Bài gửi Hội thảo chia sẻ kinh nghiệm trên mạng Internet lần thứ 7 dành cho các học viên tại Trung Quốc

Bài viết của Tân Vũ, một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 14-11-2010] Kính chào Sư Phụ! Chào các bạn đồng tu!

Trong khi đọc các bài chia sẻ kinh nghiệm từ pháp hội chia sẻ kinh nghiệm Internet lần thứ 7 dành cho các học viên tại Trung Quốc, tôi đã xúc độngchảy nước mắt. Sư Phụ đã ban cho chúng ta một cơ hội khác để đề cao bản thân. Trong quá khứ, tôi luôn cảm thấy rất khó khăn để viết bài. Tôi chợt nhận ra đây là một khái niệm làm cản trở tôi. Sư phụ đã giảng “Đắc pháp tức thị thần” (“Quảng độ chúng sinh“, Hồng Ngâm). Sư Phụ đã ban cho chúng ta vô lượng trí huệ và năng lực. Tôi phải phá bỏ quan niệm cũ này và chia sẻ kinh nghiệm của mình với các bạn đồng tu.

1. Tái sinh sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp

Tôi là bác sĩ trong quân đội và đã tu luyện Đại Pháp khoảng 12 năm. Trước khi tập luyện Đại Pháp, tôi có rất nhiều bệnh. Tuy nhiên, là một bác sĩ, tôi không thể giải quyết vấn đề của mình. Lúc đó, tôi chỉ có thể làm việc khoảng nửa ngày mỗi ngày, và tôi cảm thấy cuộc sống của tôi sắp kết thúc, mặc dù tôi mới trên 30 tuổi.
Vào mùa xuân năm 1998, tôi đã gặp một học viên Đại Pháp và sau đó bắt đầu tu luyện. Tôi đến nhà đồng tu để nghe băng bài giảng Pháp của Sư Phụ và rất đỗi vui mừng. Tôi đã có một giấc ngủ sâu vào đêm hôm đó. Sau hai mươi ngày, tất cả các triệu chứng bệnh của tôi đã biến mất. Tôi đã hoàn toàn bình phục.

Sư Phụ đã hướng dẫn tôi tới con đường trở về bản ngã của mình và con đường trợ sư Chính Pháp. Không thể dùng ngôn từ để diễn đạt sự biết ơn của tôi đối với hồng ân của Phật.

2. Học Pháp tinh tấn là tiền đề để cứu độ chúng sinh

Thông qua 11 năm tu luyên trong thời kỳ Chính Pháp, tôi đã hiểu rằng việc học Pháp tinh tấn là tiền đề cho việc chứng thực Pháp và rất quan trọng. Khi học Pháp, cho dù tôi đang ở nhà hay tại nhóm hoc Pháp, tôi luôn luôn ngồi thẳng với tư thế kiết già, và tôi nâng sách bằng cả hai tay không để chữ nào dưới ngón tay của tôi. Làm như vậy giúp tôi học Pháp với một tâm trí bình tĩnh và tập trung hơn. Tôi thường hướng nội, dựa trên nguyên lý Pháp để tìm các chấp trước và loại trừ nó để đề cao tâm tính. Bất cứ khi nào tôi gặp phải những xung đột trong cuộc sống hàng ngày của mình hay trong khi giảng thanh chân tướng (chẳng hạn như bị đổ lỗi, trách mắng hoặc bị báo cảnh sát), tôi ngay lập tức đọc thuộc lòng một đoạn Pháp và sau đó tha thứ cho người khác bằng một nụ cười trầm tĩnh. Một tâm chân chính thì không thể bị lay động trong bất kỳ tình huống nào.

