng thiện ác hữu báo, đúng không? Kể từ khi thành lập, ĐCSTQ đã sát hại rất nhiều địa chủ. Có bao nhiêu người tốt đã mất mạng trong Đại Cách mạng Văn hóa? Người thường không thể làm gì trước những hành động xấu xa này, nhưng các vị Thần Phật chắc chắn sẽ tính sổ với ĐCSTQ.
“Khi các vị Thần Phật muốn tiêu diệt ĐCSTQ, tất cả các đảng viên đều bị coi là một phần tử của nó. Sao có thể không bị liên lụy? Chú đã tuyên thệ khi gia nhập ĐCSTQ, rằng sẽ chiến đấu cả đời vì chủ nghĩa cộng sản. Kỳ thực, chúng ta ban đầu gia nhập đảng là để nuôi gia đình, kiếm nhiều tiền hơn và sống tốt hơn. Tất cả đều đúng, nhưng khi Thần Phật muốn tiêu diệt ĐCSTQ, các đảng viên sẽ phải chịu trách nhiệm. Như vậy có đáng không? Nếu chúng ta thành tâm thoái đảng, Thần Phật sẽ lập tức giải trừ lời thề đó. Như vậy, khi Thần Phật tiêu diệt ĐCSTQ, cô chú sẽ không bị liên lụy, và những thảm họa mà ĐCSTQ mang đến sẽ không liên quan gì đến cô chú. Chú vẫn có thể là một quan chức. Thần Phật chỉ xét nhân tâm!”
Vị bí thư nhìn vợ và nói: “Những gì anh ta nói có lý. Dù sao thì tôi cũng già rồi, tôi sẽ thoái Đảng! ĐCSTQ không thể thối nát hơn được nữa. Nhưng anh phải giữ bí mật điều này cho tôi!”
“Đừng lo lắng,” tôi trả lời. “Điều sẽ không ảnh hưởng gì đến công việc của chú đâu!” Tôi trò chuyện với họ thêm một lúc nữa, cuối cùng hai vợ chồng họ đã tươi cười tiễn tôi về.
Giải cứu con trai tôi
Vào mùa Đông năm 2009, tôi được thông báo rằng con trai tôi đã bị bắt. Tin tức này khiến bố mẹ tôi rất buồn. Con trai tôi là một đệ tử Đại Pháp, vì vậy cháu thường nói chuyện với mọi người ở trường về việc thoái khỏi ĐCSTQ. Vụ bắt giữ này xảy ra vì cháu đã sử dụng máy tính của hai học viên ở gần trường.
Có một học viên đã liên lạc với những người ở tỉnh khác và bị theo dõi. Sau đó bốn người đã bị bắt và đưa đến tỉnh đó, bao gồm cả con trai tôi. Cháu đã bị đưa đến cục công an tại một địa khu thuộc Nội Mông Cổ và bị giam giữ bất hợp pháp. Tám người chúng tôi đã đi giải cứu cháu, bao gồm cả mẹ tôi. Mọi người đều cảm thấy rằng, cháu mới 18, 19 tuổi, họ bắt cháu làm gì chứ? Chúng tôi muốn tới đó phát chính niệm và nói chuyện với cảnh sát.
Chúng tôi lên tàu trong tâm trạng buồn bã. Khi tàu hỏa đi qua nơi giao giới của hai tỉnh, một học viên đã nhìn thấy một cảnh tượng đặc biệt ở một không gian khác. Cô ấy nói rằng ở không gian khác xuất hiện hình ảnh của con trai đang ngồi trên một chiếc đĩa hoa mai. Cậu bé đang rải hoa mai và chào chúng tôi. Sau khi xem cảnh tượng này, học viên đó đã nói chuyện với mẹ tôi và nói rằng đây là Sư phụ đang khai sáng cho chúng tôi để đối đãi cho chính với con đường tu luyện của con trai tôi, buông bỏ tình cảm và đồng hóa với Pháp. Mẹ tôi đã hiểu và không còn buồn nữa.
