Bài viết của một đệ tử Đại Pháp ở Hà Nam, Trung Quốc.

[MINH HUỆ 10-04-2018] Tôi mãi mãi biết ơn vì những phúc báo của Đại Pháp và xin phép chia sẻ một vài câu chuyện của gia đình chúng tôi.

Căn bệnh kì lạ của con trai

Khi con trai được 6 tháng tuổi, dưới nách cháu nổi lên một chỗ u màu tím. Chúng tôi đưa cháu đến bệnh viện kiểm tra thì bác sĩ bảo đó là do mao mạch bị vỡ và không sao cả, vì thế lúc đó chúng tôi không bận tâm nhiều đến điều đó nữa.

Một thời gian sau, vài chỗ trên cơ thể cháu lại xuất hiện nhiều khối u tím; và ở mông còn có một cái to như quả trứng.

Chúng tôi mời bác sĩ đến nhà để xem sao. Ông ấy bảo đó là một cái nhọt và có thể dùng thuốc dán để trị. Nhưng cũng không hiệu quả.

Chúng tôi lo sợ và đưa cháu đến một bệnh viện lớn ở Trịnh Châu. Sau khi kiểm tra máu, các chuyên gia y tế bảo rằng cháu bé bị loãng máu và không thể tiến hành phẫu thuật. Họ đã tiến hành điều trị bằng phương pháp kéo giãn, tình trạng nặng đến mức chân con tôi gần như biến dạng. Chúng tôi còn viện đến cả thầy cúng trị bệnh, nhưng tất cả đều không ích gì.

Sau đó chúng tôi lại đến Bắc Kinh để điều trị, nhưng bác sĩ bảo rằng họ không thể chữa được sau khi đối chiếu máu của con tôi với những người khác. Chúng tôi đã trở về nhà trong nỗi thất vọng cùng cực.

Ngày nọ, một ni cô thấy con trai tôi bò dưới đất bèn bảo: “Hãy tu Phật đi. Rồi con trai của chị có thể khỏi bệnh.”

Thế rồi hai mẹ con tôi cũng quy y trở thành Phật tử. Chúng tôi đốt hương và lạy Phật, và thậm chí còn mời ni cô ấy đến nhà để niệm kinh tiêu tai giải nạn. Nhưng cũng không đem lại kết quả gì. Cả ngày tôi khóc một mình và chẳng muốn nói chuyện với ai. Tôi thật sự thấy bất lực.

Con trai tôi mọc xương đầu gối mới

Tháng 11 năm 1997 tôi đến thăm mẹ. Chị gái lớn của tôi cũng ở đó và chị ấy động viên tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Dạo đó mẹ tôi cũng bị ốm. Vì bà mù chữ nên bảo cô cháu gái đọc lớn sách Đại Pháp “Chuyển Pháp Luân” cho bà nghe. Buổi tối, chị gái lại dạy chúng tôi tập các bài công pháp.

Khi tôi tập đến bài công pháp số hai, “Phúc tiền bão luân,” tôi cảm thấy Pháp Luân đang xoay chuyển trong lòng bàn tay trái với tốc độ cực nhanh và lòng bàn tay rất nóng. Đó là một cảm giác vô cùng thoải mái. Hai mẹ con tôi đều cảm thấy như thế.

Khi con trai tôi lên bảy, tôi nói với con: “Đi đến trường thôi. Sư phụ đang tịnh hóa thân thể cho con đó.” Quả thực, cháu bé cảm thấy khỏe hơn sau khi từ trường về nhà.

Chân con trai tôi đã bị biến dạng, chân to chân nhỏ và cả hai chân đều không có xương bánh chè. Cháu bắt đầu thấy lúc nào cũng bị đau, và sau đó hai xương bánh chè của cháu bắt đầu phát triển từng chút một cho đến khi hoàn thiện hẳn. Cuối cùng hai chân con tôi trở nên hoàn toàn bình thường.

Sư phụ cũng đã thanh lọc đầu cho cháu. Một đêm, đầu cháu sưng lên như quả bóng to và ba ngày sau chỗ sưng phồng đã biến mất.

Một hôm khác khi con tôi đang ngủ trưa, cháu lờ mờ nhìn thấy một người đàn ông đang lấy máu từ cơ thể cháu ra bằng một ống tiêm. Trong lòng tôi biết rằng Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) đang thay máu cho con tôi và cơ thể cháu lại được tịnh hóa lần nữa.

