Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Đức
[MINH HUỆ 20-1-2018] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính, chào các đồng tu.
Tôi đắc Pháp vào tháng 9 năm 2015, và sau đó khoảng một năm rưỡi, tôi bắt đầu làm công việc toàn thời gian. Do vậy, có thể nói phần lớn trải nghiệm tu luyện của tôi xảy ra tại nơi làm việc. Tôi xin chia sẻ về việc tu luyện và giảng chân tướng về Pháp Luân Công ở góc độ liên quan đến công việc của mình.
Vạn sự khởi đầu nan
Ngay khi bắt đầu cuộc đời tu luyện tôi đã nhận ra tầm quan trọng của sinh mệnh của mình trong thời Chính Pháp, và những người liên quan tới tôi hẳn là phải có duyên phận với tôi. Do vậy, tôi cảm thấy mình cần có trách nhiệm nói cho các đồng nghiệp về cuộc bức hại Pháp Luân Công.
Bản tính tôi vốn cởi mở, và dễ bắt chuyện với mọi người. Điều đó thuận lợi cho việc giảng chân tướng về Đại Pháp. Nhưng từ khi đi làm, nỗi sợ mất mặt khiến tôi không thể giải thích rõ Pháp Luân Công là gì và những nguyên nhân của cuộc bức hại.
Mặc dù trong các cuộc trò chuyện, tôi có đề cập đến chủ đề thiền định, rằng tôi đang tập khí công, rằng tôi rất yêu thích văn hóa Trung Hoa. Tôi tham gia các buổi thỉnh nguyện liên quan đến vi phạm nhân quyền ở Trung Quốc, nhưng tôi sợ nhắc đến cái tên Pháp Luân Công. Ngoài ra, tôi còn nghĩ “Chuyện gì sẽ xảy ra nếu họ nghe thấy điều gì đó không tốt về Pháp Luân Công, họ tin chúng và cho rằng tôi thật kỳ cục, nhất là khi tôi là một đồng nghiệp mới và còn trẻ.”
Một hôm, tôi ngồi uống cà phê cùng hai đồng nghiệp, chủ đề hướng vào Trung Quốc và sự vi phạm mọi thứ xảy ra tại đó. Lần này, tôi cảm thấy mình có mong muốn mạnh mẽ trực tiếp thảo luận về Pháp Luân Công. Lý do ngày hôm đó tôi cởi mở hơn có lẽ là vì chúng tôi chỉ có một nhóm nhỏ uống cà phê cùng nhau. Nhưng tôi thực sự không biết làm thế nào để chuyển hướng sang chủ đề Pháp Luân Công. Sau một khoảng lặng, một đồng nghiệp hỏi tôi: “Là một chuyên gia về Trung Quốc, cậu nghĩ gì về Pháp Luân Công?”
Tôi lập tức nói: “Ồ, Pháp Luân Công rất tốt.” Đồng nghiệp tiếp lời, “À, hóa ra là tốt.” Tôi bèn nói: “Tôi nghĩ vậy.” Rồi hai đồng nghiệp nhìn tôi dè dặt. Tôi chia sẻ với họ cảm nhận của mình về Pháp Luân Công và phản đối những quan điểm tiêu cực liên quan đến môn tu luyện này.
Sau cuộc trò chuyện, tôi lại sợ rằng mình bị mất mặt. Tôi có suy nghĩ muốn tránh đồng nghiệp đó, vì tôi cảm thấy không thoải mái khi ở gần anh. Song, thay vì theo đuổi ý nghĩ này, tôi quyết định dừng lại trước phòng làm việc của anh sau giờ làm việc. Tôi đề nghị anh có thể hỏi tôi bất kỳ điều gì về Pháp Luân Công. Anh ấy cảm ơn về lời đề nghị của tôi và nói rằng nhìn chung, anh rất cởi mở và sẽ rất tốt khi lắng nghe ý kiến của người khác, đặc biệt là khi họ trình bày từ một góc nhìn khác. Điều này sẽ khiến cuộc trò chuyện trở nên thú vị hơn.