Chúng tôi tìm một khách sạn trong thành phố và ở trong hai căn phòng. Vì hành trình dài và liên tục phát chính niệm nên chúng tôi rất mệt mỏi và đã đi ngủ sớm. Nửa đêm, một học viên đánh thức tôi dậy và nói rằng anh ấy vừa có một giấc mơ liên quan đến việc giải cứu con trai tôi và muốn chia sẻ với tôi. Anh ấy nói: “Tôi đã nhìn thấy con trai của anh trong mơ. Nó ngồi đó, trông có vẻ không vui. Rồi anh đã nói với nó rằng ‘Mọi người đến cứu con, chúng ta hãy về nhà thôi.’ Con trai anh trả lời rằng ‘Đưa con về để làm gì?! Bố nghĩ họ sẽ làm gì?’”
Người học viên tiếp tục: “Trong mơ, tôi nhìn theo hướng cậu ấy chỉ và thấy vô số chúng sinh đang quỳ trước mặt cậu ấy, không thể đứng dậy, họ đang chờ được cứu. Khi tôi quay lại, Sư phụ đang ngồi trên một Pháp Luân lớn sáng ngời phía trên đầu cậu ấy. Tôi lập tức cúi đầu bái lạy Sư phụ.” Người học viên nói thêm: “Đây là lần đầu tiên tôi có một giấc mơ tuyệt vời như vậy. Đó cũng là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Sư phụ trong giấc mơ.”
Sáng hôm sau, tất cả chúng tôi đều minh bạch sứ mệnh cứu người của mình. Chúng tôi hiểu rằng bất kể tà ác cố gắng can nhiễu và bức hại chúng tôi như thế nào, Sư phụ vẫn luôn quản chúng tôi trong mọi việc. Những người từ sở cảnh sát và trại tạm giam không cho chúng tôi gặp con trai tôi. Vì vậy, chúng tôi phải ở lại đó vài ngày để giảng chân tướng cho họ và giúp nhiều người trong số họ thoái khỏi ĐCSTQ. Sau đó, vì lý do an toàn, chúng tôi đã chọn những thời điểm khác nhau để về nhà.
Nhiều học viên Pháp Luân Đại Pháp đã bị bắt ở thành phố đó, tà ác đang tung hành. Tôi quyết định dùng vụ án của con trai mình để thuê luật sư nói chuyện với công an, viện kiểm sát và các sở tư pháp ở khu vực đó, điều này cũng sẽ giúp ngăn chặn tà ác.
Luật sư và tôi đã ở đó trong gần một tháng và khởi kiện sở cảnh sát ở khu vực đó. Một nữ thẩm phán nói: “Ông kiện sở cảnh sát, cũng giống như kiện ĐCSTQ. Làm sao có thể xét xử vụ án này?”
Luật sư trả lời: “Tại sao các ông lại bắt một cậu bé còn chưa đầy 20 tuổi và vẫn đang đi học? Cậu ấy không phạm tội gì cả. Sao các ông có thể xét xử cậu ấy? Hãy thả người ngay lập tức!” Thẩm phán bảo luật sư đợi thông báo, vì phiên tòa sẽ được tổ chức trong vòng thời gian ba tháng.
Sau khi con trai tôi trở về nhà, cháu kể với tôi rằng trong ba tháng đó, giám đốc sở cảnh sát và viên chức phụ trách vụ án cũng đã đến trại giam nhiều lần để cố gắng yêu cầu cháu rút đơn khiếu nại, nhưng cháu đã từ chối. Cuối cùng, họ đã hợp tác với cảnh sát tỉnh Hắc Long Giang và bắt giữ tôi, buộc tôi không được ra tòa để khiếu nại. Họ đã cưỡng bức đưa con trai tôi đến trại lao động và giam giữ cháu trong một năm.
Bị giam giữ phi pháp
Vào mùa Xuân năm 2012, một học viên khác và tôi ra khỏi thị trấn để lấy một số đồ dùng cần thiết cho việc giảng chân tướng. Chồng của một học viên nữ lái xe đưa chúng tôi đi. Chúng tôi không hề hay biết rằng sở cảnh sát ở một tỉnh khác đã nghe lén điện thoại của chúng tôi và theo dõi chúng tôi. Chúng tôi đến địa điểm nhận đồ, chất đồ lên xe và nhanh chóng bị cảnh sát chặn lại ở biên giới hai tỉnh. Ba chúng tôi bị giam giữ tại trại tạm giam.
