Bài viết của phóng viên Minh Huệ tại Toronto, Canada

[MINH HUỆ 21-02-2024] Tính đến Tết Cổ truyền năm nay, ngày 10 tháng 2 năm 2024, hơn 426 triệu người Trung Quốc đã tuyên bố thoái xuất Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Đây không chỉ là quyết định quan trọng của những người thoái Đảng, mà con số này còn là kết quả của sự cống hiến và nỗ lực hết mình của các tình nguyện viên tại Trung tâm Phục vụ Thoái ĐCSTQ Toàn cầu trong nhiều năm qua.

Khu Thương mại Pacific, tọa lạc tại Markham, Toronto, là tòa nhà trung tâm thương mại châu Á lớn nhất ở Bắc Mỹ. Trong 14 năm qua, các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã đặt một điểm giảng chân tướng ở đó, và nhiều người mua hàng Trung Quốc nhìn thấy điểm giảng chân tướng này hàng ngày.

Bất kể thời tiết nóng hay lạnh, các học viên Đại Pháp vẫn dựng biểu ngữ, trò chuyện với mọi người về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, và phơi bày tội ác của ĐCSTQ. Các học viên biết việc tiếp cận người Trung Quốc có ý nghĩa đặc biệt quan trọng, vì mặc dù họ ở nước ngoài nhưng nhiều người Trung Quốc vẫn chịu ảnh hưởng của những lời vu khống Pháp Luân Đại Pháp không ngừng nghỉ của ĐCSTQ. Nhiều người thực sự không biết Pháp Luân Đại Pháp là gì, họ cũng không biết mức độ và sự tàn bạo của cuộc bức hại của chính quyền Trung Quốc đối với môn tu luyện ôn hòa này.

39ae02437403f0a35ba52537b81caf90.jpg

07021512b3d3fe7259759e4dc2a776c7.jpg

Các học viên là tình nguyện viên của Trung tâm Phục vụ Thoái ĐCSTQ Toàn cầu dựng biểu ngữ giảng chân tướng tại Trung tâm Thương mại Pacific ở Markham, Toronto

Dưới đây là một số cuộc trò chuyện giữa công chúng với các tình nguyện viên của trung tâm.

Người đàn ông xin lỗi các học viên Pháp Luân Đại Pháp

Có lần, một người đàn ông chỉ vào các biểu ngữ và nói: “Các vị chỉ dám trưng bày những biểu ngữ này ở đây thôi à, các vị có dám trưng ở Trung Quốc không?“

Bà Cao, một tình nguyện viên của Trung tâm Phục vụ Thoái ĐCSTQ Toàn cầu, trả lời: “Đây là học viên Pháp Luân Đại Pháp, trong đó có những người đã giương biểu ngữ khi còn ở Trung Quốc. Họ không sợ nguy hiểm, và chỉ muốn nói cho mọi người sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Họ đã bị giam giữ và bức hại phi pháp chỉ vì giương biểu ngữ ở Trung Quốc. Ông có thấy ở trong và ngoài Trung Quốc, các học viên Đại Pháp được đối xử khác nhau không? Ông đã gia nhập ĐCSTQ hay các tổ chức liên đới của nó chưa?”

Người đàn ông nói: “Tôi chỉ gia nhập Đội Thiếu niên Tiền phong và Đoàn Thanh niên Cộng sản thôi.”

Bà Cao nói: “Vậy thì ông nên thoái xuất khỏi các tổ chức liên đới của Đảng. Không có tổ chức hay đảng phái nào bắt ông phải thề cống hiến cả đời mình. Tôi chỉ biết được điều này sau khi di cư ra nước ngoài. Mọi người không nên tùy tiện thề hay tuyên thệ, bởi vì đã thề là phải tuân theo. ĐCSTQ tuyên bố lá cờ đỏ của nó đã nhuộm bằng máu của binh lính. Chiếc khăn đỏ của đội thiếu niên tiền phong tượng trưng cho một góc của lá cờ đẫm máu đó. Ông có thực sự nghĩ đeo cái khăn đó thì tốt không? Đảng yêu cầu các ông phải dâng hiến mạng sống của mình cho chủ nghĩa cộng sản. Thế nhưng, chúng ta toàn thấy quan tham.” Người đàn ông im lặng lắng nghe.

Bà Cao tiếp tục: “Vì ông đã dâng hiến mạng sống của mình cho ĐCSTQ, nên chẳng phải ông đã gián tiếp tham gia vào vụ thảm sát của ĐCSTQ trong cuộc biểu tình trên Quảng trường Thiên An Môn năm 1989, giết hại hàng nghìn sinh viên sao? Về cơ bản, ông đã bị ĐCSTQ bắt cóc. Chẳng phải ông cũng sẽ bị Trời phạt [khi ngày tàn của ĐCSTQ đến] sao? COVID nhắm vào ĐCSTQ. Ông cần phân biệt được thiện ác, và thoái xuất khỏi ĐCSTQ cũng như các tổ chức liên đới của nó.”

Người đàn ông nói: “Bây giờ tôi đã hiểu. Tôi muốn thoái khỏi các tổ chức liên đới của ĐCSTQ.”

