Bài viết của Tĩnh Tư, một học viên tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-05-2007] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại miền Bắc Trung Quốc. Thỉnh thoảng tôi đến một thành phố ở miền Nam vì một số công việc gia đình. Lúc đầu tôi thực sự muốn tiếp xúc với những học viên miền Nam, vậy mà tới nay tôi cũng chưa làm được. Nhiều năm qua tôi luôn học Chuyển Pháp Luân, với niềm tin tưởng vào Đại Pháp và Sư phụ.

Vào thời điểm đó, tôi không truy cập Internet, nên tôi không đọc được những bài kinh văn mới của Sư phụ. Mỗi khi tôi về quê hoặc khi có ai từ quê ra, những đồng tu sẽ gửi cho tôi những bài viết mới. Khi tôi quay về nhà, tôi lại mang lên nhiều thứ. Đồng tu lo lắng cảnh sát trên tàu có thể sẽ theo dõi tôi. Dưới sự bảo hộ của Sư tôn, và chính niệm được bảo trì của một đệ tử Đại Pháp, lần nào tôi cũng về nhà an toàn. Hiện nay tôi có thể sử dụng Internet bất cứ khi nào, và tải được những gì tôi muốn nhờ vào sự bảo hộ của Sư phụ, thần tích của Đại Pháp và uy lực của chính niệm.

Khi tôi đối mặt với khổ nạn, những bài giảng của Sư phụ lại vang lên tai tôi, giúp tôi lần lượt vượt qua từng khảo nghiệm. Năm nay, một học viên từ quê nhà tôi đến khu vực này và tôi sắp xếp chỗ ở cho anh ấy. Sau một thời gian, xung đột nổi lên. Mỗi khi anh ấy đến nhà tôi và sử dụng Internet, anh ấy lại tìm việc làm khác. Anh ấy đã có công việc rồi, nhưng anh ấy bảo rằng người chủ không tốt, và anh ấy muốn một công việc khác tốt hơn. Tôi nhờ anh nạp mực vào máy in, nhưng anh ấy lại quên mất. Đầu óc anh ấy chỉ bận bịu với việc tìm việc làm. Tôi muốn chỉ ra, nhưng nhân tâm lại ngăn tôi làm việc đó, và tôi âm thầm thất vọng. Tôi nghĩ, “Anh tự gọi mình là người tu luyện, nhưng anh thậm chí còn tệ hơn cả người thường.”

Một ngày anh ta giận dữ nói với tôi: “Khi chị nói chuyện với những đồng tu, chị không coi họ là người tu luyện. Dường như chị chỉ muốn kiếm tiền. Trạng thái tu luyện của chị hiện giờ vẫn giống như trước đây. Hành vi này có giống như một người tu luyện không?”

Tôi trở nên nóng giận, thực sự muốn chỉ vào mặt anh ấy và nói: “Anh có quyền gì mà chỉ trích tôi?” Sau đó, tôi nghe thấy những lời giảng của Sư phụ bên tai, và tôi đi sang một căn phòng khác để hướng nội.

Khi chồng tôi và tôi ly hôn, tôi nhận phần lớn tài sản. Tôi sống với con gái và cuộc sống rất khó khăn. Nhờ có Pháp, chúng tôi đã xoay sở để vượt qua giai đoạn đó. Sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, nhiều học viên bị bắt và bị phạt. Tôi luôn giúp đỡ tài chính cho những học viên này. Một số cặp vợ chồng bị bắt, tôi chăm sóc con cái cho họ. Hễ nghe thấy học viên nào gặp khó khăn, tôi sẽ giúp đỡ tài chính. Vậy mà tại sao đồng tu này lại nói rằng tôi chỉ quan tâm đến tiền?

Tôi về nhà học Pháp. Tôi để ý đến lời Sư phụ giảng,

“Trong giảng Pháp tôi đã bảo mọi người rằng, hai người mà phát sinh mâu thuẫn, người thứ ba chứng kiến cũng cần phải tự ngẫm xem… ” (Giảng Pháp tại Pháp Hội Australia 1999)

Đêm hôm đó, tôi ngủ và mơ thấy mình đang đứng trước một tấm gương lớn và nhìn vào trong gương. Đột nhiên tôi tỉnh ngộ, tôi đã không tiếp xúc với những đồng tu trong một thời gian dài. Tôi ở một mình và không giao tiếp với bất kỳ đồng tu nào. Sư phụ yêu cầu chúng ta làm ba việc, nhưng tôi đã không thực hiện tốt. Có một giai đoạn tôi không thường xuyên luyện công. Sư phụ quá từ bi với tôi. Ngài không muốn bỏ rơi tôi, nên đã an bài cho học viên này đến nhà tôi và trợ giúp tôi tu luyện. Sao tôi có thể đối xử với anh ấy như thế này?

Thông qua học Pháp, tôi nhận ra nhiều chấp trước, bao gồm chấp trước vào danh, lợi và tình. Tôi đã không thanh lý chúng. Kỳ thực tôi có tất cả những chấp trước mà tôi thấy qua học viên này. Hiện giờ một số chấp trước thì biểu hiện ra, giúp tôi nhận ra tính nghiêm trọng của chúng. Sau khi tìm ra những chấp trước, tôi cảm thấy thoải mái. Tôi nói với người học viên ấy rằng Sư phụ đã giúp tôi tìm ra chấp trước như thế nào khi tôi hướng nội sau khi học Pháp. Tôi nói với anh ấy rằng trước đây tôi thấy vấn đề của anh ấy nhưng tôi không chỉ ra vì nhân tâm. Tôi nhờ anh ấy hãy chỉ ra cho tôi những vấn đề của tôi nếu anh ấy nhìn ra được. Anh ấy bảo rằng, vào ngày mà tôi bỏ qua căn phòng khác, anh ấy cũng hướng nội và nhận ra rằng anh ấy đã không từ bi vào lúc đó. Anh ấy cũng bảo tôi hãy chỉ cho anh ấy bất kỳ thiếu sót nào.

Thông qua hướng nội, chúng tôi đã nhìn ra chấp trước của mình.

Thông qua chia sẻ, chúng tôi cảm thấy rằng trước đây chúng tôi đã thừa nhận an bài của cựu thế lực. Sư phụ không thừa nhận cựu thế lực, và chúng tôi cũng nên như vậy. Đã có nhiều lần tôi muốn viết bài chia sẻ kinh nghiệm tu luyện, nhưng tôi bao biện rằng trình độ học vấn của tôi thấp, tôi không biết đánh máy nên làm sao tôi có thể viết tốt đây? Trên hết, cựu thế lực đã làm tôi không có thời gian để viết. Hôm nay tôi phát chính niệm thanh lý những ảnh hưởng của cựu thế lực đang bức hại tôi. Tôi xin Sư phụ gia trì vì tôi phải viết bài chia sẻ này.

Bây giờ là 3 giờ 50 phút sáng, tôi sẽ luyện công cùng với tất cả học viên Trung Quốc. Từ giờ trở đi, chúng tôi sẽ làm ba việc cùng nhau và cùng nhau bắt kịp hình thế tốc tiến của Chính Pháp. Chúng ta không nên phụ lòng Sư phụ.

Con xin chân thành tạ ơn Sư phụ! Con nhớ Sư tôn rất nhiều! Rất, rất nhiều! Đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc mong nhớ Sư phụ rất nhiều.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2007/5/16/154922.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2007/5/28/86186.html

Đăng ngày 06-09-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share