Bài viết của Hiểu Tuệ, học viên Pháp luân đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-02-2019] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998. Tôi muốn chia sẻ hai ví dụ về cách các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã vượt qua khổ nạn như thế nào bằng tín tâm vào Sư phụ và Đại Pháp.
Phục hồi sau vài phút bị ong độc đốt
Một đêm nọ, trong khi đang lấy quần áo khô phơi ở ban công, tôi bị một con ong độc khổng lồ ẩn trong quần áo đốt vào tay. Tôi cố gắng nặn cây kim dài và nọc độc của nó ra. Chồng và con trai tôi cũng chạy vội tới và nắm lấy tay tôi, sau đó cố hết sức nặn càng nhiều nọc độc ra càng tốt. Bất chấp những nỗ lực của họ, những ngón tay và rồi đến lòng bàn tay của tôi, bắt đầu bị sưng. Trong vòng mười phút, cẳng tay tôi bắt đầu sưng lên, cánh tay trên cũng xuất hiện dấu hiệu bị sưng.
Sau một hồi hoảng loạn và bất lực lúc ban đầu, đột nhiên tôi bừng tỉnh. Tôi nhận ra, liệu mình có phải là một học viên Pháp Luân Đại Pháp hay không? Làm sao tôi có thể xử lý vấn đề này bằng quan niệm của người thường được?. Ngay lập tức tôi đẩy chồng và con trai mình sang một bên, và hét lên: “Hãy buông ra! Hãy để mặc em!” Tôi nghiêm túc nói với họ: “Xin đừng can thiệp vào chuyện này. Sư phụ sẽ chăm sóc em. Em đi vào phòng đây. Đừng ai vào hay làm phiền em nhé.”
Tôi bước vào phòng và khóa cửa trước khi ngồi song bàn. Lúc này bàn tay của tôi sưng to đến nỗi tôi không thể cong các ngón tay của mình. Cánh tay của tôi nhìn cũng rất đáng sợ. Tôi hướng nội xem mình có sơ hở nào mà cựu thế lực đã lợi dụng hay không. Tôi cũng cầu xin Sư phụ giúp tôi nhận ra điều này. Ngay lập tức, một đoạn trong Chuyển Pháp Luân đã hiện ra trong đầu tôi:
“Nợ thì phải hoàn [trả]; do vậy trên đường tu luyện có thể phải gặp một số điều nguy hiểm. Nhưng khi gặp những sự việc loại này, chư vị sẽ không sợ hãi, cũng không để cho chư vị thật sự gặp nguy hiểm.” (Bài giảng thứ ba, Chuyển Pháp Luân)
Tôi đã nhận ra rằng sinh mệnh của mình đã không còn nguy hiểm nữa, vì Sư phụ đã lấy đi độc tố.
Còn về chỗ sưng thì sao?
Sư phụ đã giảng:
“Mọi người đã biết rằng thân thể có nhiều tầng, các tế bào nhục thể của chúng ta hiện nay là một tầng, các phân tử bên trong là một tầng; nguyên tử, proton, điện tử, [các lạp tử] nhỏ vô hạn, nhỏ vô hạn, nhỏ vô hạn, cho đến các lạp tử cực tiểu, mỗi một diện đều [thiết] lập một tầng cửa.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Tôi ngộ ra rằng thân thể chúng ta có nhiều tầng, mỗi một tầng đều mang hình tượng của chúng ta. Tôi bắt đầu phát chính niệm để thanh trừ các nhân tố tà ác trong mỗi một tầng, giữa các nguyên tử, phân tử và tế bào.
Mười phút sau tôi mở mắt, tôi thấy chỗ sưng ở tay và cánh tay của mình đã giảm, bàn tay của tôi đã trở lại bình thường. Tôi mở cửa phòng và ra ngoài. Chồng tôi đã sốc khi thấy tôi hồi phục rất nhanh. Có ai đến để chữa trị cho em không? Sao em phục hồi siêu nhanh như thế? Thật là kỳ diệu! Tôi mỉm cười và nói: “Chẳng phải em đã nói với anh rằng em đang được Sư phụ bảo hộ hay sao.”
Chính niệm có thể giúp khỏi bệnh bại liệt
Tôi biết một học viên nữ ngoài sáu mươi tuổi. Mặc dù nhiều lần bà đã cố gắng giảng chân tướng về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, ông chồng doanh nhân của bà vẫn kiên quyết từ chối tin vào chân tướng.
Một ngày nọ người học viên nữ này đã gặp phải một vụ tai nạn xe hơi nghiêm trọng. Bà đã bất tỉnh và nhanh chóng được đưa đến bệnh viện để điều trị, và khi tỉnh dậy thì biết mình bị liệt từ thắt lưng trở xuống. Bà nhanh chóng được ra viện theo như yêu cầu của bà.