Tôi bắt đầu giảng thanh chân tướng trong gia đình và họ hàng. Cha tôi làm việc trong một đơn vị quân đội, và một số bà con cũng làm việc tại các đơn vị liên quan đến quân đội. Sau ngày 20 tháng 7 năm 1999, cha tôi và họ hàng tôi đã sợ mà không dám ủng hộ cho tôi. Bằng việc học Pháp sâu, tâm trí tôi thuần tịnh và kiên định giảng thanh chân tướng, dần dần họ đã nhận ra sự tà ác và sự đồi bại của ĐCSTQ, và họ bắt đầu ủng hộ tôi. Hầu như tất cả người thân của tôi, gần 100 người đã thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên quan. Hơn 10 người trong số họ đã đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân.

3. Giảng chân tướng tại các đơn vị quân đội

Có khoảng một ngàn nhân viên trong đơn vị quân đội mà tôi đang làm việc. Tất cả họ đều biết tôi tập Pháp Luân Công. Họ đã thấy những thay đổi trong tôi từ khi tôi tập Pháp Luân Công và những đau khổ mà tôi chịu đựng sau khi ĐCSTQ bức hại Pháp Luân Công. Họ hiểu tôi.

Khi tôi bị giam giữ, các đồng nghiệp và lãnh đạo trong đơn vị công tác của tôi đã đến thăm tôi. Một số cán bộ cấp cao nắm tay của tôi với nước mắt lưng tròng. Nhiều người trong số họ đã phải chịu đựng sự bức hại trước đây của ĐCSTQ. Một lần, trong một nỗ lực nhằm bắt cóc tôi tại đơn vị công tác, tôi đã trốn thoát, phải rời khỏi nhà và lang thang đây đó. Một lãnh đạo trong các đơn vị công tác của tôi đã đứng lên và nói rằng sẽ bảo vệ tôi.

Tôi dành bất kỳ cơ hội nào mà tôi có để giảng chân tướng với mọi người mà tôi gặp, các đồng nghiệp, các thành viên gia đình họ, hay khách thăm. Sau khi tôi về hưu, hầu như mỗi ngày tôi đều tới thăm mọi người ở đơn vị công tác và tại nhà của họ để giảng thanh chân tướng cho họ. Và tôi còn đứng bên đường để giảng thanh chân tướng cho mọi người qua đường.

Một lần, tôi đã đến nhà một đồng nghiệp để giảng thanh chân tướng. Vợ và con trai của anh ấy cũng ở nhà. Tôi bắt đầu bằng sự tham nhũng của ĐCSTQ, những thiên tai hiện nay, ĐCSTQ đã che dấu sự thật, và về cuộc đàn áp Pháp Luân Công. Lúc đó, vợ anh ta đột nhiên ngắt lời tôi “Nếu chị đến để nói chuyện xã hội thì hãy ở lại nếu muốn, còn nếu chị muốn nói những điều khác thì chúng tôi không đón tiếp. Tôi là phóng viên. Tôi biết còn nhiều hơn chị.” Lúc đó, tôi đã lúng túng, ngay lập tức tôi nhớ đến lời giảng của Sư Phụ:

“Chư vị luôn từ bi, lấy Thiện đãi người, làm việc gì đều luôn luôn cân nhắc đến người khác, mỗi khi gặp vấn đề thì trước hết nghĩ rằng: ‘Việc này đối với người khác có thể chịu được không, đối với người khác có phương hại gì không’; như vậy sẽ không xuất hiện vấn đề gì.” (Bài giảng thứ Tư, Chuyển Pháp Luân)