Sư phụ giảng:
“Vị này vừa lo sợ thì lại rớt xuống [một lần nữa]. Lo sợ cũng là một loại tâm chấp trước.” (Bài giảng thứ sáu, Chuyển Pháp Luân)
Nhìn lại, tôi hiểu rằng tôi không nên theo đuổi những niệm đầu sợ hãi và nghi ngờ. Sẽ thật tốt nếu tôi đối đãi với mọi thứ bằng tấm lòng chân thật và sự chân thành, nhất là khi những niệm không chính xuất hiện trong tâm trí tôi. Chỉ khi đó, tôi mới có thể loại bỏ chúng.
Giúp ích cho bản thân và mọi người
Công việc của tôi được coi là một trong những vị trí khó khăn trong công ty, nó được gọi là “bệ phóng”, bởi vì tất cả những người giữ vị trí này trước tôi chỉ làm trong thời gian ngắn, thường họ chỉ làm vài tuần, vài tháng, hay có lẽ chừng một năm là bỏ. Điều đó chủ yếu là do mâu thuẫn với người quản lý bộ phận, một người được cho là rất khó tính. Thậm chí một số nhân viên ở các phòng ban khác cũng không chịu làm việc với cô. Tôi được nhiều người biết đến cũng vì là người đầu tiên giữ vị trí đó đã được gần ba năm.
Một trong những đồng nghiệp của tôi nói: “Cậu là bằng chứng sống cho thấy việc tu luyện của cậu có tác dụng.” Quả thật, điều đó cho thấy sự kiên trì, hành xử bình tĩnh và tâm thái của tôi đã minh chứng cho một đồng nghiệp, vốn nặng về kỹ thuật và thực tế, hiểu chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Qua tình huống đặc biệt này, tôi nhận ra rằng mọi đau khổ mà tôi phải chịu đựng lại đem lại lợi ích cho những người khác.
Các bài công pháp an hoà
Một đồng nghiệp nói với tôi: “Cậu luôn điềm đạm và an hòa, điều đó hẳn là nhờ môn tập của cậu. Cậu nên cân nhắc luyện tập ở đây để chúng tôi tập với. Điều này cũng sẽ có ích cho chúng tôi.”
Tôi nói rằng tôi sẽ suy nghĩ về lời đề nghị này. Nhưng ngay sau đó, tôi lập tức nhận ra đây là cơ hội mà Sư phụ cấp cho tôi. Tôi quyết định đây là điều tôi cần làm, và ngay thời điểm đó, năng lượng mạnh mẽ tràn ngập khắp cơ thể tôi. Chẳng bao lâu sau, họ đã đưa môn khí công này thay thế cho việc chơi thể thao. Mỗi tuần chúng tôi gặp nhau một lần sau giờ làm việc, và tôi hướng dẫn đồng nghiệp tập các bài công pháp. Đồng thời, tôi giới thiệu thông tin về Pháp Luân Công. Ngoài ra, tôi còn có thể giảng chân tướng cho những người phụ trách về sức khỏe tại công ty mình.
Điều đó cho tôi cơ hội giới thiệu Pháp Luân Công, nói về cuộc bức hại và trình diễn các bài công pháp trong ngày sức khỏe của công ty chúng tôi. Một đồng nghiệp, người đã chụp ảnh của toàn bộ sự kiện và đưa chúng lên mạng, đến gặp tôi và nói: “Những gì cậu cho chúng tôi thấy thật tuyệt vời. Mặc dù tôi không chụp được một tấm hình nào, nhưng tôi thấy âm nhạc và bầu không khí thật phi thường.” Anh ấy nhờ tôi hướng dẫn các bài công pháp, vì vậy tôi đã mời anh tham gia buổi tập hàng tuần của chúng tôi.
Một số đồng nghiệp nói với tôi rằng họ cảm thấy tràn đầy năng lượng và sảng khoái trong lúc làm việc, và có thể thư giãn trở lại làm việc sau khi tập xong các bài công pháp.
Từng ý từng niệm đều ảnh hưởng tới chúng sinh
Thật không may, nhóm tập hàng tuần của chúng tôi không gặp nhau nữa. Một thời gian ngắn trước chuyến đi Mỹ năm 2017, tôi đã trải qua một ngày tồi tệ, tôi cảm thấy không muốn hướng dẫn hay nói gì với người khác. Tôi nghĩ: “Có lẽ hôm nay chẳng có ai đến. Tôi sẽ vẫn luyện các bài công pháp dù chỉ có một mình.” Và quả là không có ai đến.
Sau một thời gian, một đồng nghiệp của tôi nhờ tôi hướng dẫn cô ấy tập. Sự việc đó trở thành cơ hội thứ hai để tôi dạy mọi người các bài công pháp và giảng chân tướng về Đại Pháp.
