Bài viết của của một học viên Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 2-2-2018]

Chịu đựng nhiều khổ nạn

Tôi biết đến Pháp Luân Đại Pháp vào mùa xuân năm 1998. Sau khi học Pháp và luyện công, sức khoẻ của tôi đã cải thiện đáng kể. Tôi nhanh chóng cảm thấy mình có thể đi bộ và leo cầu thang dễ dàng hơn nhiều; tuy nhiên, nhận thức của tôi về Đại Pháp chỉ dừng lại ở mức độ cảm tính, vì thế khi ấy tôi không phải là một học viên Đại Pháp chân chính.

Sau đó tôi bận rộn chuẩn bị cho kỳ thi lấy chứng chỉ kế toán. Một lần về quê, tôi đã tận dụng cơ hội để giới thiệu Đại Pháp cho bố mẹ đẻ và cả bố mẹ vợ của mình. Ngay khi tôi có thời gian rảnh và muốn ra ngoài để luyện công, thì lại đúng vào thời điểm Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu cuộc đàn áp Đại Pháp vào tháng 7 năm 1999. Tôi ngại rằng cuộc đàn áp này sẽ lại giống như cách mạng Văn hoá Trung Quốc khi xưa, vì vậy vợ chồng tôi đã giấu toàn bộ sách và tài liệu Đại Pháp đi để tránh bị sách nhiễu và bắt giữ.

Tôi có sở thích đọc sách, và đã đọc về rất nhiều đề tài khác nhau, nhưng lại chỉ đặc biệt thích những tư tưởng truyền thống trung hiếu lễ nghĩa của Nho gia, tư tưởng kiến công lập nghiệp. Tôi sớm trở nên ngày càng chấp trước vào danh lợi. Rồi đột nhiên, hai người mà hỗ trợ tôi rất nhiều trong sự nghiệp đột nhiên qua đời. Một người chết vì đau tim và người còn lại tử vong trong một tai nạn xe. Hai sự kiện này khiến tôi bừng tỉnh, và tôi không còn chấp vào danh lợi nữa. Tôi bắt đầu chăm chỉ nghiên cứu kinh sách Phật giáo với hy vọng tu luyện bản thân. Tuy nhiên, tôi không thể ngừng lo lắng và phiền não.

Năm 2011 và năm 2012, cha mẹ tôi lần lượt qua đời. Năm 2013, con gái của tôi thi trượt kỳ tuyển sinh đại học, do vậy cháu phải học thêm một năm nữa. Những khổ nạn này khiến tôi cảm thấy rất buồn và đã đổ bệnh. Mùa hè năm 2015, tôi được chuyển từ một bệnh viện ở thị xã lên bệnh viện tỉnh để điều trị.

Tôi rất gầy yếu và đêm thì lại không ngủ được. Tình trạng của tôi tệ đến nỗi ngay cả một việc đơn giản như lau nhà cũng làm cho nhịp tim của tôi tăng đến mức nguy hiểm, và khiến tôi kiệt sức. Trong cơn tuyệt vọng, tôi đã nghĩ đến việc nhảy xuống hồ để kết liễu đời mình.

Quay trở lại tu luyện Đại Pháp

May mắn thay, với sự giúp đỡ của vợ và gia đình vợ, tôi bắt đầu học Pháp lại. Một đồng tu, đã từng khỏi bệnh ung thư vú, giúp tôi xoá bỏ những hiểu lầm về Đại Pháp mà tôi đã bị nhồi nhét từ những tuyên truyền của ĐCSTQ.

Trước kia, mặc dù tôi đã biết Pháp Luân Đại Pháp là tốt, nhưng lại nghĩ rằng thoái ĐCSTQ là không yêu nước. Hiện tôi đã hiểu được rằng ĐCSTQ không phải là Trung Quốc, và Pháp Luân Đại Pháp dạy người ta trở thành người tốt đồng thời hướng dẫn họ đề cao và hoàn thành việc tu luyện của mình để trở thành những sinh mệnh cao tầng có đạo đức và luôn luôn nghĩ cho người khác trước.

ĐCSTQ đã đàn áp Pháp Luân Đại Pháp và khiến cho rất nhiều người mất đi cơ hội để trở thành người tốt và tu luyện phản bổn quy chân. Tôi nhận ra thoái ĐCSTQ mới là hành động yêu nước! Vấn đề này liên quan đến lương tri của con người chứ không phải chính trị.

Tôi cũng nhận thức rõ hơn bài giảng của Sư phụ về tiêu trừ nghiệp bệnh. Trước kia, tôi nghĩ rằng tập thể dục và uống thuốc cùng lúc sẽ có hiệu quả hơn. Cuối cùng tôi mới hiểu được rằng uống thuốc chỉ là áp chế nghiệp lực, và chỉ có thể tạm thời giúp giảm bớt cơn đau.

Ngay khi nhận thức được rõ về nghiệp bệnh, tôi đã đốt một lượng lớn thuốc Trung y và Tây y mà chúng tôi đã tích luỹ trong nhiều năm qua. Tôi quyết định quay trở lại với Đại Pháp, và bình tâm lại để tập trung vào tu luyện. Như Sư phụ đã giảng:

“Triêu văn Đạo, tịch khả tử.” (Hoà tan trong PhápTinh Tấn Yếu Chỉ)

Đại Pháp đã ban cho tôi một cuộc đời mới

Một đêm, tôi mơ thấy có một vài bác sỹ mặc áo trắng đang điều trị tim cho tôi. Sau đó tôi giật mình tỉnh giấc và nhận ra rằng Sư phụ đang tịnh hoá thân thể cho mình. Có lần đồng hồ báo thức rung chuông lúc 3 giờ 46 phút sáng. Nhưng tôi vẫn muốn nằm ngủ thêm chút nữa. Khi đang ngái ngủ, tôi nghe giọng nói của Sư phụ từ bài giảng: “Chư vị ngồi thoải mái ở đó, uống nước trà, xem ti-vi có thể tu lên, muốn cao bao nhiêu là cao bấy nhiêu, điều này tuyệt đối không thể được.” (Giảng Pháp ở Sydney) Vì thế tôi dậy khỏi giường và nhìn thấy đồng hồ đã điểm 3 giờ 50 phút sáng. Sư phụ đã nhắc tôi dậy sớm và luyện công đúng giờ! Sư phụ từ bi vĩ đại luôn dõi theo và chăm sóc cho các đệ tử của Ngài.

Sau đó tôi đã gặp được một số đồng tu tinh tấn để cùng nhau chứng thực Đại Pháp. Tôi học Pháp, luyện công và phát chính niệm hằng ngày. Khi gặp phải bất kỳ mâu thuẫn nào, tôi đều hướng nội để nhìn lại bản thân. Tôi làm theo những chỉ dẫn của Đại Pháp để loại bỏ dần tâm ích kỷ và các tâm chấp trước khác bắt nguồn từ tình, chẳng hạn như tâm tranh đấu, tâm hiển thị, ghen tức, tật đố, oán hận v.v… Sức khoẻ của tôi nhanh chóng cải thiện và mọi bệnh tật đều biến mất. Tôi đã lại ngủ ngon và trở nên khoẻ mạnh cả về thể chất lẫn tinh thần. Tôi thực sự thấy rằng mình đã được ban cho một cuộc đời mới. Tôi ngộ được rằng mục đích chân chính của đời người là phản bổn quy chân và thức tỉnh phần Thần của mình!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/2/2/360335.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/5/168952.html

Đăng ngày 24-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share