Tôi mỉm cười nói “Được rồi, vậy chúng ta hãy nói chuyện khác.” Sự căng thẳng dịu xuống. Sau đó, tôi bất ngờ thấy có một bức tượng Bồ Tát Quán Âm trên ban công của họ. Tôi hỏi “Chị có tin vào Bồ Tát Quán Âm không?” Cô ấy nói chồng cô ấy tin. Tôi nói “Tôi đã từng có nhiều bệnh tật, đặc biệt là viêm khớp dạng thấp gần như đã làm tôi bị tê liệt. Tôi đã từng chăm sóc mẹ tôi bị nằm liệt trên giường suốt 16 năm. Lúc đó, tôi không thể làm bất kỳ điều gì được. Tôi cố gắng sử dụng các loại thuốc giảm đau, cả thuốc Đông y và Trung y, thậm chí thuốc giảm đau cho bệnh ung thư, nhưng nó không có tác dụng. Tôi thậm chí không thể làm việc khoảng một nửa ngày, và tôi mới hơn 30 tuổi. Sau đó, tôi nghe một bác sĩ trẻ nói với người khác rằng mẹ anh ấy đã khỏi mọi bệnh tật sau khi đọc sách một cuốn sách. Tôi đã nhảy bổ vào và hỏi đó là cuốn sách gì. Họ bảo là đó là một cuốn sách Pháp Luân Công.

Sau đó tôi dừng lại và nói chuyện với vợ của đồng nghiệp, “Xin lỗi, tôi xin vào đề tài này một lần nữa nhé.” Cô ấy nói, “Không sao đâu, chị hãy nói tiếp đi.” Tôi tiếp tục câu chuyện “Tôi đã mượn cuốn sách ngày hôm sau và đọc xong trong buổi chiều đó. Cuốn sách dạy con người cách làm người tốt tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Đêm đó, tôi đã ngủ một giấc thật sâu. Tôi chưa từng có giấc ngủ sâu như vậy từ khi tôi bắt đầu bị suy nhược thần kinh. Kể từ đó, tôi đã không còn chứng suy nhược thần kinh nữa. Bây giờ tôi không còn bệnh tật nào cả. Tôi cố gắng thực hiện theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn để làm một người tốt. Thật tuyệt vời. Tuy nhiên , ĐCSTQ đã đàn áp tàn bạo những người muốn đi theo con đường này.” Sau đó, tôi nói với cô ấy sự thật về vụ tự thiêu Thiên An Môn. Tôi nói với cô ấy: “Hiện nay có rất nhiều đại họa. Làm sao mà trời lại cho phép ĐCSTQ đàn áp những người tốt chứ? Thuận theo ý trời. Tránh xa tà Đảng. Chị đã gia nhập Đảng chưa vậy?

Cô ấy đáp: “Có.” Cô ấy đã đồng ý thoái ĐCSTQ và nói với tôi: “Chị có thể nói chuyện với con trai tôi được không? Hãy bảo vệ cháu nữa.” Cô ấy đứng lên và gọi cậu con trai từ phòng khác. Cô ấy nghiêm túc nói với con mình “Con hãy nghe những gì cô nói đấy. Con có thể đích thân nói với cô ấy là con muốn thoái Đảng không?” Con trai cô ấy nói “Con muốn thoái.” Tôi đã thực sự hạnh phúc cho gia đình vì họ đã được cứu độ.

4. Hãy kiên định trong việc cứu độ chúng sinh

Tôi nhận ra rằng không đủ thời gian để giảng chân tướng bằng cách chỉ nói chuyện với mọi người trong một khoảng thời gian hữu hạn. Sư Phụ đã khuyến khích chúng ta phải có các điểm phân phối tài liệu ở khắp mọi nơi. Với sự giúp đỡ của các bạn đồng tu, tôi thiết lập một điểm phân phối tài liệu. Tôi nhận thấy rằng trong khi giảng thanh chân tướng mặt đối mặt, tài liệu giảng chân tướng như Cửu Bình, nghệ thuật Thần vận và các tài liệu từ trang mạng Minh Huệ sẽ giúp cho nhiều người hơn nữa biết được sự thật sâu hơn vì thế sẽ càng có nhiều người được cứu hơn.

Tôi đã từng đến đơn vị công tác của cha tôi, nơi đó có khoảng 1.000 nhân viên, để giảng thanh chân tướng và khuyên mọi người thoái Đảng. Tôi lớn lên ở đó và nhiều người biết đến tôi. Nhiều người đồng ý thoái Đảng, hàng chục, thậm chí một trăm người mỗi tuần.