Cũng như trước đây, tôi gửi email đường dẫn trang web về các bài công pháp cho những đồng nghiệp quan tâm và nói rằng quan trọng là tu luyện tâm tính. Mọi người dường như khá quan tâm, nhưng tôi lại không làm tốt. Tôi nghĩ: “Mình không thể nói quá cao, nếu không họ sẽ không hiểu, rồi hiểu nhầm, hay thậm chí gặp phải những tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc.” Thật không may, nhóm này cũng không gặp mặt nữa.
Khi tôi hướng nội, tôi phát hiện ra tôi lại sinh tâm sợ mất mặt, điều đó tạo thành sơ hở. Tôi cần giữ thiện niệm và chỉ nghĩ về nhu cầu của các đồng nghiệp.
Gần đây, tôi có một cuộc trò chuyện ý nghĩa với một đồng nghiệp khác về tu luyện. Cô ấy biết là tôi tu luyện Pháp Luân Công. Vì vậy, cô ấy tiếp cận tôi. Cô rất thích thú nên tôi đã đưa cô ấy đường dẫn tới cuốn Pháp Luân Công và Chuyển Pháp Luân. Tôi còn đề nghị sẽ hướng dẫn cô tập các bài công pháp.
Một lần nữa, tôi lại nhận thấy một niệm đầu sinh ra từ chấp trước của tôi, tôi nghĩ rằng có thể cô ấy sẽ không hiểu được. Lần này thì tôi tóm được suy nghĩ đó và chính lại bản thân. Tôi cho rằng cô ấy sẽ hiểu nếu như cô được an bài để hiểu. Tôi cũng nói với cô rằng cô có thể gặp tôi bất cứ lúc nào khi cô có thắc mắc hay có chỗ nào đó chưa hiểu. Tôi nói loại hình văn hóa Châu Á này thường xa lạ với người phương Tây và có thể không dễ để hiểu được. Cô trả lời rằng cô biết về Trung Y, do đó cô có được những hiểu biết tổng thể về nó.
Tôi đã trò chuyện với cô qua điện thoại vào ngày tôi chuẩn bị viết bài chia sẻ này. Cô rất vui và nói với tôi rằng cô đã truy cập trang web của Pháp Luân Công và cũng đã luyện công ở nhà. Chúng tôi lên kế hoạch luyện công chung, và tôi cũng liên lạc với một số người đã từng tham gia các lớp tập trước đây.
Tôi mong rằng chúng sinh sẽ có nhiều cơ hội hơn nữa. Lần này, tôi sẽ làm tốt hơn, bởi tôi đã nhận thức được rằng suy nghĩ của tôi có sức mạnh, và hiện giờ tôi có thể phân biệt được suy nghĩ nào không phải của tôi.
Thành công trong việc thể hiện chân tướng của Đại Pháp
Sư phụ giảng:
“Chúng ta giảng rằng, tốt xấu xuất tự một niệm của người ta, sai biệt ở một niệm ấy đưa đến hậu quả khác nhau.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Trong một hoạt động quảng bá nội bộ, một trong những đồng nghiệp của tôi đã tới gặp tôi. Các đồng nghiệp quyết định sẽ in các tấm áp phích để quáng bá trong nội bộ công ty. Cô ấy nói với tôi rằng họ đã nghĩ đến tôi.
Họ có ý tưởng chụp ảnh của từng cá nhân, và ảnh của một người sẽ được đưa lên áp phích và được dán tại mọi chi nhánh của công ty trên toàn quốc. Niệm đầu của tôi là điều này sẽ rất tốt cho Chính Pháp. Tôi thấy đó là sự an bài tốt nên đồng ý không chút do dự. Song, những bức ảnh đó lại không đúng như những gì tôi mong đợi.
Tôi mong rằng họ sẽ chụp ảnh khi tôi tọa thiền trong thế song bàn. Bức ảnh như thế được treo ở mọi chi nhánh của công ty sẽ giúp mọi người nhớ đến nó, và khi họ gặp tôi, tôi có thể dùng nó làm cái cớ để bắt đầu giảng chân tướng.