Có hơn 20 tù nhân trong phòng giam của tôi, bao gồm cả những tên trộm và kẻ sát nhân. Tôi đã giảng chân tướng cho họ dựa trên hoàn cảnh cá nhân của họ và giúp họ thoái khỏi ĐCSTQ.
Thấy trò chuyện với các tù nhân hàng ngày, vị phó giám đốc trại tạm giam đã đến nói chuyện với tôi. Ông ấy nói: “Chúng tôi chỉ là bộ phận giam giữ phạm nhân. Chúng tôi hy vọng anh ở trong đó sẽ không làm loạn và không gây rắc rối cho chúng tôi”.
Tôi trả lời: “Chúng tôi những người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đều tuân theo Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi đã nói với mọi người trong phòng tạm giam rằng họ nên thay đổi cách sống và ngừng làm những điều xấu. Con người phải sống sao cho không có lỗi với cha mẹ, thiên địa và lương tâm của mình. Nói với họ như vậy có sai không?” Ông ấy đồng ý là không sai, nhưng lại nài nỉ tôi không được nói về việc thoái khỏi ĐCSTQ.
Tôi tiếp tục: “Phó giám đốc, có lẽ ông đã tiếp xúc với một số học viên Đại Pháp, và có lẽ có người đã nói chuyện với ông về việc thoái đảng. Mặc dù ông không thoái, tôi chắc rằng ông hiểu tại sao họ khuyên ông thoái. Bây giờ, làn sóng thoái đảng đang dâng cao. Ai mà không biết về những tội ác mà ĐCSTQ đã gây ra trong suốt lịch sử chứ? Ai sẽ nhận lỗi cho những việc đó? Trung Quốc đã trải qua nhiều triều đại khác nhau. Không có triều đại nào thoát khỏi quá trình hưng thịnh và suy tàn. Sự tham nhũng của ĐCSTQ chỉ ra rằng nó sẽ bị tiêu diệt. Vì vậy, để đảm bảo an toàn, mọi người phải thoái đảng…”
Ngay lúc đó, phó giám đốc đã ngăn tôi lại. Ông gật đầu và nói bằng giọng thân thiện: “Anh có thể quay lại phòng giam của mình.”
Trong hai tuần đó, hơn hai chục phạm nhân đã thoái khỏi ĐCSTQ và liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời!”
Vào ngày thứ 15 chúng tôi bị giam giữ, một số cảnh sát đã đến trại tạm giam rất sớm vào buổi sáng hôm đó, đón chúng tôi và đưa thẳng đến trại lao động. Sau đó, tôi biết rằng trong hai tuần bị giam giữ, một số học viên đã đến sở cảnh sát đó mỗi ngày để yêu cầu họ thả chúng tôi. Các học viên cũng đã giảng chân tướng cho các cảnh sát và gia đình của những người xử lý các vụ án của chúng tôi, điều này khiến những nhân tố tà ác phía sau họ không thể tiếp tục. Vì vậy, họ đã vội vàng đưa chúng tôi đến một trại lao động cưỡng bức.
Tại trại lao động, ba chúng tôi bị giam giữ ở các khu khác nhau. Quy định tại trại lao động là lính canh phải chọn hai học viên để “chuyển hóa” mỗi ngày. Tôi đã cố gắng bí mật nói chuyện với các học viên khác. Mỗi ngày, hai học viên mà họ chọn đều sẽ chủ động nói chuyện với lính canh về việc thoái đảng, thay vì lính canh cố gắng “chuyển hóa” họ. Trong quá trình này đã có nhiều lần chính tà giao tranh, bao gồm cả những người bị tà ngộ hợp tác với lính canh.
Tôi đã phát chính niệm để thanh trừ những nhân tố tà ác đang can nhiễu đến việc chúng sinh được cứu. Tôi đã đọc thuộc lòng Luận Ngữ vài chục lần mỗi ngày.
