Bài viết bởi một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 28-4-2018] Một học viên ở thành phố chúng tôi đã đi đến một thành phố lân cận và mang về hàng tá tài liệu giảng chân tướng được sản xuất bởi một học viên ở đó. Lúc về, anh ấy đi bằng taxi và nói với người tài xế về Pháp Luân Công. Trước khi anh về đến nhà, xe cảnh sát đã xuất hiện để chặn anh lại.
Một vài cảnh sát mở cửa sau xe taxi và lấy ra cái túi chứa đầy các cuốn tài liệu.
“Anh lấy những cuốn tài liệu này ở đâu?” họ hỏi người học viên.
“Việc tôi lấy chúng ở đâu không quan trọng. Quan trọng là tôi không phạm luật, các anh không nên cản tôi.” Người học viên trả lời.
“Anh nói là anh không phạm luật à?” người cảnh sát nhìn chằm chằm người học viên.
“Đúng vậy! Anh có thể tự tra cứu trên mạng. Ngay cả Trung tâm Báo chí và Xuất bản Trung Quốc cũng đã bãi bỏ lệnh cấm xuất bản các sách Pháp Luân Công vào năm 2011. Tại sao tôi không thể có được các sách tài liệu liên quan đến Pháp Luân Công?”
Không nói một lời, các cảnh sát lấy túi sách và leo lên xe. Trước khi đóng cửa xe, một cảnh sát nói với người học viên: “Anh có thể về nhà và tiếp tục tu luyện.” Sau đó họ rời đi.
Người học viên cảm thấy khó hiểu và nghĩ: “Có lẽ bây giờ các cảnh sát cũng muốn tu luyện Pháp Luân Công.”
Theo như một học viên khác có người thân làm việc trong sở cảnh sát, thì người đứng đầu đã nói với các cảnh sát trong một cuộc họp nội bộ gần đây rằng họ sẽ bỏ qua các vụ án Pháp Luân Công trong tương lai, bởi không có luật nào tại Trung Quốc kết tội Pháp Luân Công. “Chúng ta không cần chiêu mời rắc rối cho mình trong tương lai,” họ nói.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/4/28/364686.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/5/4/169584.html
Đăng ngày: 25-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản