Bài viết của một học viên ở Toronto, Canada
[MINH HUỆ 10-09-2011]
Quy chính tâm thái
Tôi thường có những tư tưởng không chính đối với việc tham dự các Pháp hội. Tôi luôn có một chấp trước là truy cầu sự giúp đỡ bằng cách lắng nghe sự chia sẻ của những học viên khác để đề cao bản thân mình. Vì vậy, mỗi khi tôi đọc những bức thư khích lệ các học viên gửi bài chia sẻ, tôi sẽ thấy rằng thông điệp này là dành cho những học viên mà tu luyện tốt hơn tôi, và tôi không bao giờ nghĩ rằng tôi cũng nên tu luyện bản thân mình thông qua quá trình viết một bài chia sẻ kinh nghiệm. Do những suy nghĩ như vậy tôi đã bỏ lỡ những cơ hội quý báu hết lần này đến lần khác.
Kỳ thật, mỗi lần chúng ta có một Pháp hội, nó không phải là bằng cách vào hội trường để chúng ta thể hiện rằng chúng ta là những người tu luyện, thay vào đó, tâm thái và nhận thức của chúng ta đối với các Pháp hội là một phần trong sự tu luyện của chúng ta. Theo nhận thức của tôi thì mỗi một Pháp hội là một cơ hội quý báu cho các học viên Đại Pháp chứng thực Pháp thông qua việc gửi những bài chia sẻ. Mỗi quá trình tu luyện của học viên Đại Pháp ghi lưu lại một đoạn lịch sử trân quý, vốn chứa đựng sức chịu đựng và sự phó xuất vô cùng to lớn của Sư Phụ. Quá trình viết bài chia sẻ về việc tu luyện cũng là một quá trình giúp một người có thể thanh lọc và quy chính bản thân mình hơn nữa, là một quá trình để chứng thực sự vĩ đại của Đại Pháp và của Sư Phụ tôn kính của chúng ta.
Khi tôi có chấp trước trong việc đề cao bản thân mình một cách ích kỷ, tôi thường dựa trên sự tu luyện cá nhân của bản thân thay vì để chứng thực Pháp. Sau khi chính lại bản thân, tôi đã hiểu ra rằng mỗi học viên nên gửi bài chia sẻ về việc tu luyện của người ấy cho Pháp hội. Hay nói một cách khác, nhận thức của tôi là một Pháp hội giống như một bài kiểm tra định kỳ cho mỗi học viên, vì vậy mỗi học viên nên nộp bài kiểm tra của họ. Tất nhiên, các điều phối viên không có khả năng để nhận bài chia sẻ của tất cả mọi người, nhưng nếu chúng ta hiểu rằng mục đích của chúng ta không phải là để tập trung vào việc liệu bài viết của chúng ta có được chấp nhận hay không, thì khi đó chúng ta đang có trách nhiệm với Pháp và chúng ta đang thực sự tu luyện.
Nhận định như thế nào về cơn bão
Năm nay, do ảnh hưởng của một cơn bão, ngày tổ chức Pháp hội của chúng ta đã bị thay đổi, cuộc họp và các hoạt động diễu hành quy mô lớn ngoài trời cũng bị hủy bỏ. Nhiều học viên từ những nơi khác nhau không thể đến New York theo kế hoạch. Tôi muốn chia sẻ một vài nhận thức của tôi đối với một số việc mà chúng tôi đã trải nghiệm.
Chiểu theo nguyên lý của cựu vũ trụ, khi con người tích một lượng nghiệp nhất định, các vị Thần sẽ sử dụng những thảm họa như một phương thức để trừng phạt và cảnh báo. Tuy nhiên, Chính Pháp của Sư Phụ nhằm mục đích cứu độ tất cả chúng sinh trong Tam Giới với điều kiện tiên quyết là chính tín đối với Đại Pháp. Bão Irene đã đổ bộ vào New York trong suốt ngày cuối tuần diễn ra Pháp hội. Theo nhận thức của tôi thì đây là sự can nhiễu mang tính phá hoại của cựu thế lực do tâm tật đố. cựu thế lực đã thấy được rằng chúng ta những học viên Đại Pháp có thể trợ Sư Chính Pháp và thiết lập uy đức, vì thế họ cảm thấy rất tật đố và ra sức can nhiễu tới chúng ta, với cái cớ rằng ở những phương diện nhất định, chúng ta đã không tu luyện tốt. Họ đang cố gắng khảo nghiệm các đệ tử Đại Pháp theo một phương thức phá hoại. Sư Phụ từ bi của chúng ta hết lần này đến lần khác đã phải chịu đựng những thống khổ to lớn để đổi lại thêm nhiều cơ hội cho các đệ tử Đại Pháp được thành thục hơn trong sự tu luyện của mình.
Sư Phụ tôn kính trân quý chúng ta còn hơn chính chúng ta
Ngày 26 tháng 8, trên đường đến Pháp hội, chúng tôi đã biết được rằng ngày diễn ra Pháp hội đã bị thay đổi, và cả xe buýt từ Toronto cũng không thể khởi hành theo lịch trình. Ngay khi lên xe buýt, chúng tôi đã bắt đầu phát chính niệm và dần dần tôi đã có thể cảm nhận được một trường năng lượng rất mạnh mẽ. Nó mạnh mẽ đến mức tôi không thể cảm nhận được sự tồn tại của cơ thể mình trong không gian này và cứ như thể toàn bộ thân thể tôi đã tan biến mất. Bốn bánh của xe buýt giống như những phong hỏa luân và chạy bon bon về phía trước, tóe ra năng lượng giống như lửa (hỏa quang).
