Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-05-2024] Con kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các đồng tu!

Hồi tưởng lại chặng đường tu luyện hơn 20 năm của mình, tôi vô cùng xúc động. Các học viên chúng tôi đã trải qua nhiều thăng trầm và khổ nạn nhưng nhờ sự bảo hộ của Sư phụ, chúng tôi đều đã vượt qua được. Để kỷ niệm 25 năm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới, tôi muốn chia sẻ với các đồng tu về việc các học viên chúng tôi đã kiên trì dọn tuyết ở thị trấn như thế nào trong suốt 20 năm qua.

Tôi sống ở một thị trấn nông thôn ở vùng đông bắc. Lúc bấy giờ ở thị trấn có một đoạn đường đất dài bẩn thỉu không ai trông nom, quản lý. Đoạn đường được bao quanh bởi những sườn dốc, rặng núi và đồi gồ ghề. Một số sườn núi rất dốc, thậm chí một số khu vực đồi núi uốn cong đến 90 độ. Loại đường này rất nguy hiểm đối với các phương tiện giao thông và người đi bộ. Nơi này đã xảy ra nhiều tai nạn, đặc biệt là khi tuyết rơi. Việc mọi người bị ngã ở đây đã trở thành chuyện thường.

Năm 2000, tôi đã thảo luận vấn đề này với các đồng tu. Tôi nói: “Chúng ta là đệ tử Đại Pháp và tu luyện Chân-Thiện-Nhẫn. Sư phụ giảng:

“… từ nay trở đi chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã” (Phật tính vô lậu – Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Đoạn đường này tiềm ẩn rất nhiều nguy hiểm. Các học viên chúng ta hãy coi sóc nó.”

Khi trời mưa, nước mưa xối thường khiến mặt đường bị hư hỏng, khi đó chúng tôi sẽ trải đất và cát lên để sửa chữa mặt đường. Khi tuyết rơi, chúng tôi xúc tuyết, ở những đoạn đường tuyết đã đóng băng không thể xúc được thì chúng tôi mang tro và cát đến và trải trên mặt băng tuyết để chống trơn trượt.

Ban đầu khi bắt đầu làm việc này, các học viên chúng tôi đã nổi lên những suy nghĩ khác nhau, đều là để khảo nghiệm tâm tính của chúng tôi bởi khi đó cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) đối với các học viên Pháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công) đang ở đỉnh điểm. Ba anh em của tôi và nhiều người thân tu luyện Đại Pháp, tất cả chúng tôi đều phải đối mặt với áp lực tinh thần to lớn. Nhưng sau khi chia sẻ với nhau, cuối cùng chúng tôi đã loại bỏ được tâm lý sợ hãi. Cứ hễ khi nào tuyết rơi, chúng tôi lại chăm sóc đoạn đường đó.

Trong vài năm đầu, điều kiện kinh tế của chúng tôi không tốt và chúng tôi không có máy để xúc tuyết. Vì vậy, về cơ bản chúng tôi dùng xẻng để xúc tuyết và dùng chổi tre quét từng chút một. Khi tuyết rơi dày và tích lại, khối lượng công việc của chúng tôi trở nên nặng nề. Vào những ngày lạnh giá nhất của mùa đông, dù đã mặc quần áo mỏng nhưng chúng tôi vẫn ướt đẫm mồ hôi. Thế nhưng không ai nản lòng và chúng tôi vui vẻ làm mà không một lời phàn nàn nào.

Sau vài năm, điều kiện kinh tế của chúng tôi cuối cùng đã được cải thiện, và chúng tôi đã mua một chiếc máy cày tuyết. Chúng tôi đã mở rộng việc cày tuyết đến sáu hoặc bảy rặng núi và sườn dốc, rồi cuối cùng đến cả các ngôi làng lân cận. Ban đầu, hành động của chúng tôi khiến những người dân ở đó dấy lên những nghị luận, nghi hoặc và khó hiểu. Một số người nói rằng chúng tôi đang kiếm tiền. Khi họ biết chúng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tự nguyện dọn tuyết vô điều kiện thì nơi nơi bắt đầu bàn luận sôi nổi. Tại các cửa hàng thực phẩm nhỏ, ở tiệm cắt tóc hay trong siêu thị, mọi người bàn luận và hồ hởi ca ngợi Pháp Luân Đại Pháp. Tin tức đã nhanh chóng được lan truyền.

