Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc

[MINH HUỆ 05-02-2018] Kể từ năm 2005, tôi bắt đầu giảng chân tướng trực diện về Pháp Luân Đại Pháp và về cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi đã cố gắng đặt mình vào vị trí của mọi người khi tiếp cận họ. Cách làm này rất hiệu quả. Dưới đây là một vài chia sẻ kinh nghiệm của tôi.

Một tấm bìa các tông

Một tối mùa hè nóng bức tháng 7 năm 2017, tôi nhìn thấy một số người đang ngồi nghỉ ở góc phố trên những chiếc ghế đá vẫn còn nóng bởi cái nắng thiêu đốt. Vì vậy, tôi lấy ra hai tấm bìa các tông và đưa một tấm cho một người đàn ông đứng gần tôi để ngồi. Ông ấy rất cảm kích và ngồi xuống cạnh tôi.

Ông kể với tôi rằng ông đến từ một vùng nông thôn và đã mua một căn hộ trên thành phố. Tôi thấy ông ấy không phải là một nông dân bình thường và chắc hẳn phải là một quan chức Đảng Cộng sản. Ông kể tôi nghe rằng ông đã gia nhập ĐCSTQ chỉ vì mưu cầu lợi ích. Do vậy tôi hỏi ông ấy có biết gì về Pháp Luân Đại Pháp hay không. Ông ấy có biết và còn nói rằng nhiều học viên đã bị bắt. Tôi tiếp tục nói với ông ấy về việc các học viên ước thúc bản thân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp như thế nào, cách mà họ nghĩ cho người khác trước khi gặp mâu thuẫn và cách mà họ hướng nội trước bất kỳ sự việc nào mà họ gặp phải.

Ông ấy đã rất ấn tượng. Tôi tiếp tục kể cho ông ấy nghe thêm về thực hành tu luyện của các học viên Pháp Luân Đại Pháp. Một phụ nữ nhặt được 60.000 Nhân dân tệ trên đường vào sáng sớm, nhưng bà đã trả lại cho người bị mất mà không đòi hỏi bất kỳ một báo đáp nào. Các học viên khác mà tôi biết cũng đã không lấy các đồ dùng văn phòng ở nơi làm việc để mang về nhà dùng. Trong hơn 1 tiếng đồng hồ, tôi kể cho ông ấy nghe rất nhiều câu chuyện cảm động về các học viên Pháp Luân Đại Pháp và những câu chuyện tu luyện của bản thân mình. Ông ấy chăm chú lắng nghe.

Khi tôi kể xong, ông ấy nói: “Tôi rất cảm động. Những gì mà các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã làm trong xã hội hiện nay chỉ có thể là những người có tiêu chuẩn đạo đức cao mới làm được.” Sau đó, ông ấy lấy điện thoại ra và cho tôi biết rằng ông ấy là một Chủ tịch huyện mới nghỉ hưu.

Ông ấy nói về vấn nạn tham nhũng ở Trung Quốc. Ông nói rằng các quan chức ở mọi cấp đều cố gắng tham nhũng tiền của Nhà nước và chiến dịch chống tham nhũng chỉ dọn dẹp trên bề mặt mà thôi. Ông nói rằng bây giờ ông có một cách nhìn khác về Pháp Luân Đại Pháp. Ông nhận ra rằng ông đã bị tẩy não và khích lệ tôi giảng chân tướng cho nhiều người hơn nữa.

Ông nói rằng mặc dù ông đã bị lừa dối, nhưng ông chưa bao giờ bắt một học viên Pháp Luân Đại Pháp nào vì ông chưa bao giờ thấy họ phạm tội. Mặc dù ông nhận được lệnh bắt một điều phối viên địa phương nhưng ông đã nói với cấp dưới giả vờ rằng họ không thấy gì khi họ tới nhà bà.

Sau đó, tôi hỏi ông có muốn thoái ĐCSTQ không. Ông trả lời đồng ý. Tôi hỏi thêm liệu ông có muốn học Pháp Luân Đại Pháp không. Ông nói rằng ông chưa sẵn sàng nhưng ông sẽ ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và “Chân – Thiện – Nhẫn hảo”.

