Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-09-2017] Trong những ngày gần đây trạng thái tu luyện của tôi đã rất tệ. Tôi cảm thấy chán nản, cô đơn, và bị can nhiễu bởi nghiệp bệnh nghiêm trọng. Một trong hai chân tôi sưng to đến nỗi nhìn giống như chân voi. Thật khó mà đi lại được. Đau đớn khiến tôi thức suốt đêm, tôi cảm thấy chóng mặt khi học Pháp, luyện công, và phát chính niệm.

Sư phụ đã giảng:

“Một số học viên, trường kỳ tồn tại tâm chấp trước, bản thân không nhận ra, thậm chí có lẽ là bận giảng chân tướng [và] các việc Đại Pháp, không dụng tâm nghĩ bản thân, không suy nghĩ cẩn thận chi tiết về bản thân, đến khi vấn đề đã nghiêm trọng rồi, khi Cựu thế lực không buông [tha], thì biểu hiện ra [như thế]; cho nên những việc này chư vị nhất định phải chú ý. Dù tà ác kia điên cuồng đến đâu, chư vị nếu không có sơ sót thì chúng không dám động đến chư vị.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York kỷ niệm 25 năm Đại Pháp hồng truyền [2017])

Đó là một điểm hóa nghiêm trọng đối với tôi và nhắc nhở tôi về nhiều vấn đề trong tu luyện. Tôi đã suy nghĩ về những quan niệm người thường, những chấp trước mà tôi đã bỏ qua trong một thời gian dài. Cựu thế lực đã coi chúng như là cái cớ để can nhiễu tôi và làm cho tôi xuất hiện giả tướng nghiệp bệnh.

Tôi chiểu theo Pháp của Sư phụ và hướng nội. Tôi tự hỏi: “Những quan niệm người thường nào đã ảnh hưởng đến tôi nhất?” Câu trả lời là sự tuyên truyền và tẩy não của văn hóa Đảng cộng sản Trung Quốc (CCP) mà tôi đã chịu ảnh hưởng từ khi còn nhỏ. ĐCSTQ cổ súy vô thần, sự cạnh tranh khốc liệt, xung đột giai cấp, bạo lực, thuyết tiến hóa, v.v … Những điều này đã được nhồi nhét vào tư tưởng của tôi trong vài thập kỷ qua. Tôi đã xem mọi lời nói và hành động dường như tự nhiên là một phần của mình, là tư tưởng của mình.

Tôi đã hướng ngoại khi gặp mâu thuẫn; Tôi là người khá khó tính và luôn tập trung vào những thiếu sót của người khác, bỏ qua những ưu điểm và lợi thế của họ; Tôi đã coi thường những người khác mà tôi nghĩ là kém hơn mình, không chấp nhận việc họ có thể thực sự giỏi hơn tôi; Tôi đã nói chuyện với một thái độ trịnh thượng. Tôi còn tự cao, hiển thị, và khoe khoang về bản thân mình. Những điểm tiêu cực này vốn được khích lệ trong thời Cách mạng Văn hoá, chẳng hạn như dễ tranh đấu, đấu với trời, đấu với đất và coi thường văn hóa truyền thống đã cắm rễ sâu trong tâm tôi.

Tôi bắt đầu học thuộc Pháp vào năm 2007. Tôi nghĩ rằng nhận thức của mình về Pháp rất minh bạch và luôn luôn chia sẻ thể ngộ về Pháp với các đồng tu. Khi thấy họ không có gì để chia sẻ về phương diện Pháp lý, tôi đã nhiệt tình mong muốn giúp họ đề cao.

Trong nhóm học Pháp, tôi đã nói rất nhiều và thường không thể ngừng lại khi đã bắt đầu, vì vậy không ai có thể ngắt lời tôi. Một số học viên cảm thấy khó chịu nên đề nghị tôi bớt nói. Họ nói tôi không chỉ nên học Pháp, mà còn cần phải chân tu. Một số nói rằng vì chúng tôi quen nhau đã rất lâu, nên tôi không cần phải nói nhiều đến như thế.

