Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 21-7-2018] Tôi luôn đọc cẩn thận tất cả các số của Tuần báo Minh Huệ bởi vì những bài chia sẻ của các đồng tu thật sự truyền cảm hứng cho tôi và cũng giúp tôi nhận ra khoảng cách của tôi so với các đồng tu và những thiếu sót của bản thân. Sau khi đọc một bài chia sẻ, tôi luôn tự hỏi bản thân đã học được điều gì từ bài viết này, vấn đề nào tôi cần phải cải thiện và liệu vấn đề được đề cập trong bài chia sẻ có phải cũng là vấn đề của tôi không, đồng thời tôi cũng tìm xem trong Pháp giảng về chấp trước đó như thế nào và tôi cần đối đãi với nó ra sao.
Đôi khi các học viên chia sẻ đúng những điều tôi vừa chứng ngộ được, bởi vậy tôi cảm thấy rằng những gì tôi muốn biểu đạt đã được lưu lại. Đôi khi, tôi ngạc nhiên trước chính niệm mạnh mẽ của họ và khi đó tôi cũng cảm thấy mạnh mẽ hơn. Có lúc tôi cảm động đến rơi lệ trước tâm từ bi của các học viên. Sau đó, tôi có thể tiêu trừ rất nhiều ma tính của bản thân.
Tôi muốn chia sẻ những trải nghiệm của bản thân để tổng kết sự tu luyện của mình trong giai đoạn này. Xin hãy dĩ Pháp vi Sư nếu có điều gì không phù hợp với Pháp.
Nhận biết các chấp trước
Tất cả chúng ta đều biết rằng tu luyện là một quá trình tống khứ các tâm chấp trước. Trong ma nạn và xung đột, tôi hướng nội và tự hỏi: “Những gì tôi đang biểu hiện ra là tâm gì vậy? Quan niệm nào không đúng? Tại sao tôi lại có quan niệm này? Quan niệm này được hình thành như thế nào? Và ý định và mục tiêu của tôi là gì? Tại sao tôi lại ghét nó đến thế? Tại sao tôi lại sợ như vậy và tại sao tôi lại lo lắng?”
Những câu tôi tự hỏi chủ yếu là: “Tôi tu luyện vì điều gì? Tại sao tôi cần buông bỏ các chấp trước? Tại sao tôi lại có những chấp trước đó? Và tôi liễu giải Pháp như thế nào?”
Tại sao tôi có chấp trước? Thể ngộ của tôi là chúng ta trải qua tất cả những thăng trầm trong thế giới người thường và một cách tự nhiên nó hình thành bản năng cưỡng lại thống khổ và truy cầu hạnh phúc. Khi ước muốn của tôi về danh, lợi và tình được thỏa mãn hoặc khi tôi nhận được điều tôi muốn và không phải nhận những gì tôi không mong muốn, thì tôi sẽ cảm thấy hạnh phúc và thoải mái. Ý nguyện của tôi sẽ chỉ xoay quanh việc tìm kiếm cảm giác hạnh phúc và đạt được những gì tôi muốn, đó có thể là nguyên nhân tạo nên chấp trước. Đây cũng có thể là lý do khiến một sinh mệnh rớt xuống tầng thứ thấp hơn và tại sao một sinh mệnh không thể quay trở về vị trí nguyên lai của nó.
Tại sao tôi cần buông bỏ các chấp trước?
Tại sao tôi cần buông bỏ chấp trước? Cuộc sống thực tại đã cho tôi thấy rằng những gì tôi mong muốn và truy cầu là phản ánh ý nguyện của tôi từ phương diện con người. Nhưng những gì tôi nên có hoặc không nên có lại không phải do các chấp trước của tôi quyết định, mà chấp trước do sự thiếu hiểu biết hoặc tình cảm gây nên. Tâm lý này đặc biệt được thấm nhuần bởi văn hóa Đảng truyền dạy thuyết vô thần, tiến hóa,… Mọi người sẽ không buông bỏ những gì họ đã biết – như thể đó là điều duy nhất họ có trong cuộc đời.
Nói một cách đơn giản, chấp trước không mang lại điều gì cả. Mọi thứ không bao giờ sinh ra, phát triển hoặc đem lại kết quả từ cách bạn chấp trước vào chúng. Vậy tiêu chuẩn là gì? Mọi thứ đều được đo lường bởi tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp. Các sinh mệnh khác nhau sẽ gặp những báo ứng tương ứng tùy theo hành động của họ. Không ai có thể thoái khỏi pháp lý này. Nếu con người muốn thay đổi số phận của họ, họ phải thay đổi suy nghĩ và hành vi của mình theo các tiêu chuẩn chỉ đạo của Pháp.
