Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 17-09-2020] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ trước khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc bức hại vào năm 1999. Nhưng ngày một trưởng thành, tôi lại hòa nhập vào cuộc sống xã hội người thường và cư xử như một người thường. Sau đó, tôi đã bị sốc khi mẹ tôi qua đời, tiếp đến là đại dịch vi rút Trung Cộng (Covid-19) lây lan khắp thế giới.

Tôi chuyển về sống ở vùng nông thôn được hơn sáu tháng, ở đây tôi có nhiều thời gian giao lưu hơn cùng các học viên lâu năm. Thời gian này cũng cho phép tôi tĩnh tâm để suy nghĩ về mục đích sống của mình, cũng như những gì tôi nên làm. Tôi thực sự biết ơn sự từ bi của Sư phụ Lý Hồng Chí và sự giúp đỡ của các học viên dành cho tôi, đã giúp tôi quay trở lại đúng hướng.

Tôi sống với bố mẹ chồng và tôi là người duy nhất tu luyện Pháp Luân Đại Pháp trong gia đình. Gia đình chồng tôi trồng rau để kiếm sống, do đại dịch nên chúng tôi không thể vận chuyển rau đến các thành phố khác nên phải bán tại địa phương. Tôi thường giúp bố mẹ chồng bán rau ở chợ.

Phơi bày chấp trước vào danh

Lúc mới bắt đầu, xuất phát điểm của tôi không đúng; tôi luôn nghĩ rằng mình thật mất mặt khi phải làm một công việc tầm thường như vậy. Khi tiếp xúc với ánh mặt trời, tôi cũng sợ da bị cháy nắng.

Dần dần tôi nhận ra rằng tôi có thể tận dụng cơ hội này để giảng chân tướng cho mọi người bằng cách sử dụng các tờ tiền giấy có in các thông điệp giảng chân tướng và tôi còn có thể nói chuyện với nhiều người hơn để đánh thức lương tri của họ.

Tôi bắt đầu cảm thấy hài lòng khi giúp đỡ bố mẹ chồng bán rau ở chợ. Sau đó, tôi nhận ra rằng ý nghĩ sợ mất mặt chính là chấp trước vào danh của bản thân. Tôi cũng thấy rằng, việc tôi sẵn sàng làm công việc này với mong có cơ hội giảng chân tướng cũng là tâm ích kỷ.

Lúc đầu, tôi cảm thấy đau khổ khi chỉ kiếm được một ít tiền trong khi phải làm việc nặng nhọc bất kể gió mưa hay nắng gắt. Có một học viên đã chia sẻ suy nghĩ của mình như sau: “Chúng ta hãy nghĩ đến những điều mà Sư phụ đã nói về việc các nhà sư cần phải đi lang thang xin ăn. Hơn nữa, Sư phụ đã phải gánh chịu biết bao nhiêu nghiệp lực cho chúng ta”. Những gì cô ấy nói đã khiến tôi cảm thấy hối hận. Tôi đã quy chính lại suy nghĩ của mình và phát chính niệm để loại bỏ chấp trước vào sự an nhàn. Bất kể thời tiết như thế nào thì tôi cũng không còn tìm cách di chuyển đến nơi khác nữa.

Nhận được đặc ân của Sư phụ

Tôi thường giảng chân tướng cho mọi người và giúp họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Một số người trong đó đã chấp nhận và bày tỏ sự cảm kích của họ nhưng cũng có nhiều người lại nhìn tôi theo một cách khác lạ. Có một người đã hỏi tôi: “Cô còn rất trẻ và cô tin vào điều này ư?”. Tôi trả lời: “Đúng vậy! Ai cũng mong muốn được bình an. Từ đáy lòng mình, tôi cũng muốn cầu chúc cho anh được bình an và tôi không lấy một xu nào của anh”. Anh ấy mỉm cười và nói: “Tuyệt vời! Tôi sẽ thoái xuất khỏi ĐCSTQ“.

Khi mọi người sử dụng điện thoại di động của họ để trả tiền cho tôi, tôi thường đưa cho họ một chiếc thẻ chứa thông tin vượt tường lửa để truy cập Internet. Sau đó tôi đề xuất với họ hãy kiểm tra những thông tin chưa được ĐCSTQ kiểm duyệt. Hầu hết họ đều đã chấp nhận những gì tôi nói. Mặc dù tôi đã không thống kê lại được có bao nhiêu người đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ, nhưng tôi vẫn giữ bình tĩnh và dần dần tạo ra những bước đột phá trong việc loại bỏ mọi can nhiễu. Sau đó, tôi cảm nhận được sự khích lệ và đặc ân của Sư phụ dành cho tôi ngày càng lớn hơn.

Khi xuất hiện đợt bùng phát dịch vi rút ở chợ Tân Phát Địa tại Bắc Kinh, mẹ chồng tôi không muốn tôi đi ra ngoài nữa. Tôi nghĩ rằng đây là lúc chúng sinh cần được nghe chân tướng để có thể được bình an. Vì vậy, tôi đã cố gắng thuyết phục mẹ chồng bằng cách nói rằng tôi sẽ không gặp vấn đề gì và sẽ đeo khẩu trang khi ra ngoài. Dù bà vẫn không chịu đồng ý thì tôi vẫn không nản lòng và trong tâm cầu xin Sư phụ giúp đỡ, mong Sư phụ gia trì chính niệm cho tôi. Tôi cũng phát chính niệm để loại bỏ mọi nhân tố tà ác đang ngăn cản việc cứu độ chúng sinh mà mình đang thực hiện.