Tôi cảm thấy bất bình khi họ không muốn nghe tôi. Hầu hết các học viên lớn tuổi không sử dụng Internet và hiếm khi đọc các bài chia sẻ về tu luyện. Hơn nữa, một số người đã sử dụng quan niệm của người thường để đối phó với cuộc bức hại và những việc thường ngày, vì vậy tôi đã lo lắng cho họ. Nhưng cách tiếp cận của tôi với họ là không đúng, vì tôi đã thấm nhuần văn hoá Đảng, lời của tôi nói ra như đinh đóng cột, tôi đã sai bảo họ, và tôi “dạy” cho họ dựa trên nhận thức của tôi về Pháp. Tôi rất dễ phật lòng, điều đó không giúp được gì. Trên thực tế, tôi có thể đã làm cho một số người xa lánh tôi và đi đến cực đoan.

Chẳng hạn, một học viên được thả ra khỏi tù đã gia nhập nhóm học Pháp của chúng tôi. Ông có ảnh hưởng trong khu vực của chúng tôi và rất nhiệt tình làm các hạng mục Đại Pháp. Ông cũng rất tinh tấn làm ba việc. Chúng tôi rất cần ông vì ông có khả năng điều phối các học viên địa phương của chúng tôi thành một chỉnh thể.

Thực ra, tôi cũng rất vui khi thấy ông tham gia cùng chúng tôi, nhưng lại có tâm tật đố và cố chấp. Tôi đã nghĩ ông nên học Pháp và hướng nội trước rồi mới làm các hạng mục Đại Pháp. Ông đã bị kết án tù hai lần và bị giam tổng cộng bảy năm. Tôi yêu cầu ông ấy hướng nội để xác định tại sao mình bị bức hại.

Tôi đã rất thô lỗ và không đối xử tốt với ông ấy. Ông ấy rất xấu hổ và không bao giờ trở lại nhóm học Pháp của chúng tôi. Không lâu sau đó, ông qua đời. Cái chết của ông là một tổn thất lớn đối với những nỗ lực chứng thực Pháp trong vùng chúng tôi.

Mặc dù tôi đã tu luyện trong nhiều năm, nhưng tôi không hề từ bi. Nhận thức của tôi về đặc tính của vũ trụ-Chân-Thiện-Nhẫn- chỉ dừng ở bề mặt tại tầng thứ của người thường. Cách suy nghĩ của tôi chứa đầy văn hoá Đảng: Tôi có tính gia trưởng, độc đoán, thích nghe những lời khen thay vì những lời chân thật, và tôi đã tranh đấu hoặc nổi điên nếu bị chỉ trích. Kết quả là, một số học viên không muốn liên lạc với tôi, do đó tạo ra những gián cách giữa các học viên và làm ảnh hưởng đến chỉnh thể.

Sau khi xem xét ý kiến ​​của họ một cách nghiêm túc, tôi đã chiểu theo Pháp lý để hướng nội và nhận ra những quan niệm của mình, vốn gắn chặt với văn hóa Đảng mà tôi đã được tuyên truyền. Những quan niệm đó không phải là chân ngã. Chúng mang tính tiêu cực và không phải là những gì tôi muốn. Những gì tôi muốn là trở lại chính lộ, buông bỏ chấp trước, những quan niệm của người thường, trở về với chân ngã của mình.

Sau khi học Pháp và hướng nội, tôi nhận ra rằng tu luyện là tuyệt đối nghiêm túc. Mặc dù tôi đã có lúc này lúc khác vấp ngã trên con đường tu luyện, thời kỳ Chính Pháp vẫn chưa kết thúc, vì vậy bắt đầu ngay từ bây giờ tôi phải làm thật tốt và không để cựu thế lực lợi dụng.

Tôi là đệ tử Đại Pháp của Sư phụ, vì vậy mọi việc của tôi đều do Sư phụ quản. Tôi sẽ đứng dậy từ nơi đã vấp ngã và tiếp tục tu luyện. Sư phụ đang ở đây; Đại Pháp đang ở đây. Nếu tôi tín Sư tín Pháp, thì không có khổ nạn nào có thể ngăn được tôi trở về nhà.

Cái chân sưng tấy của tôi đã giảm đi khi tôi hướng nội trong vài ngày gần đây.

Con xin cảm tạ Sư phụ, vì sự bảo hộ từ bi của Ngài.

Cảm ơn các bạn đồng tu, vì sự giúp đỡ vô ngã của họ.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/9/9/难中向内找–修去党文化的习惯-353513.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/9/22/165513.html

Đăng ngày 12-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share