Một vị đội trưởng cùng với giám đốc trại lao động đã nói chuyện với tôi. Giám đốc nói: “Việc anh khuyên lính canh thoái đảng đã tác động khá lớn đến chúng tôi. Anh có thể không làm gì cả trong khi đợi đến khi mãn hạn rồi về nhà không?”
Tôi trả lời: “Khi tất cả lính canh đều biết rằng đàn áp Đại Pháp là sai thì tôi sẽ không nói chuyện với họ về điều đó nữa.”
Giám đốc ngay lập tức trả lời: “Trong suốt những năm qua, chúng tôi đã đối phó với rất nhiều người học viên như các anh. Chúng tôi biết tất cả các anh đều là những người tuyệt vời. Tuy nhiên, các anh không nên đối đầu trực diện với ĐCSTQ!”
Tôi nói với vị giám đốc: “Đó là vì ĐCSTQ xấu xa. ĐCSTQ gây bất hòa với Đại Pháp, với người dân và với văn hóa truyền thống Trung Quốc. Tôi chắc chắn rằng trong tương lai khi hình thế chuyển biến, tất cả con cái của đảng viên đều không được làm quan chức, vì chúng có gốc rễ của sự hủ bại.”
Ba người chúng tôi được trả tự do ngay khi hết thời hạn. Sau đó hệ thống trại lao động cũng bị giải thể. Sau khi trở về, chúng tôi học Pháp sâu hơn và nhanh chóng đắm mình trong tiến trình Chính Pháp.
Giảng rõ sự thật trong đại dịch
Năm 2020, khi dịch COVID-19 đang diễn ra, tôi cùng các đồng tu đã phân phát các tờ rơi giảng rõ sự thật về cách thoát khỏi đại dịch đến mọi ngôi làng. Chúng tôi đã khuyên người thân và bạn bè thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!” và họ đã làm theo. Tôi rất vui khi thấy người dân thức tỉnh. Nghĩ lại quá trình trợ Sư Chính Pháp, tôi tin rằng những nỗ lực của chúng tôi đã có hiệu quả!
Tôi nhớ mình đã phải làm xét nghiệm axit nucleic vào mùa Xuân năm 2021. Sau khi xét nghiệm, một số người tụ tập lại và trò chuyện. Một người trong số họ nói: “Những người trong làng chúng ta đều là người tốt, vì vậy không ai có kết quả xét nghiệm dương tính!”
Tôi nghiêng người và lặp lại lời anh ấy nói: “Đúng vậy, những người trong làng chúng ta rất tốt!”
Một người trong số họ đã nói một điều mà tôi không ngờ tới: “Những người trong làng chúng ta đã được Pháp Luân Đại Pháp ban phước.”
Một người khác nói: “Pháp Luân Đại Pháp thực sự vĩ đại! Những gì được đề cập trong tài liệu của họ đều là sự thật.”
Có người nói thêm: “Mỗi khi có thời gian, tôi đều niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo!’” Tôi thực sự cảm thấy người dân đang thức tỉnh.
Trong ngôi làng nơi tôi sống, không có ai qua đời vì COVID-19. Một số người cao tuổi và những người khác bị bệnh cũng đều đã vượt qua được đại dịch.
Thuận theo tiến trình Chính Pháp, Sư phụ đã công bố bài Kinh văn “Vì sao có nhân loại”. Tôi hiểu rằng đây là Pháp mà Sư phụ đang giảng cho chúng sinh trong Tam Giới. Chúng ta nên nhanh chóng để mọi người đọc bài Kinh văn này, khuyến khích họ nhận thức và cảm tạ lòng từ bi vô biên của Sư phụ càng sớm càng tốt. Những người sống sót sau đợt đại dịch kéo dài ba năm cũng đã vượt qua bằng sự lựa chọn giữa thiện và ác.
Trong khoảng giai đoạn ngắn ngủi quá độ từ Chính Pháp sang Pháp Chính Nhân Gian, tôi cùng hết thảy những chúng sinh được đắc cứu cảm thấy vô cùng biết ơn sự cứu độ từ bi và Phật ân hạo đãng của Sư phụ!
Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/8/4/479850.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/9/23/220972.html
Đăng ngày 22-12-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.