Ngày hôm sau, tôi gặp đồng nghiệp phụ trách làm áp phích. Cô nói: “Chẳng phải anh thiền định sao? Anh có muốn dùng một tấm ảnh ngồi thiền không?” Kết quả là, bức ảnh tọa thiền trong thế song bàn của tôi đã được treo tại tất cả các chi nhánh của công ty.
Sau chiến dịch áp phích này, một giám đốc điều hành cấp cao đã đến gặp tôi và hỏi tôi về Pháp Luân Công. Tôi giới thiệu Pháp Luân Công cho bà, trò chuyện với bà về tu luyện và đưa cho bà cuốn tài liệu từ trang web Minh Huệ.
Một lần nữa, tôi nhận thấy hành xử hàng ngày của tôi có thể chứng thực Pháp. Tôi tin rằng trong cuộc sống hàng ngày, khi tôi có thể thể hiện vẻ đẹp của Pháp Luân Công, mọi người sẽ hiểu được từ tâm rất nhiều điều về môn tu luyện.
Đồng thời, tôi cũng nhận ra rằng nếu tôi có một mong muốn chân thành và thiện tâm, thì mọi thứ sẽ đến một cách tự nhiên. Sư phụ Lý (nhà sáng lập) luôn ở đó để hỗ trợ chúng ta và ban cho chúng ta trí huệ cần thiết để hoàn thành các việc.
Mâu thuẫn với người quản lý
Tất nhiên, tôi cũng có rất nhiều mâu thuẫn trong công việc. Mâu thuẫn hữu ích cho tôi nhất là những mâu thuẫn khi tôi, mặc dù bị đối tác công kích mạnh mẽ, vẫn có thể giữ được bình tĩnh. Tâm tôi chỉ hơi dao động vào lúc ban đầu, hay có khi tôi chẳng hề động tâm. Nhờ đó, tôi có thể trả lời một cách khách quan và chính xác. Ngay cả khi thái độ đối tác của tôi không thể chấp nhận được, tôi vẫn điềm tĩnh, và đến một lúc người đó sẽ bình tĩnh lại. Điều này một lần nữa cho tôi thấy tu luyện Đại Pháp có thể tác động tích cực trực tiếp đến những người khác.
Sư phụ giảng:
“Khi nghiệp lực đang trong quá trình chuyển hoá, để có thể giữ vững bản thân—chứ không biểu hiện như người thường vốn hay làm sự tình tệ hơn—thì bình thường chúng ta [luôn] phải bảo trì tâm từ bi, tâm thái hoà ái. Khi đột nhiên gặp một vấn đề nào đấy, thì chư vị sẽ có thể xử lý nó được tốt. [Nếu] thông thường toàn tâm của chư vị luôn hoà ái từ bi như thế, [thì] khi đột nhiên xuất hiện vấn đề, chư vị sẽ có thêm một khoảng hoà hoãn, [để] cân nhắc thêm.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Tuy nhiên, không phải lúc nào tôi cũng làm được như thế. Thời gian gần đây nó xảy ra thường xuyên hơn. Tuy bề ngoài tôi vẫn giữ vẻ điềm tĩnh và kiểm soát được bản thân, nhưng tôi lại phàn nàn và trách móc trong tâm.
Tôi nhận thức được rằng tôi có thể đề cao bản thân qua những mâu thuẫn. Song, tôi nhận thấy gần đây tôi thiếu khả năng đề cao tâm tính của mình. Tâm tranh đấu khiến tôi muốn chống lại những bất công và phiền nhiễu. Nhưng tôi cũng biết rằng tôi nên coi nhẹ và thực sự biết ơn vì điều đó. Có lẽ vấn đề này nhắm vào người đứng đầu vì vấn đề đó cần được hóa giải.
Trong công việc, có nhiều điều tôi có thể làm tốt hơn. Nhất là, tôi cần điều chỉnh thái độ của mình khi nói chuyện với người quản lý và cần đối xử với cô từ bi hơn.
Trước khi kết thúc bài chia sẻ này, tôi muốn chia sẻ bài kinh văn của Sư phụ:
“Kiên tu Đại Pháp tâm bất động
Đề cao tầng thứ thị căn bản
Khảo nghiệm diện tiền kiến chân tính
Công thành viên mãn Phật Đạo Thần”
(Kiến Chân Tính, Tinh tấn Yếu chỉ II)
(Bài chia sẻ trình bày tại Pháp hội Đức năm 2019)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/1/20/380600.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/23/174736.html
Đăng ngày 30-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.