Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-09-2019] Sư phụ đã khai mở thiên mục cho cháu gái nhỏ của tôi và cháu có thể nhìn thấy những thứ mà người thường không nhìn thấy. Cháu bắt đầu nghe các bài giảng của Đại Pháp và phát chính niệm cùng với tôi khi cháu lên năm tuổi, nhưng cháu còn quá nhỏ để luyện công.
Một ngày, chúng tôi tìm cách mắc một dây phơi quần áo ở tầng trên. Chúng tôi đi ra ngoài sân thượng sau khi gọi điện thoại, cháu gái của tôi chơi trong lúc tôi lau cửa sổ. Một lúc sau cháu nói với tôi: “Chú ấy đã đến rồi, bà xuống và mở cửa đi ạ.” Tôi nói với cháu rằng tôi không nghe thấy ai gõ cửa hết. Cháu gái nói người đàn ông ở dưới tầng và đi chiếc xe máy màu đỏ. Tôi bảo cháu đang nói lung tung.
Cháu bảo tôi hãy đi vào phòng vệ sinh và nhìn qua cửa sổ. Tôi làm theo và thấy người đàn ông thực sự đang ở dưới tầng và đang dỡ đồ ra khỏi chiếc xe máy màu đỏ. Tôi hỏi cháu làm sao lại biết, cháu chỉ mỉm cười.
Một buổi sáng, khi tôi đang nấu ăn, cháu thức dậy vào nhà vệ sinh thì thấy ông đang xem TV ở phòng khách. Cháu kêu lên với tôi: “Bà ơi, chúng ta phát chính niệm ngay thôi. Ông đang xem một cái đầu lâu.” Tôi nói: “Tại sao con không làm đi?” Cháu gái ngồi trong nhà vệ sinh, nhắm mắt lại và phát chính niệm.
Sau đó cháu nói với tôi: “Cháu đã rất nỗ lực để tiêu diệt tà ác và hầu như đều thất bại.” Kể từ đó, tôi bắt đầu phát chính niệm mỗi khi chồng tôi xem các bộ phim chiến tranh do Đảng Cộng sản sản xuất; ông ấy cũng nhanh chóng chuyển sang các kênh khác. Tính khí của chồng tôi cũng dần được cải thiện. Sau đó, tôi đặt khẩu quyết phát chính niệm ở phía trước TV. Bây giờ chồng tôi hầu như không bao giờ xem thể loại phim đó nữa.
Mùa hè này, cháu gái lại về ở cùng chúng tôi trong vài tuần. Một ngày, cháu chơi điện thoại di động mà mẹ cháu đang sạc. Cháu nói với tôi: “Bà ơi, cháu nhìn thấy một con cáo nhảy ra khỏi điện thoại và chạy biến mất khi cháu mở điện thoại ra.“ Tôi hỏi: “Sao cháu không phát chính niệm tiêu diệt nó?”. Cháu nói với tôi rằng cháu đã phát chính niệm rồi.
Hai ngày sau, cháu nói với tôi rằng cháu nhìn thấy một con rắn bò ra khỏi điện thoại di động của ông. Tôi nói với cháu gái rằng những thứ ấy chúng sợ cháu vì cháu đang tu luyện Đại Pháp. Ngoài ra, Sư phụ cũng đang điểm hóa cho cháu rằng đừng chơi điện thoại di động vì nó có những thứ không tốt và công nghệ là do người ngoài hành tinh mang đến để hủy hoại con người.
Tôi cảm thấy lo lắng cho con người ngày nay. Ai cũng cầm điện thoại không rời tay. Tất cả những gì tôi có thể làm là nỗ lực gấp đôi để loại bỏ tà ác đang ẩn giấu trong điện thoại di động, tivi và máy tính.
Gần đây, một vài sự việc đã xảy ra quanh tôi. Một bạn đồng tu thức dậy lúc ba giờ sáng và bắt đầu đả tọa vì bà không muốn làm phiền cô cháu gái nhỏ. Bạn đồng tu nói bà đang thanh tỉnh thì đột nhiên thứ gì đó đẩy bà lại phía sau. Đầu tiên là lưng của bà đập vào cái tủ, sau đó là đầu và bà bất tỉnh.