Lòng biết ơn đối với Pháp Luân Đại Pháp

Các tài xế ô tô, phụ huynh và học sinh đặc biệt yêu mến chúng tôi và mong chờ chúng tôi đến dọn tuyết. Một lần chúng tôi đến muộn và thấy một chiếc ô tô đang đỗ trên dốc vì đường trơn trượt không thể tiếp tục đi lên. Khi người lái xe nhìn thấy chúng tôi, anh ấy liền hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp đến rồi!” Chúng tôi cào tuyết, và những người ngang qua ai nấy đều giơ ngón tay cái lên với chúng tôi. Họ gật đầu, mỉm cười và khen ngợi chúng tôi. Các tài xế bấm còi để bày tỏ sự biết ơn. Một số tài xế xe buýt thậm chí còn mua cho chúng tôi thức ăn và nước uống. Câu chuyện về các học viên Pháp Luân Đại Pháp tình nguyện dọn tuyết càng lúc càng được lan rộng.

Chúng tôi đã dọn tuyết và sửa chữa đoạn đường này trong suốt hơn 20 năm. Cát, đất và các vật liệu khác để trải đường đều do các học viên chúng tôi tự bỏ tiền của mình ra mua. Ngay cả vào những ngày lễ, nếu trời mưa hay có tuyết rơi, chúng tôi đều lưu tâm đến sự an toàn của mọi người và bảo trì đoạn đường. Cho dù việc chúng tôi làm có thể giảm thiểu hoặc tránh được dù chỉ một tai nạn giao thông, chúng tôi cũng cảm thấy vô cùng vui mừng.

Hành động của chúng tôi đang chứng thực Đại Pháp, thức tỉnh lương tâm và thiện niệm của mọi người, giúp mọi người nhận ra phẩm chất đạo đức cao đẹp của các học viên Đại Pháp và hiểu rằng các học viên đều là người tốt. Một lần khi tôi sang một làng lân cận làm ăn và gặp phó trưởng thôn tại ủy ban thôn, ông ấy nói: “Thay mặt cho người dân trong làng, tôi cảm ơn các bạn!”

Một quan chức khác ở làng nói: “Nếu tất cả mọi người đều tốt như các học viên Pháp Luân Đại Pháp, thì sẽ không còn cần cảnh sát nữa.” Phụ trách an ninh ở làng tôi nói: “Mọi người trong làng chúng ta đều nói rằng Pháp Luân Đại Pháp thật tốt!” Một số dân làng nói: “Trong xã hội ngày nay, không có ai tốt như các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Những người tốt như các bạn mới cần được đưa lên ti vi!” Phụ trách an ninh của làng tôi thậm chí còn gọi cho chúng tôi để hỏi ý kiến và viết một báo cáo về chúng tôi.

Một số dân làng đã dùng điện thoại di động để chụp ảnh chúng tôi đang dọn tuyết và đăng lên tài khoản mạng xã hội của họ và nhận được nhiều lượt thích. Vì hiếu kỳ, một người phụ nữ đã đến địa điểm dọn tuyết của chúng tôi. Sau khi chứng kiến sự việc thực tế, cô nói: “Tôi tự hỏi ngày nay sao có thể còn những người tốt như vậy và có thể tìm được ở đâu cơ chứ. Tôi đã thấy các bạn ở đây và điều đó quả thực là tồn tại.” Một người đàn ông lớn tuổi trong làng tôi xúc động nói: “Một lần làm việc tốt không khó nhưng khó là ở chỗ quanh năm đều làm việc tốt”.

Các học viên chúng tôi đã kiên trì dọn tuyết trong suốt hơn 20 năm, và tin tức đã lan truyền trong người dân địa phương. Những người bị lừa dối bởi tuyên truyền của ĐCSTQ đã dần nhận ra các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt, hiện giờ họ ủng hộ Đại Pháp và tôn trọng các học viên. Hiện tại, mọi người trong thị trấn của chúng tôi ai ai cũng nói: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Con xin cảm tạ Sư phụ vì ân cứu độ từ bi của Ngài!

(Bài viết được chọn lọc để Kỷ niệm Ngày Pháp Luân Đại Pháp Thế giới trên Minghui.org)

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/5/4/475953.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/5/5/216903.html

Đăng ngày 16-05-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share