Sư phụ giảng:
“[Chỉ] tu luyện chân chính mới có thể thay đổi đường đời của người ấy” (Chuyển Pháp Luân)
Bây giờ tôi đã tích cực chủ động, nghiêm khắc yêu cầu bản thân buông bỏ các chấp trước. Nếu tôi bị đau ở đâu đó hay gặp chuyện không vừa ý, tôi sẽ không thắc mắc tại sao tôi không hài lòng về điều đó nữa. Cuộc sống của tôi là do Sư phụ an bài. Nhà của tôi, xe của tôi, mức thu nhập của tôi, tất cả đều do Pháp tạo ra cho tôi sử dụng. Nếu như tôi không sở hữu những thứ này thì sẽ không bao giờ tồn tại vấn đề buông bỏ chúng hay không nữa.
Tôi không có khả năng thu xếp cuộc sống riêng của bản thân chứ chưa nói đến cuộc sống của người khác. Chúng ta biết rằng cựu thế lực luôn tìm cách can nhiễu việc tu luyện của chúng ta. Chúng không nghe theo lời khuyên của Sư phụ hay đồng hóa với Pháp. Tôi là đệ tử của Sư phụ. Từ ngày tôi bước chân trên con đường tu luyện, tôi không còn do cựu vũ trụ hay các vị thần của cựu vũ trụ quản nữa. Tôi không thừa nhận bất kỳ hình thức bức hại hay can nhiễu nào như nghiệp bệnh, mất tự do, áp lực kinh tế,… và tôi sẽ thanh trừ tất cả chúng bằng chính niệm.
Pháp cấp cho chúng ta sức mạnh
Khi tôi tìm chỉ dẫn hay tiêu chuẩn trong Pháp để sống trong thế giới này, tôi thấy rằng Pháp đã ban cho tôi sức mạnh. Với sức mạnh này, tất cả các chấp trước ít ảnh hưởng đến tôi hơn. Tôi hiểu rằng hiện giờ các chấp trước chỉ mạnh khi chúng được thúc đẩy bởi cảm xúc. Ma tính đều ẩn sau mỗi người. Với sức mạnh của Pháp dẫn đường, chúng ta nên tìm kiếm sự chỉ đạo của Pháp trong những khổ nạn của chúng ta.
Tôi cho rằng khi một sinh mệnh được sản sinh, sinh mệnh đó phù hợp với tiêu chuẩn của Pháp tại một tầng thứ. Thời điểm đó, sinh mệnh này trước tiên gắn liền với Pháp và mọi lời nói và hành vi của nó đều tuân theo tiêu chuẩn của Pháp. Do vậy, Pháp có vị trí cao nhất trong tâm sinh mệnh ấy và họ sẽ ở trạng thái thuần tịnh nhất.
Trải qua năm tháng dài đằng đẵng, với vô số kiếp luân hồi, mỗi sinh mệnh đã phạm không biết bao nhiêu tội lỗi, tạo ra một lượng nghiệp lực lớn. Những sinh mệnh này sau đó ngày càng rời xa khỏi Pháp cho tới khi Sư phụ truyền Đại pháp và cấp cho họ hy vọng có thể được cứu độ. Sư phụ, đệ tử của Ngài đã trở lại, Đại Pháp một lần nữa lại ở trong tâm con và con sẽ không bao giờ đánh mất cơ duyên vạn cổ này một lần nữa. Nếu con có thể loại bỏ tất cả các bộ phận bị ô nhiễm và nhất tâm muốn quay trở lại trạng thái thuần tịnh thì khi đó con mới đủ tiêu chuẩn để gọi Ngài là Sư phụ.
Tại sao cần buông bỏ chấp trước? Tất cả các chấp trước của tôi đều bắt nguồn từ việc không đặt Pháp ở vị trí hàng đầu. Những chấp trước phản ánh rằng tôi không tôn kính Pháp. Các chấp trước được tà ác lợi dụng để đạt được mục tiêu của nó. Hiện giờ, tôi chỉ có thể làm theo Pháp và nỗ lực hết sức để hoàn thành sứ mệnh của mình, chỉ khi đó tôi mới cảm thấy mình không làm ô danh Đại Pháp.
Chúng ta có thể luôn tự hỏi bản thân mình rằng “Vị trí của Đại Pháp ở đâu trong tâm mình? Mình coi trọng Pháp đến đâu? Liệu mình có đang dùng Pháp để thỏa mãn nhân tâm của bản thân hay không (ví dụ như vì sức khỏe hoặc để cảm thấy tốt hơn?) Hay bản thân có thực sự đặt Đại Pháp ở vị trí thiêng liêng chưa?”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/7/21/371232.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/27/171661.html
Đăng ngày 07-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.