Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Ấn Độ
[MINH HUỆ 25-8-2018] Chúng ta đã bao giờ nghe nói về ‘bồi dưỡng thói quen tốt’ hay ‘bồi dưỡng tình hữu nghị’ chưa? Khi lần đầu tiên tiếp xúc với Pháp Luân Đại Pháp, tôi lý giải đó là một môn tu luyện cả tâm lẫn thân. Tôi hiểu ngắn gọn nghĩa là bồi dưỡng bộ phận tốt và bỏ đi bộ phận xấu của mình.
Theo thể ngộ của tôi khi đọc Chuyển Pháp Luân, tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tập trung vào việc tu tâm tính, và bao quát từ đầu đến cuối là quá trình buông bỏ chấp trước.
Nhận thức rõ hơn về việc buông bỏ chấp trước
Khi được giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp 17 năm trước, thể ngộ của tôi về chấp trước giống như hầu hết mọi người. Tôi hình dung về chấp trước là những tâm như tâm thèm ăn đồ ngon, truy cầu những thứ vật chất hay tích lũy của cải và tài sản. Nhưng Pháp Luân Đại Pháp đã làm thay đổi khái niệm chấp trước của tôi. Đọc cuốn Chuyển Pháp Luân và các bài giảng khác của Sư phụ Lý Hồng Chí, tôi đã nhận ra rằng nhân sinh về cơ bản là sự tương hỗ của tất cả các chấp trước của chúng ta đan xen với nhau.
Chúng ta có bao giờ nghĩ rằng tức giận hay đố kỵ là một chấp trước không? Chúng ta có thể thắc mắc sao một cảm xúc có thể là một chấp trước được. Vâng, hãy nhìn vào chính mình khi chúng ta giận dữ. Chúng ta có mất thời gian để tỉnh táo lại không? Rõ ràng là tức giận bám chặt lấy cơ thể hoặc bản ngã của chúng ta và chỉ khi buông bỏ hoặc tỉnh táo lại thì cơn giận mới biến mất.
Hoặc lấy ví dụ về tâm đố kỵ. Chúng ta có thể đố kỵ với ai đó đang làm được việc gì tốt, có nhiều tài sản, địa vị xã hội hay ngoại hình đẹp hơn chúng ta. Không phải đố kỵ đã khiến chúng ta hao mòn đến mức chúng ta có thể bắt đầu lăng mạ ai đó hay phàn nàn rằng cuộc sống quá bất công với mình? Chỉ khi buông bỏ tâm đố kỵ, thân tâm chúng ta mới nhẹ nhàng hơn. Chấp trước biểu hiện trong nhiều phương diện cảm xúc trong cuộc sống của chúng ta.
Hướng nội là một bộ phận trong tu luyện của chúng ta. Hướng nội theo tôi chính là đang cố gắng tìm ra những chấp trước khác nhau của mình. Một số người có thể xem đó là phản tỉnh (tự kiểm tra tư tưởng và hành động của mình trong quá khứ để nhận ra lỗi lầm, từ đó biết mà phòng tránh). Nhưng tôi cảm thấy nó còn hơn cả phản tỉnh. Nó là can đảm để phơi bày mọi chấp trước của mình, ngay cả những cái đã trở thành tự nhiên, một phần cá tính hay tính cách của chúng ta.
Lúc đầu, việc hướng nội và thừa nhận mình có chấp trước là rất khó khăn. Nhưng nếu chúng ta xem tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là một cách sống, phát hiện chấp trước thành giống như một thách thức, thì việc tu luyện sẽ biến thành bài tập càng thú vị và hiệu quả hơn. Phải chú ý, chấp trước từng buông xuống rồi thường sẽ lại xuất hiện, nó thách thức bạn, nếu như bạn kiên quyết buông bỏ nó, nó can nhiễu thì lực lượng của bạn liền khiến nó yếu đi. Rất nhanh bạn sẽ ý thức được tu luyện và việc cả đời, buông bỏ chấp trước xuyên suốt toàn bộ quá trình tu luyện của bạn, thẳng đến cuối cùng.
Chấp trước nhiều không đếm hết
Các chấp trước dường như có đặc điểm và sinh mệnh của riêng chúng. Chúng có thể cắm rễ sâu, lớn hay nhỏ, có thể nhìn thấy trên bề mặt hoặc ẩn giấu. Một số nổi lên trên bề mặt và chúng ta có thể nhận biết nó. Nhiều chấp trước được phơi bày trong các tình huống khác nhau và đôi khi thông qua tương tác với người khác. Ai đó có thể nói điều gì đó hoặc kích động chúng ta phơi bày các chấp trước.
Khi nhận biết được chấp trước, chúng ta có thể xác định và buông bỏ nó, hoặc chúng ta có thể tự đóng mình lại, phủ nhận mình có chấp trước và không đề cao tu luyện.
Tôi cố gắng hướng nội và nhận biết những chấp trước của mình hàng ngày. Nhưng nhiều lúc tôi không thể phát hiện ra bất kỳ chấp trước nào của mình nữa. Rồi tôi chợt nhận ra rằng tự mãn cũng là chấp trước và tôi cần thức tỉnh.
Hoặc tôi thường nghĩ rằng mình không có tâm đố kỵ. Sau đó, tôi hướng nội và nhận ra rằng tôi thường so sánh cuộc sống của mình với cuộc sống nhẹ nhàng ít trách nhiệm hơn của người khác, đó chẳng phải là tâm đố kỵ sao?
Ngoài ra, một chấp trước cứ liên tục lặp lại trong cuộc sống của tôi hầu như mỗi ngày là tâm khó chịu và tức giận, xuất phát từ việc cảm thấy cơ sở hạ tầng nghèo nàn, thái độ thờ ơ của con người, hoặc những thứ không phù hợp với suy nghĩ của tôi. Hầu hết mọi người sẽ coi đó là một phản ứng bình thường. Nhưng là người tu luyện, chúng ta phải ý thức được rằng tất cả những nhân tố khó chịu này đang cố gắng kích động nhân tâm của chúng ta. Nó phụ thuộc vào chúng ta, chúng ta muốn mất tỉnh táo gào thét đáp lại hay giữ bình tĩnh và vượt qua khó khăn. Thường thì khi chúng ta giữ bình tĩnh, cơn khó chịu và giận dữ sẽ dịu đi, chúng ta sẽ tích cực chủ động đi giải quyết vấn đề, tình huống sẽ chuyển biến tốt đẹp.
Ngoài ra, với những chấp trước mà tôi thấy ở những người xung quanh, tôi cũng thấy một số có ở bản thân mình. Ví dụ, chấp trước vào tương lai gia đình, yêu cầu phải sạch sẽ, đồ vật nhất định phải để có trình tự, bàn luận về các chương trình truyền hình và chính trị, thích thu thập nhiều tin tức và tri thức, truy cầu vẻ đẹp bên ngoài v.v.. danh sách có thể kéo dài vô hạn.
Tôi sẽ tiếp tục chơi trò chơi cả đời này – Cùng chấp trước chơi trốn tìm, phát hiện chấp trước, loại bỏ chúng, đề cao và giải thoát bản thân thông qua tu luyện.
Đây là nhận thức hiện tại của tôi. Xin hãy chỉ ra nếu bất cứ điều gì không phù hợp với Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/8/25/372889
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/8/26/171650.html
Đăng ngày 06-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.