Bà Cao nói thêm: “Ông có biết Pháp Luân Đại Pháp dạy mọi người giữ tiêu chuẩn đạo đức cao thượng không? Các học viên là một nhóm người tốt. Chúng tôi đều là tình nguyện viên, và hy vọng sẽ có nhiều người hơn nữa thức tỉnh trước những dối trá của ĐCSTQ.”

Người đàn ông cảm động nói: “Cảm ơn bà. Cuối cùng tôi đã hiểu. Tôi muốn xin lỗi bà.”

Lòng người chuyển biến khi được thiện ý trợ giúp

Bà Cao chia sẻ một câu chuyện khác. Một hôm, bà ngồi cạnh ba người phụ nữ đeo khẩu trang ở Trung tâm Thương mại Pacific. Bà Cao chào họ và nói: “Xin chào, tôi muốn chia sẻ với các cô cách phòng tránh đại dịch COVID. Virus có kích thước cực nhỏ, và có thể xâm nhập qua khẩu trang. Vì vậy, đeo khẩu trang không giúp các cô tránh đại dịch đâu.”

Một người phụ nữ giận dữ nói: “Bà là ai? Bà theo đạo Thiên Chúa hay là học viên Pháp Luân Đại Pháp đấy?”

Bà Cao nói: “Tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp.”

Người phụ nữ thậm chí còn tức giận hơn và nói: “Bà mà không đi ngay thì tôi đi!” Bà Cao quyết định rời đi để tránh sự căng thẳng.

Sau khi bà đi được một đoạn ngắn, một người phụ nữ gọi lớn: “Bà để quên điện thoại di động kìa!” Bà Cao quay lại và cảm ơn cô gái trẻ. Bà định đưa cho cô ấy một ít tiền để bày tỏ lòng biết ơn, nhưng người phụ nữ nói: “Không sao đâu. Tất cả đều do Thần an bài.”

Bà Cao tự hỏi có nên tiếp tục nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp không, vì người phụ nữ trẻ đã đề cập đến Thần. Bà Cao nói: “Các cô có biết đại dịch khủng khiếp đến mức nào không? ĐCSTQ đã phạm rất nhiều tội ác, và sẽ bị Trời phạt. Thần đang sử dụng đại dịch này để trừng phạt ĐCSTQ và những người đi theo nó. Những người gia nhập ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó cuối cùng sẽ bị trừng phạt theo Đảng. Các cô có biết các cô đã thề dâng hiến cuộc đời mình cho Đội Thiếu niên Tiền phong từ khi học tiểu học không? Chúng ta không nên thề một cách dễ dàng như vậy. Khi còn nhỏ, tôi đã bị mẹ mắng gay gắt khi thốt ra lời thề.”

Sau đó, những người phụ nữ hiểu được thiện ý của bà Cao, và quyết định thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

“Các bác đang cứu người”

Bà Cố là một tình nguyện viên khác của Trung tâm Phục vụ Thoái ĐCSTQ Toàn cầu. Một hôm, một phụ nữ dừng lại và chăm chú đọc tấm áp phích giảng chân tướng. Cô nhận xét: “Tôi biết sự thật về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Tôi ghê tởm ĐCSTQ, và tôi biết nó tà ác.”

Người phụ nữ này cũng cho hay cô đã bị sa thải vì nói với mọi người về tội ác của ĐCSTQ. Cô nói thêm: “Tôi không sợ bị sa thải. Tôi vừa tìm được việc khác rồi. Nhiều người không nhận ra bản chất tà ác của ĐCSTQ.”

Bà Cố giải thích vì sao bà kiên trì giúp đỡ người Trung Quốc thoái xuất ĐCSTQ. “Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997, và được trải nghiệm những điều thần kỳ của Đại Pháp. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi bị bắt vào trại lao động cưỡng bức hai lần vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi ở Trung Quốc, tôi đã bị theo dõi, và điện thoại của tôi đã bị nghe lén.”

Bà Cố cho biết bà mong muốn giúp mọi người tìm hiểu sự thật về Pháp Luân Đại Pháp, bất chấp nguy cơ bị bức hại. Bà chia sẻ: “Ngày nào tôi cũng đến Trung tâm Thương mại Pacific. Vì trung tâm thương mại mở cửa hàng ngày, nên ngày nào cũng có nhiều người đến đây. Trong dịp Tết Cổ truyền, có nhiều người Trung Quốc đến mua sắm tại trung tâm thương mại hơn. Tôi cảm thấy mình không nên ngơi nghỉ—phải tận dụng mọi cơ hội để nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp.”

Người phụ nữ cảm động trước sự kiên trì của bà Cố. Cô nói: “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp thật đáng ngưỡng mộ. Ngày nào bà cũng ở đây. Có người cho rằng các học viên được trả tiền để ra đây, nhưng tôi biết các bác đều là tình nguyện viên. Các bác đang cứu người.“

Bản quyền © 2024 Minghui.org. Mọi quyền được bảo lưu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2024/2/21/473480.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2024/2/24/215990.html

Đăng ngày 27-02-2024; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share