Trước khi chúng tôi bắt đầu phát chính niệm, chúng tôi đã thảo luận và quyết định rằng chúng tôi nên phát chính niệm để Pháp hội diễn ra như dự kiến. Lúc sáu giờ tối, thời gian phát chính niệm đồng bộ toàn cầu, năng lượng đặc biệt mạnh mẽ. Trong quá trình này, phần Thần của tôi đã phát ra một niệm rất mạnh: “Ý chí của Sư Phụ tôn kính của chúng tôi là thiên ý tối cao trong toàn vũ trụ. Bất kỳ sinh mệnh nào, bất kể tầng của chư vị cao bao nhiêu, chư vị nên tuân theo thiên ý tối cao của Sư Phụ chúng tôi, vì đây là cách duy nhất để chư vị có thể tiến nhập vào tân vũ trụ.” Tôi cảm thấy ý niệm vững chắc này mạnh đến mức nó có thể xẻ cả một ngọn núi. Khi tôi phát ra niệm này, một số sinh mệnh cao tầng trong các không gian khác đã minh bạch điều mà tôi muốn nói và họ đã buông bỏ khí giới của mình để thể hiện rằng họ nguyện ý tuân theo ý nguyện của Sư Phụ, và họ không muốn tiếp tục can nhiễu nữa. Sau đó, tôi đã gửi ra một niệm mạnh mẽ khác rằng: “Trong không gian của tôi không có sinh mệnh nào được phép đi ngược lại ý nguyện của Sư Phụ tôn kính của chúng tôi. Nếu bất kỳ sinh mệnh nào còn can nhiễu, thì tôi sẽ sử dụng năng lực Đại Pháp đã ban cho tôi để triệt để thanh trừ.” Với niềm tin vững chắc vào Sư Phụ và Đại Pháp, chính niệm của tôi, được gia trì bởi Pháp lực vô biên của Sư Phụ , đã xuyên thẳng để tiêu diệt “những yêu huyệt” mà đã tạo ra cơn bão. Quá trình này là phi thường thù thắng, phi thường mỹ hảo.
Vào lúc hoàng hôn ngày 27 tháng 8, xe buýt của chúng tôi vẫn đang trên đường đến thành phố New York trong suốt cơn bão dữ dội. Chúng tôi vẫn tiếp tục phát chính niệm mỗi giờ. Tôi cảm thấy rằng trong những không gian khác Sư Phụ đang gánh chịu những khổ nạn to lớn cho các đệ tử Đại Pháp và chống lại tà ác đang dội xuống.
Xe buýt của chúng tôi vẫn tiến về phía trước trong đêm tối bất chấp cơn bão dữ dội. Tôi ngồi ngay ngắn và phát chính niệm. Tôi mơ hồ nghe một học viên nói rằng chúng ta dường như đang đi sai hướng trên một con đường một chiều. Tôi buột miệng, “Hãy kiên định và bình tĩnh. Có Pháp Luân và Pháp thân của Sư Phụ trên nóc xe buýt đang bảo hộ chúng ta.” Những giọt nước mắt lăn dài trên mặt tôi vì lòng biết ơn đối với sự bảo hộ từ bi của Sư Phụ.
Thứ Hai, 29 tháng 8, là một ngày tươi sáng, đầy nắng. Trên đường đến hội trường Pháp hội, tôi đã nhìn thấy những đội thiên binh thiên tướng đang bảo vệ hội trường Pháp hội và các vị thần từ những tầng thứ rất cao đang chờ đợi để chào đón Sư Phụ tôn kính đến giảng Pháp. Trong khi đang ngồi trong hội trường Pháp hội, từng lớp thân thể của tôi mà đã tu luyện tốt đã lắng nghe Pháp một cách chăm chú. Cảm giác tuyệt vời này đã vượt quá khả năng của ngôn ngữ nhân loại để mô tả.
Sau khi Sư Phụ đã giảng Pháp xong, tôi không có ngồi nghỉ, và tôi lắng nghe mỗi bài chia sẻ rất chăm chú. Tôi tự bảo bản thân không di chuyển lăng quăng, hay thậm chí uống bất cứ thứ gì và chỉ cẩn thận lắng nghe mỗi bài chia sẻ. Thông qua việc chia sẻ của các đồng tu tôi có thể cảm nhận được sự vĩ đại của Đại Pháp và Sư Phụ, và tôi đã được khích lệ để tinh tấn hơn nữa trong Pháp.
Sư Phụ tôn kính của chúng ta trân quý chúng ta còn hơn cả chính bản thân chúng ta. Chỉ bằng cách tu luyện một cách vững chắc và thực hiện tốt ba điều chúng ta mới có thể xứng đáng với sự phó xuất to lớn và sự cứu độ từ bi của Sư Phụ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2011/9/10/参加纽约法会的体会-246491.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2011/9/17/128167.html
Đăng ngày 24-9-2011; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.