Khi tôi nhận được tin về chấn thương của bà thì bà đã về nhà được bốn hay năm ngày rồi. Mặc dù trời sắp tối, tôi vội vàng giải quyết công việc gia đình rồi bắt xe buýt đến nhà bà. Nhà của học viên này còn là một cửa tiệm của chồng bà, phía trước là khoảng sân rộng và được bảo vệ bởi một cánh cổng lớn. Khi tôi đến cổng đã bị khóa, tôi đã lắc mạnh cánh cổng để báo cho những người trong nhà. Tuy nhiên, khi chồng của học viên này nhìn thấy tôi, ông tức giận đến mức bắt đầu mắng tôi, và không chịu mở cổng. Trong khi xin lỗi rối rít chồng học viên, tôi đã cầu xin Sư phụ giúp tôi tìm đường vào. Trong lúc tiếp tục la mắng tôi, ông chồng giận dữ ném chìa khóa cổng trong tay vào trong một chiếc xe tải lớn đậu trong sân. Sau đó ông ấy quay lại và tức tối đi vào nhà. Ngay sau đó, một trong những công nhân làm thuê của họ tình cờ đi ngang qua, và tôi đã nhờ anh ấy mở cổng giúp.
Khi vào nhà, tôi thấy học viên đang nằm trên giường và chồng bà ở gần đó. Khi thấy tôi, chồng bà đã hét lên: “Chẳng phải tất cả các vị đều được Sư phụ bảo hộ hay sao? Vậy tại sao bà ấy phải chịu một chấn thương nặng như vậy?!” Trong khi xoa dịu ông chồng, tôi cũng cố gắng an ủi đồng tu của mình. Bà đã khóc và mô tả sự việc dẫn đến bị chấn thương. Các bác sỹ đã cảnh báo rằng bà không thể di chuyển trong ba tháng, và một khi bị trật khớp, bà sẽ bị liệt suốt đời.
Tôi biết chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu được bà. Vì vậy, để không làm cho chồng bà tức giận thêm, chúng tôi trò chuyện vu vơ một lúc trước khi tôi nhìn thấy bà đang nằm trên một lớp chăn len dày. Trước khi rời đi, tôi đã nói: “Ngày mai hãy để tôi mua hai chiếc ga giường đến đổi cho bà. Mùa hè rồi mà vẫn dùng chăn đệm là không thích hợp. Chồng bà vẫn im lặng, và việc nhỏ này đã cho tôi cơ hội đến thăm học viên đó một lần nữa.
Sáng hôm sau, tôi mua hai cái ga giường và mang đến nhà bà. Chồng bà vẫn im lặng và sớm bỏ lại chúng tôi khi ông ấy chạy việc vặt bên ngoài. Tôi nắm lấy cơ hội này để khuyên đồng tu phủ nhận an bài của cựu thế lực, và học Pháp. Tôi hứa sẽ đến thăm bà sau ba ngày, và bảo bà ấy hứa với tôi rằng sẽ nghiêm túc nghe hoặc học Pháp, cho dù bà có thể nhớ được bao nhiêu đi chăng nữa. Bà đã đồng ý làm việc này. Sau đó tôi tiếp tục tìm chồng bà, nhờ ông ấy hàng ngày giúp bà bật các đĩa CD các bài giảng Pháp của Sư phụ cho vợ.
Ba ngày sau, tôi tới thăm học viên này như đã hứa và rất ngạc nhiên khi thấy bà ngồi trên giường. Bà tươi cười chào tôi và tôi nhanh chóng đề nghị bà chia sẻ thể ngộ của mình. Trong khi học Pháp, bà đã đọc đoạn Pháp của Sư phụ:
“Thực ra, lý tại xã hội nhân loại là phản lý trong vũ trụ…” (“Càng về cuối càng tinh tấn”, Tinh tấn yếu chỉ III)
Bà ấy cũng nói với tôi: “Bác sỹ đã nghiêm túc bảo tôi không di chuyển. Tuy nhiên đó là quan niệm của người thường. Theo nhận thức tại tầng cao hơn, tôi phải vận động.” Sau đó bà cố gắng tự lật người, trong khi giơ hai tay lên đầu giường. Mặc dù rất đau đớn và thống khổ, khiến bà đổ mồ hôi và rơi nước mắt, bà vẫn kiên trì. Sau ba mươi đến bốn mươi phút, bà cảm thấy một bàn tay to, ấm giúp bà ngồi xuống một chỗ. Ngay lập tức bà ngồi song bàn và bắt đầu luyện tĩnh công và phát chính niệm.
Chồng bà đã bị sốc khi quay về và nhìn thấy bà đang ngồi song bàn. Ngay lập tức ông gọi công nhân làm thuê của mình đến: “Nhanh qua đây đi! Pháp Luân Đại Pháp thật kỳ diệu!” Chồng của bà còn nói: “Bất cứ ai chê Pháp Luân Đại Pháp hoặc từ chối thoái Đảng sẽ bị sa thải.” Môi trường của nhà học viên này đã được chính lại ngay.
Từ Pháp mà nhận thức Pháp mới có thể phủ nhận bức hại
Từ những sự việc này, chúng ta có thể thấy rằng thật khó để đề cao tầng và tâm tính mà không thực sự nhận thức được Pháp. Những Pháp lý do Sư phụ ban cho chúng ta có thể giúp phủ nhận an bài và bức hại của cựu thế lực. Điều quan trọng là chúng ta phải học Pháp, ngộ Pháp và làm theo.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/2/21/383035.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/4/27/176632.html
Đăng ngày 17-05-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.