Bài viết của một học viên ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 27-05-2018] “Tu khẩu” vẫn luôn là một phần quan trọng của tu luyện.

Sau khi đọc sách Chuyển Pháp Luân, tôi ngộ ra rằng là một người tu luyện trong thời kỳ Chính Pháp, việc “tu khẩu” của chúng ta là khác với tu luyện cá nhân, vốn chỉ đơn giản là tránh tạo nghiệp. Việc “tu khẩu” của chúng ta bao gồm hồng Pháp, chứng thực Pháp và trợ Sư Chính Pháp.

Sư phụ đã giảng:

“[Lời] nào nên nói, dùng Pháp nhận định thấy phù hợp với tiêu chuẩn tâm tính người luyện công thì không thành vấn đề.” (Bài giảng thứ tám, Chuyển Pháp Luân)

Vậy lời không nên nói thì phải làm sao bây giờ? Có phải là chúng ta nên cất chúng ở trong tâm? Khẳng định là không phải. Nếu chúng ta không thanh trừ chúng, chúng sẽ tiếp tục nổi lên bề mặt. Chúng ta phải phân rõ và tiêu trừ chúng. Đó mới là chân tu. Nếu không nó chỉ đơn thuần là giữ im lặng.

Vì thế, “tu khẩu” cũng có nghĩa chúng ta nên quy chính lại từng suy nghĩ bất chính của mình. Bằng cách này, chúng ta cũng đang quy chính vũ trụ của chúng ta và những thiên thể mà chúng ta đại biểu. Từ quan điểm này, nội hàm đằng sau “tu khẩu” trong thời kỳ Chính Pháp lại thâm sâu hơn. Vì thế, các học viên cần chú ý nhiều hơn đến việc này.

Bởi vì “tu khẩu” nghĩa là quy chính mỗi từng niệm, nó cũng bao hàm việc phủ nhận hoàn toàn những an bài của cựu thế lực. Tôi thể ngộ rằng có nhiều tư tưởng của người tu luyện không xuất phát từ chân ngã của họ. Thay vào đó nó đến từ những an bài của cựu thế lực, bao gồm những suy nghĩ xuất phát từ quan niệm người thường, nghiệp tư tưởng và những can nhiễu ngoại lai. Vì thế, nếu chúng ta muốn phủ nhận hoàn toàn an bài của cựu thế lực, chúng ta phải bắt đầu bằng việc xem xét từng ý niệm của bản thân mình. Chúng ta cần thanh lọc và phân tích mỗi từng suy nghĩ của mình và xem liệu nó có phù hợp với Pháp hay không. Chúng ta cần lấy Pháp để đo lường từng niệm đầu của mình. Chúng ta cần phủ nhận và giải thể những tư tưởng không đúng đắn.

Để phủ nhận những an bài của cựu thế lực, việc “tu khẩu” là vô cùng trọng yếu. Nếu chúng ta làm tốt việc này, chúng ta có thể tránh được rất nhiều rắc rối, can nhiễu và thậm chí là bức hại từ cựu thế lực.

Tôi thể ngộ rằng chúng ta nên vứt bỏ tất cả những tư tưởng và lời nói mà xuất phát từ những chấp trước của chúng ta, bao gồm tâng bốc lẫn nhau, chỉ trích sau lưng người khác, phàn nàn về các bạn đồng tu và những câu chuyện vô nghĩa của người thường. Một số chúng đến từ văn hóa Đảng và một số là do cựu thế lực an bài.

Nói chuyện để pha trò, một số học viên thường tạo niềm vui cho người khác. Đây là một vấn đề nghiêm trọng. Tại sao? Một số học viên cho rằng nói đùa chẳng có gì nghiêm trọng. Họ không nhận ra rằng pha trò cho người khác có thể tạo nghiệp, từ đó họ nuông chiều bản thân và không có sự ước thúc trong lời nói. Họ dám nói bất cứ thứ gì. Hành vi không có sự ước thúc này chính là ma tính.

Pha trò đùa cợt, thật giả lẫn lộn, bảo vệ bản thân và làm tổn thương người khác, xuyên tạc sự thật và chọc tức người khác, nói chuyện bằng tâm tranh đấu hoặc oán hận, tất cả những điều đó không chỉ tạo nghiệp mà còn gây ảnh hưởng tiêu cực tới khả năng chứng thực Pháp của chúng ta. Nó hủy hoại hình ảnh của các đệ tử Đại Pháp. Nếu chúng ta không tu khẩu, sao chúng ta có thể viên mãn được?

Vậy chúng ta phải tu khẩu như thế nào? Chúng ta phải học Pháp thật tốt và có thể ngộ sâu sắc về Pháp. Càng minh bạch Pháp lý, chúng ta càng tu khẩu tốt.

Tôi hy vọng tất cả các học viên chúng ta sẽ chú ý “tu khẩu” và không gây thêm cho bản thân chướng ngại trên con đường tu luyện.

Đây chỉ là thể ngộ tại tầng thứ sở tại của tôi. Xin hãy từ bi chỉ ra những điều gì chưa phù hợp.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2018/5/27/-368044.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/10/179260.html

Đăng ngày 27-09-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share