Tư tưởng của mọi người đã bị đầu độc và bị tẩy não nặng nề ở đơn vị công tác của tôi. Tôi đã bị tố cáo với đơn vị công tác của tôi, với đơn vị công tác của cha tôi, với đồn cảnh sát và tổ dân phố. Sau khi tôi giảng thanh chân tướng cho anh ta, trưởng  ban chính trị và pháp luật ở đơn vị công tác tôi đã tố cáo tôi với đồn cảnh sát và với cha tôi. Tôi bất động tâm. Tôi viết thư giảng thanh chân tướng đến trưởng đồn công an và đến những người khác có liên quan. Tôi tiếp tục cố gắng giảng chân tướng cho ông ấy. Một vài năm sau, ông ấy cuối cùng đã đồng ý thoái Đảng khi tôi gặp ông ấy một lần nữa và giảng chân tướng cho ông ấy.

Nguyên trưởng bộ phận an ninh ở nơi đơn vị công tác của tôi đã dẫn đầu một cuộc tìm kiếm sách Đại Pháp tại nơi tôi làm việc; tuy nhiên, ông ta không tìm thấy bất cứ cái gì. Tôi đã cố gắng giảng chân tướng cho ông, nhưng ông ta từ chối lắng nghe tôi. Ông ta cộng tác với người trưởng ban chính trị và pháp luật cố gắng bức hại tôi. Ông xé toạt các áp phích giảng chân tướng ở cổng đơn vị công tác tôi. Sau đó, đốt nó. Tôi đã không tức giận ông và tiếp tục giảng chân tướng cho cho ông và gia đình ông. Một ngày khi tôi gặp ông và giảng chân tướng cho ông một lần nữa, cuối cùng ông hiểu ra và đồng ý thoái Đảng.

Một lần tôi bị báo với cảnh sát khi tôi phân phát tài liệu giảng chân tướng. Ngày càng có nhiều người đến để xem chuyện gì đang xảy ra, họ bao quanh tôi. Trong khi đợi cảnh sát đến, tôi bắt đầu đọc thuộc Pháp.

“Tôi là đệ tử của Sư Phụ Lý Hồng Chí, tôi không theo bất kỳ sự an bài nào khác hay thừa nhận nó’ – Sau đó chúng sẽ không dám làm điều đó. Vì vậy vấn đề có thể được giải quyết. Khi chư vị có thể thật sự làm điều đó, không chỉ nói thôi đâu mà thật sự đó là hành động, Sư Phụ sẽ xác định lại chỗ đứng cho chư vị” (Giảng giải Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ Quốc dịp tiết Nguyên Tiêu, 2003)

Tôi phát chính niệm mạnh mẽ “Ta là đệ tử của Sư Phụ. Ta đang thực hiện những hành động tốt đẹp và ngay chính nhất. Ai dám động đến ta? Sư Phụ, xin giúp đỡ đệ tử của Ngài rời khỏi đây.” Sau đó, tôi bước ra khỏi đó. Khi tôi đến trở về nhà, tôi hướng nội và nhận thấy tà ác đã lợi dụng sơ hở từ khi tôi có chấp trước vào việc mình làm.

Nhớ lại những gì tôi đã làm trên con đường trợ Sư Chính Pháp, bất kể nguy hiểm và khó khăn như thế nào, tôi đã vượt qua. Tôi biết tôi vẫn còn cách xa so với những yêu cầu của Sư Phụ và cũng có thể nhận thấy điều này khi tôi so sánh bản thân mình với các đồng tu khác. Tôi sẽ phấn đấu tinh tấn đề cao hơn nữa để không phụ sự từ bi khổ độ của Sư Phụ.

Hợp thập!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2010/11/14/明慧网法会–在部队单位和军属区讲法轮功真相、救众生–232348.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2010/11/27/121636.html
Đăng ngày 14-12-2010. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share