Sau khi chúng tôi nói chuyện trong hơn 2 tiếng đồng hồ, tôi khích lệ ông truyền rộng 9 chữ vàng đó bất cứ khi nào ông có điều kiện, đặc biệt là đối với những người xung quanh ông và cũng bảo họ đừng bức hại các học viên. Ông đồng ý và mong muốn sẽ còn có dịp được nói chuyện tiếp với tôi.

Đồ đạc đã qua sử dụng

Một ngày, tôi đi ngang qua một căn hộ và nghe thấy ai đó đang cãi lộn. Người mới chuyển đến căn hộ tìm thấy những chiếc ghế cũ trong phòng và khăng khăng đòi chủ nhà trước đó rời chúng đi ngay. Nhưng người phụ nữ chủ nhà vốn là một giảng viên trường đại học không biết làm sao.

Ngay lập tức tôi đề nghị được giúp bà bán những chiếc ghế. Bà đã rất vui khi nghe thấy vậy và không muốn lấy tiền. Vào lúc đó, tôi biết một chủ Doanh nghiệp cần những chiếc ghế như vậy, do đó tôi đã gọi cho ông ấy. Ông ấy đến và trả 100 Nhân dân tệ và lấy ghế. Sau đó, tôi bắt xe buýt đến chỗ người giáo viên để trả tiền cho bà, nhưng bà không muốn lấy tiền. Tôi nói với bà rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và các học viên đều cố gắng giúp đỡ mọi người. Tôi cũng giảng chân tướng cho bà về Đại Pháp và giúp bà thoái ĐCSTQ.

Bà gật đầu khi nghe tôi nói. Bà nói rằng đạo đức đã suy thoái đến tận cùng dưới chế độ Cộng sản. Bà đồng ý thoái ĐCSTQ và lấy những tờ thông tin của tôi để truyền rộng chân tướng.

Những lời tử tế

Một buổi tối, tôi đi qua một chiếc xe tải nhỏ đỗ ven đường. Một người đàn ông ở nông thôn đang bán dưa hấu. Ông ấy đang bán 3 quả dưa lấy 10 Nhân dân tệ. Tôi tiến đến chỗ ông ấy và nói: “Bán như vậy quá rẻ. Thật không dễ dàng để trồng những quả dưa hấu này.”

Ông ấy đáp: “Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy những lời như vậy. Tôi rất cảm động!” Ông mời tôi ngồi xuống nói chuyện. Ông thậm chí còn mượn ghế của người bán hàng gần đó cho tôi ngồi.

Tôi nói với ông ấy sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và lý do ông ấy phải thoái ĐCSTQ. Ông ấy vẫn muốn nghe tôi nói chuyện nhiều hơn nữa sau khi tôi đã nói trong 2 tiếng đồng hồ. Ông ấy nói rằng ông thấy tôi nói chuyện rất thuyết phục.

Lúc đó đã gần nửa đêm và ông ấy vẫn chưa ăn tối. Tôi giục ông ấy đi ăn, nhưng ông ấy nói rằng nghe tôi nói chuyện còn quan trọng hơn. Ông ấy mời tôi đến vào ngày hôm sau.

Sáng hôm sau, tôi mang những tờ thông tin đến cho ông ấy. Ông ấy đã rất vui mừng nhận chúng và biếu tôi một quả dưa hấu. Tôi trả ông ấy 5 Nhân dân tệ nhưng ông từ chối nhận. Ông nói: “Anh đã nói cho tôi biết nhiều điều đến mức tôi muốn biếu anh tất cả chỗ dưa mà tôi có trong xe nếu anh muốn.” Mắt ông ấy ngấn lệ và tôi cũng vậy. Ông ấy hứa sẽ chia sẻ tài liệu thông tin cho những người khác trong làng của ông.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/2/5/360464.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/4/168946.html

Đăng ngày 23-3-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share