Khi tỉnh lại, bà thấy mình đang ngồi trên giường, miệng lẩm nhẩm: “Xin Sư phụ cứu con. Xin Sư phụ cứu con.” Cháu gái của bà tỉnh dậy và hoảng sợ. Con trai nghe tiếng bà bị ngã đã vội vã chạy xuống tầng nhưng chỉ nhìn thấy bà đang ngồi trên giường, hai mắt nhắm lại và miệng đang lẩm nhẩm. “Mẹ bị điên rồi,” cậu ấy nói rồi quay trở lại giường ngủ.
Bà ngồi ở đó trong suốt hai giờ đồng hồ cho tới khi có thể bình tâm lại. Cả đầu và lưng của bà đều bị tê liệt. Bà không biết mình đã quay trở lại giường như thế nào. Bà nghĩ: “Mình ổn mà. Mình cần làm bữa sáng cho con.” Bà vất vả đứng dậy nhưng đã phải bỏ cuộc vì đầu và lưng vẫn không có cảm giác gì. Con trai bà đã tự chuẩn bị bữa sáng. Bà tiếp tục phát chính niệm.
10 ngày sau, tôi tới thăm bà và bà vẫn chưa hồi phục hoàn toàn. Bà cho tôi xem những video cháu gái biểu diễn trên điện thoại. Bà rất tự hào về cháu của mình. Mắt tôi có cảm giác không thoải mái, nhưng tôi vẫn tiếp tục xem vì không muốn làm bà buồn.
Tối hôm đó, khi học Pháp, mắt phải của tôi mờ mờ. Tôi không thể nhìn được các chữ, nó ngứa ngáy như thể có những con bọ đang bò trên đó. Tôi xin Sư phụ giúp và phát chính niệm: “Pháp chính càn khôn, tà ác toàn diệt.”
Tôi biết mình không nên xem những hình ảnh trên điện thoại. Thị lực của tôi tạm thời tốt nhưng sau lại thấy mờ mờ. Sau khi phát chính niệm và học Pháp, thị lực của tôi đã hồi phục.
Ngày hôm sau tôi chia sẻ với đồng tu về sự việc đã xảy ra. Bà nói rằng có lẽ tôi không nên xem các video. Một vài ngày sau đó, bài giảng “Giảng Pháp về dạy học múa cổ điển Trung Quốc ở Đại học Phi Thiên 2019” của Sư phụ được đăng tải. Tôi nhận ra rằng một nhóm học sinh tiểu học trang điểm đậm đang nhảy trên sân khấu là không phù hợp chút nào. Có thể có những thứ không tốt đằng sau các cháu.
Tôi tải bài giảng về và chia sẻ với bạn đồng tu, bà đã đưa cho cháu gái đọc. Cháu gái của bà đã khóc sau khi đọc và trách bà vì đã đưa cháu tới lớp học nhảy Trung Quốc. Bài giảng của Sư phụ cũng nhắc nhở cháu không chơi điện thoại di động.
Một học viên khác nghiện xem phim truyền hình Hàn Quốc. Cô ấy cho rằng việc đó không có vấn đề vì nó được chiếu trên Đài Truyền hình Tân Đường Nhân. Cô ấy thức khuya để xem và cuối cùng một mắt của cô ấy đã mất thị lực. Cô ấy cũng thích dùng WeChat và thậm chí không dừng lại sau khi đã được cảnh tỉnh. Cô ấy nghĩ sẽ không sao nếu chỉ xem khi vào nhà vệ sinh. Kết quả cô ấy đã mất thị lực ở mắt còn lại.
Nhiều học viên vẫn chưa sẵn lòng gỡ bỏ ứng dụng WeChat và chấp trước vào điện thoại di động. Tôi muốn thúc giục các bạn đồng tu hãy nghe lời Sư phụ. Điều Sư phụ giảng là Pháp. Nếu bây giờ không thay đổi, mọi hối hận đều sẽ là quá muộn.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/10/-392654.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/10/20/180399.html
Đăng ngày 04-11-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.