Bài viết của một học viên từ Trung Quốc
[MINH HUỆ 04-09-2017] Ba năm trước, tôi cần phải thuê một căn hộ, và ông chủ đã giới thiệu cho tôi một người môi giới là bà Vương. Tôi và bà đã hẹn với chủ nhà để xem căn hộ. Chúng tôi đến đó đúng giờ, nhưng bà Hành chủ nhà đã gọi và nói bà sẽ đến muộn một chút.
Ba mươi phút sau, người môi giới bất động sản của tôi, bà Vương phải rời đi và nói rằng tôi cũng nên đi.
Tuy nhiên, tôi muốn chờ thêm một chút và gọi cho chủ nhà, bà Hành. Bà ấy nói mình cần thêm chút thời gian nữa.
Một giờ sau, bà vẫn không hề xuất hiện. Tôi đi lang thang xung quanh căn hộ và ngày càng cảm thấy khó chịu. Sau đó tôi nhận ra rằng tâm mình không có chút hòa ái nào cả.
Tôi bắt đầu hướng nội. Mình là người tu luyện và chiểu theo nguyên lý Chân Thiện Nhẫn. Tại sao mình lại giận người ta? Tại sao mình lại không vui? Có phải vì bà ấy đã làm lãng phí thời gian của mình? Nhưng đây chỉ là lý do ở tầng bề mặt. Điều gì đã xảy ra trong tâm mình vậy? Mình thực sự nên nghĩ như thế nào đây?Tôi nhớ lại Pháp của Sư phụ:
“Là ‘khoan dung’, là khoan dung rộng lớn phi thường, có thể dung [hoà] các sinh mệnh khác, có thể thật sự suy nghĩ như đang ở địa vị của sinh mệnh khác. Đây là điều mà rất nhiều người trong chúng ta vẫn chưa đạt đến được trong quá trình tu luyện, nhưng chư vị đang nhận thức dần dần, đang đạt đến.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Philadelphia ở Mỹ quốc 2002)
Sau đó, tôi nhận ra rằng mình cần phải nhẫn. Chủ nhà hẳn phải có lý do. Chắc hẳn bà ấy cũng lo về việc đến muộn. Tôi bình tĩnh và kiên nhẫn chờ đợi.
Khoảng một tiếng rưỡi sau bà Hành xuất hiện, bà ấy đã xin lỗi và liên tục nói: “Xin lỗi, xin lỗi.” Tôi mỉm cười với bà ấy và trả lời, “Không có vấn đề gì”. Bà ấy đã rất ngạc nhiên về thái độ của tôi.
Sau khi chúng tôi hoàn tất mọi việc, bà nói: “Chị đúng là một người tốt. Tôi đã đến quá muộn, nhưng chị không hề giận. Tôi không thể bình tĩnh nếu ai đó cư xử với tôi như thế. Chị có bí quyết gì vậy?“
Tôi đã nói với bà ấy rằng mình tu luyện Pháp Luân Công và Sư phụ của tôi yêu cầu tôi phải nhẫn.
“Chị hẳn phải có lý do đến trễ. Chị cũng đâu có muốn đến trễ.”
Bà Hành giải thích lý do và nói, “À, Pháp Luân Công. Thảo nào chị rất tốt. Tôi nghe một nhà Sư Tây Tạng nói rằng Pháp Luân Công là Chính Pháp. Tôi đã không hoàn toàn tin ông ấy. Một người thuê nhà tôi trước đây, là giám đốc điều hành của một doanh nghiệp lớn, cũng tu luyện Pháp Luân Công. Tôi tự hỏi tại sao một người phụ nữ thành đạt như vậy lại có thể tu luyện môn này. Giờ đây tôi thấy rằng các học viên Pháp Luân Công thật sự rất bao dung. Bây giờ tôi tin rằng Pháp Luân Công thực sự tốt”.
Sau đó, bà ấy hỏi tôi về vụ tự thiêu ở Quảng trường Thiên An Môn thật sự là gì, tại sao chính phủ lại bức hại Pháp Luân Công và những điều khác nữa.
Sau khi tôi giảng tường tận chân tướng cho bà, bà đã nhận ra: “Ồ, tất cả những gì tôi nghe được đều là những lời dối trá của Đảng Cộng Sản”
Sau đó tôi đã nói với bà ấy rằng Pháp Luân Công dạy người ta sống chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn và việc tu luyện đã cải biến thân thể cũng như khai mở trí huệ của tôi như thế nào. Tôi đã giảng chân tướng cho bà về cuộc bức hại, đặc biệt là về việc cưỡng bức mổ cắp nội tạng từ những học viên còn sống.
Bà Hành im lặng lắng nghe. Bà thở dài: “Bây giờ tôi đã hiểu. Hôm nay tôi đã học được thêm rất nhiều điều.” Bà vui mừng thoái Đảng với sự giúp đỡ của tôi.
Trong ba năm tiếp theo, tôi thường vô tình gặp bà Hành về những vấn đề liên quan đến căn hộ. Bà luôn bận và thường đến muộn. Lần nào tôi đều kiên nhẫn chờ bà ấy.
Đức Nhẫn mà chúng ta học từ Đại Pháp khiến cho tôi và bà ấy rất hòa hợp với nhau. Mỗi lần gặp nhau, tôi đều giảng chân tướng cho bà ấy về Pháp Luân Công và tại sao mọi người lại cần phải đối xử tốt với người khác.
Gần đây, hợp đồng thuê nhà của tôi kết thúc. Tôi đã hẹn gặp bà và người môi giới của mình, bà Vương. Thật ngạc nhiên, bà Hành đã đến sớm và đang đợi chúng tôi.
Bà mỉm cười với tôi và nói, “Lần này tôi không đến muộn.”
Bà Vương đã đến muộn. Chúng tôi đợi bà ấy trong 30 phút. Bà Hành cũng rất kiên nhẫn. Bà đã nói chuyện với tôi và nói rằng bà muốn tìm hiểu thêm về Pháp Luân Công.
Tôi đã hứa cho bà ấy mượn cuốn Chuyển Pháp Luân.
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/11/6/166299.html
Bản tiếng Trung:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/9/4/宽容结善缘-353339.html
Đăng ngày 4-12-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.