Có lần, con trai tôi không thể ăn gì trong ba ngày và bị sốt cao. Tôi cũng biết là Sư phụ đang thanh lý cơ thể cho cháu. Đến đêm thứ ba, cháu đã ăn được một ít cơm và dì cháu đưa cho cháu một chai nước nhỏ dành cho trẻ em. Cháu đã ói ra một cục máu và hôm sau thì trở lại khỏe mạnh bình thường. Sư phụ đã cứu mạng con tôi.

Luôn tuân thủ nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn

Vào tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân, cựu chủ tịch Đảng Cộng sản Trung Quốc cùng tay chân của ông ta đã bắt đầu tiến hành đàn áp Pháp Luân Công. Tôi không e sợ chút nào và đã nói cho mọi người biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt.

Một lần cảnh sát đến nhà tôi. Tôi đã kể cho họ nghe câu chuyện về con trai mình. Không bệnh viện nào có thể chữa được nhưng cháu đã trở nên khỏe mạnh nhờ tập luyện Đại Pháp.

Một hôm, tôi đang trên đường đi sửa vài bộ quần áo. Khi đang đạp xe, cửa của một chiếc xe ô tô đang đậu bên đường đột ngột mở ra và đẩy tôi ngã xuống đường. Người tài xế không dám bước ra vì sợ rằng tôi có thể vòi tiền ông ấy.

Tôi tự ngồi dậy và nói với ông: “Đừng lo. Tôi không làm khó ông đâu. Tôi là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp,” sau đó tôi nói cho ông về Đại Pháp và phong trào “thoái Đảng”. Bên trong xe, mẹ ông ấy cũng đang lắng nghe. Cuối cùng, cả hai đều đồng ý thoái Đảng.

Lần khác, con trai tôi về quê thăm bố. Vì cháu đã lơ là học Pháp và luyện công nên chân cháu bắt đầu đau trở lại. Bố cháu gọi điện cho tôi và nói tôi đến để đưa cháu về. Tôi bảo anh ấy đưa con đến nhà một người bạn (người cũng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp), và rằng cháu nhất định phải học Pháp.

Đồng thời, tôi hướng nội và tự xét bản thân. Tôi nhận ra rằng tôi vẫn còn quá nhiều chấp trước vào tình đối với con. Khi con tôi trở về, chúng tôi đã cùng nhau học Pháp và chân cháu đã nhanh chóng bình thường trở lại.

Gần đây, tôi bị đau răng nghiêm trọng. Khi hướng nội, tôi nhận thấy mình còn giữ nhiều chấp trước như tâm tranh đấu, lòng oán hận và sự ghen tị.

Mẹ của con dâu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bà dành nhiều thời để xem phim và sức khỏe cũng không tốt. Tôi cố thay đổi bà ấy bằng việc thúc giục bà ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nhận ra mình đã sai và răng của tôi đã không còn đau nhức nữa.

Trước đây con dâu tôi có thái độ tiêu cực với Đại Pháp, nhưng giờ đây cháu cũng đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” vì đã được chứng kiến những điều kì diệu xảy đến với con trai tôi.

Có dạo con dâu tôi bị đau dạ dày nhưng đã nhanh chóng thấy khỏe hơn sau khi cháu niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Chồng tôi bỏ rơi tôi khi tôi cần anh ấy nhất. Lúc đó con gái tôi đã 16 tuổi, còn con trai chỉ mới 13. Tôi không muốn ly hôn, nhưng anh ấy vẫn quyết định đến sống cùng với một phụ nữ khác. Điều này thật khó khăn đối với tôi.

Tôi nghĩ rằng có lẽ đây là cách mà cuộc đời tôi đã được an bài và tôi phải vứt bỏ những xúc cảm người thường. Tôi không giận anh mà còn giúp anh hiểu rằng “Pháp Luân Đại Pháp là tốt, Chân – Thiện – Nhẫn là tốt.”

Bây giờ mọi người trong gia đình bà thông gia của tôi đều biết Đại Pháp là tốt và tất cả họ đều đã thoái Đảng và các tổ chức liên đới.

Tôi luôn nỗ lực kiên định tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong cuộc sống hàng ngày và không bao giờ tranh đấu với người khác vì lợi ích cá nhân.

Tôi phải cố gắng để làm một người tu luyện tinh tấn để có thể nói với mọi người sự thật về Đại Pháp và thức tỉnh họ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/4/10/363971p.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/29/169525.html

Đăng ngày 17-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share