Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-1-2018] Tôi là một giáo viên dạy Toán. Vào năm 36 tuổi, tôi đột nhiên bị ngã trong lúc đứng trên bục giảng lớp học. Kết quả chuẩn đoán tôi có một khối u não nghiêm trọng. Sau đó tôi bị nhức đầu dữ dội, thỉnh thoảng ngã xuống đất, miệng sùi bọt mép, và thậm chí không làm chủ được ý thức.

Một đêm ở nhà tôi bị lên cơn. Tôi chạy ra khỏi nhà mà không mặc quần áo khi ngoài trời nhiệt độ khoảng âm 18 độ và liên tục té ngã. Cuối cùng người ta phát hiện ra tôi đang nằm co ro trên nền đất lạnh.

Mẹ tôi tuyệt vọng đã phải gọi điện cho cảnh sát nhờ giúp đỡ. May thay, một người quen đã phát hiện ra tôi và gọi điện cho gia đình tôi đến đưa tôi về. Tôi gần như bị đóng băng đến chết. Đây là những gì mẹ tôi đã kể lại cho tôi, nhưng tôi không nhớ gì cả. Đã xảy ra nhiều vụ như vậy. Tôi chịu đựng rất nhiều bởi bệnh u não.

Hiệu trưởng nhà trường chấp thuận kéo dài thời hạn nghỉ ốm cho tôi. Trong thời gian đó tôi gặp một người phụ nữ cũng bị mắc bệnh này trong vài năm. Mặc dù không bị bệnh nặng như tôi, nhưng cô ấy không thể đứng và run giật trước khi ngã xuống khi căn bệnh bộc phát. Cô đã được phẫu thuật sọ và uống tất cả các loại thuốc mà bệnh vẫn không hết. Tôi nhìn bản thân mình thấy càng vô vọng hơn. Tôi tự nhủ mình sẽ cố gắng để sống qua ngày vậy.

Không lâu sau mẹ tôi đến để chăm sóc tôi. Vào lúc đó, mẹ tôi đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được gần hai năm. Trước khi tu luyện Đại Pháp, mẹ tôi bị viêm khớp dạng thấp nghiêm trọng. Bởi chứng viêm khớp mà bà không thể làm việc đồng áng và thậm chí thỉnh thoảng bà không thể đi lại được. Mẹ tôi uống rất nhiều thuốc đến mức đã làm cho gần như toàn bộ răng của bà bị lung lay. Tuy nhiên, sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, mẹ tôi đã có thể đi lại nhanh chóng. Sự hồi phục của bà khiến tôi khá ngạc nhiên.

Một hôm mẹ tôi nói với tôi: “Chúng ta hãy cùng nhau tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chỉ có Pháp mới có thể giúp con.”

Tôi tin vào Pháp sau khi chứng kiến sự hồi phục kỳ diệu của mẹ. Hơn nữa, tôi không còn sự lựa chọn nào khác, bởi tôi đã mất niềm tin vào Tây y. Vì thế tôi đã ném đi tất cả thuốc uống và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi bắt đầu tu luyện vào năm 2010. Lúc đầu tôi học Pháp mà không biết thế nào là đề cao tâm tính, cũng như hướng nội tìm, hay nghĩ cho người khác trước. Mặc dù vẫn mang tâm lý học Đại Pháp là để chữa bệnh, nhưng Sư phụ từ bi vẫn thanh lọc cơ thể cho tôi và giúp tôi tiêu nghiệp. Số lần căn bệnh bộc phát giảm dần, và thời gian giữa các căn bệnh trở nên dài hơn và lâu hơn, từ đó đã mang lại cho tôi rất nhiều sự tự tin. Trong thời gian đó, tôi tin tưởng vào Sư phụ và không uống bất kỳ viên thuốc nào.

Sau đó tôi bắt đầu ngộ ra thế nào là nâng cao tâm tính và làm sao để trở thành một đệ tử thực sự. Cuối cùng tôi hiếm khi bị bệnh. Khi tôi cảm thấy khó chịu, tôi xem nó thật nhẹ và kiên định tin tưởng rằng nó sẽ qua. Tôi không tiêm thuốc hay uống bất kỳ viên thuốc nào trong vòng tám năm qua. Bây giờ tôi có thể làm việc bình thường. Chẳng phải kỳ diệu hay sao?

Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nóng tính và tranh đấu với người khác về những vấn đề nhỏ nhặt. Tôi thường đánh đập con gái tôi khiến cháu khóc. Một lần, buổi tối trước kỳ thi tuyển sinh đại học, tôi lại cãi nhau với con gái vì những lý do vớ vẩn và trong lúc tức giận tôi đã làm hư kính của cháu.

Con gái tôi khóc lóc than thở: “Làm sao con có thể làm bài trong kỳ thi quan trọng vào ngày mai mà không có kính được chứ?”

Chồng tôi rất tức giận vì những gì tôi đã làm và chúng tôi lại đánh nhau. Chồng và con gái đều không hài lòng về tôi, và gia đình tôi ngập chìm trong mâu thuẫn bất hòa.

Tôi đã thay đổi sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Một mặt, tôi minh bạch làm thế nào để trở thành một người tốt dựa theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi mỉm cười và hòa ái nói chuyện với mọi người, và luôn luôn đối xử với người khác với tâm thái bình hòa. Mặt khác, tôi cũng đọc sách Cửu Bình và nhận ra hành vi và thái độ tồi tệ của mình, chẳng hạn như cạnh tranh gay gắt và đấu đá không ngừng nghỉ, là kết quả của việc bị ảnh hưởng bởi văn hóa Đảng. Tôi tập trung loại bỏ những ảnh hưởng xấu đó và khôi phục sự thiện lương của mình.

Không lâu sau, chồng tôi và con gái đã chú ý những sự thay đổi lớn của tôi. Bây giờ con gái tôi thích nói chuyện với tôi, và chồng tôi hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Anh ấy đã nhìn ra sự dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng chia sẻ câu chuyện của mình với người thân và bạn bè, những người cũng đã thay đổi thái độ của họ đối với Đại Pháp và nhận thụ ích từ điều đó.

Tôi rất may mắn đã tìm thấy Pháp Luân Đại Pháp kịp lúc và may thay hôm nay có cơ hội viết ra bài chia sẻ này. Tôi rất vui vì có thể chia sẻ câu chuyện của mình với nhiều người hơn!

Tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với Sư phụ, đã ban cho tôi một cuộc đời mới! Ngài cũng đã ban cho tôi một gia đình hạnh phúc trọn vẹn!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/29/360181.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/2/10/167876.html

Đăng ngày 15-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share