Sáng hôm sau, tôi quên không để chuông báo thức nhưng mẹ chồng đã đánh thức tôi dậy. Bà gọi tôi và hỏi: “Con vẫn muốn đi ra ngoài à? Mẹ đã chuẩn bị một ít rau cho con mang đi. Con hãy đi mau đi kẻo muộn rồi”. Tôi thực sự cảm động, Sư phụ đã giúp tôi thay đổi thái độ của mẹ chồng.

Vào một dịp khác, khi tôi đang phát tờ giảng chân tướng trên một con phố dài và lối đi phức tạp, hơn nữa tôi còn không thuộc đường. Sau khi phát xong, tình cờ tôi lại thấy mình quay trở lại một con phố quen thuộc. Khi tôi quay lại, tôi nhận ra rằng khu phố tôi vừa đến là khu phố mà tôi đã nghĩ đến việc sẽ đến đây chỉ vài ngày trước. Tôi biết đó là Sư phụ đã an bài giúp tôi và tôi tràn đầy lòng biết ơn Ngài!

Tăng cường chính niệm

Trong lúc phát chính niệm, nghiệp tư tưởng của tôi liên tục xuất hiện. Nó làm tôi bị phân tâm và khiến tôi liên lục để ý thời gian. Vừa hết thời gian phát chính niệm là tôi liền bỏ chân xuống và tâm của tôi vẫn chưa tĩnh xuống được. Tôi nghĩ rằng tôi không nên có nghiệp tư tưởng đó nữa. Vì vậy, tôi đã quyết tâm kéo dài thêm thời gian phát chính niệm.

Cảm giác uất hận do bị đối xử bất công của tôi cứ trào dâng. Sau đó tôi phát chính niệm trong hơn 40 phút, nghiệp tư tưởng này đã chiến đấu dữ dội đến mức khiến tôi phát khóc. Nó như thể một hòn đá lớn đang đè xuống dạ dày làm cho tôi đau đớn mà tôi không thể lấy ra được.

Từ trong sâu thẳm, tôi đã cầu xin Sư phụ gia trì cho tôi. Sau đó tôi tiếp tục phát chính niệm, có một vài lần nghiệp tư tưởng đã cố gắng kéo tôi xuống. Tôi vẫn duy trì phát chính niệm trong gần một giờ, nhiều lúc tôi gần như không thể tiếp tục. Tôi đã khóc không ngừng nhưng tôi vẫn cố gắng duy trì phát chính niệm tăng cường.

Cuối cùng, một luồng khí từ trong bụng tôi trào ra ngoài. Tảng đá lớn tượng trưng cho nghiệp oán hận của tôi đã biến mất. Cơ thể tôi có cảm giác rất nhẹ nhàng, đầu tôi rất thông thoáng và sạch sẽ, một cảm giác thật tuyệt vời.

Đúng như Sư phụ đã giảng:

“…nan nhẫn năng nhẫn, nan hành năng hành”. (Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)

Nó thực sự là như vậy!

Nhận ra các chấp trước của bản thân

Tôi cứ nghĩ rằng tôi đã rất nghiêm khắc với con trai mình, nhưng khi cháu chơi với những đứa trẻ có những hành vi không đúng đắn, tôi đã bỏ qua việc kỷ luật cháu. Tôi đã nghĩ rằng chỉ là mình lười và thiếu tinh thần trách nhiệm thôi, nhưng khi tôi chia sẻ điều này với một học viên khác, cô ấy nói với tôi: “Bạn hãy giữ kỷ luật nghiêm khắc với con của mình. Sao bạn không nhìn vào những hành vi sai trái của những đứa trẻ khác? Bạn có sợ chúng sẽ làm hại con trai bạn không?”.

Tôi đột nhiên trở nên minh bạch và tìm ra nguyên nhân sâu xa là bắt nguồn từ tâm ích kỷ của tôi rất mạnh mẽ. Con trai tôi khi gặp vấn đề liền rất hay trốn tránh trách nhiệm của mình. Cháu chính là tấm gương phản chiếu của tôi, tôi nên nhìn vào bản thân mình hơn là nhìn vào người khác.

Việc sử dụng điện thoại di động đã từng gây ra rất nhiều can nhiễu cho tôi. Mặc dù tôi biết rõ rằng không nên sử dụng điện thoại nhiều, nhưng có một lực hút nào đó khiến tôi không thể hoàn toàn buông bỏ chấp trước này. Kết quả là tôi đã lãng phí rất nhiều thời gian vào việc xem điện thoại. Để loại bỏ chấp trước này, tôi đã gia tăng chính niệm để phủ nhận can nhiễu. Cùng với đó, hàng ngày tôi cố gắng để điện thoại ở một nơi nào đó xa thật xa để không động vào nó. Cuối cùng tôi đã loại bỏ được chấp trước sử dụng điện thoại.

Lúc đầu, tôi luôn muốn nói với những người thân thiết với tôi rằng Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời. Tuy nhiên, tôi luôn bị can nhiễu bởi chấp trước vào tâm lo sợ và thiếu chính niệm. Cùng với việc học Pháp nhiều hơn, phát chính niệm và thường xuyên đọc các bài chia sẻ kinh nghiệm, tôi đã có thể bước ra để đánh thức lương tri của nhiều người hơn nữa. Mặc dù cuộc sống của tôi rất bận rộn nhưng tôi luôn đặt việc học Pháp lên hàng đầu và hướng nội tìm bất cứ khi nào có thể. Nhiều vấn đề của tôi sau đó đã được giải quyết. Con xin cảm tạ Sư phụ Lý!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/9/17/411466.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/11/5/188124.html

Đăng ngày 14-01-2021; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share