Bài viết của Văn Tịnh, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 7-7-2017] Bố mẹ tôi lần lượt bị liệt trong cuộc Cách mạng Văn hoá. Vì vậy, tôi đã chọn học Trung y, với hy vọng có thể chữa lành bệnh cho bố mẹ, cũng như các bệnh tật của chồng tôi. Tôi đã tập và nghiên cứu nhiều môn khí công với các thầy khí công khác nhau.

Tôi nghĩ rằng tôi đang làm việc tốt khi dùng khí công để trị bệnh. Tuy nhiên, tôi không hiểu tại sao mình lại mắc phải tất cả các loại bệnh. Tôi bị thấp khớp nặng và nó khiến tất cả các khớp xương của tôi rất đau. Bác sĩ nói rằng toàn bộ cột sống của tôi bị một chứng bệnh gọi là tăng sản xương, và theo thời gian, sức khoẻ của tôi sẽ ngày càng tồi tệ.

Buổi sáng, tôi thường đi thuyết giảng về khí công cho giới trí thức trong các trường đại học và tổ chức các buổi hội thảo về việc làm thế nào để có được sức khỏe tốt. Tôi cũng chẩn đoán bệnh và chữa bệnh cho những người tham gia khóa học bằng khí công.

Tuy nhiên, vào buổi chiều, tôi lại ảo não đi gặp các bác sĩ Trung y, và phải sử dụng các phương pháp châm cứu và xoa bóp để điều trị bệnh tình của mình. Vậy mà sức khoẻ của tôi vẫn tiếp tục xấu đi. Tôi cũng tự hỏi bản thân, mình là một người tốt, tại sao mình vẫn phải chịu những đau khổ này?

Thức tỉnh

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Sau khi tôi đọc bài giảng đầu tiên trong cuốn Chuyển Pháp Luân, cơ thể tôi đã có những phản ứng mạnh mẽ. Tôi cảm thấy chóng mặt, buồn nôn, bị tiêu chảy, và cảm thấy đau khủng khiếp trong từng khớp xương. Tôi hiểu rằng Sư phụ Lý Hồng Chí đang thanh lý thân thể cho tôi. Tôi chính là khí công sư giả mà Sư phụ đã đề cập trong cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi đã hoán đổi đức của mình để lấy nghiệp của người khác.

Sư phụ giảng:

“Chư vị chữa lành hai bệnh nhân ung thư, thì chư vị phải tự thế chỗ của họ; điều ấy nguy hiểm không?” (Bài giảng thứ hai, Chuyển Pháp Luân)

Tôi không cầu tiền nhưng tôi lại muốn nổi danh. Tôi có chấp trước mạnh mẽ vào bản sự. Tôi đã sốc khi nghĩ lại những hành vi này của mình.

Tất cả các loại bệnh tật của tôi đều biến mất sau lần đầu tiên đọc Chuyển Pháp Luân, ngay cả trước khi tôi bắt đầu luyện công. Cơ thể của tôi trở nên nhẹ nhàng và tôi có thể dễ dàng làm bất cứ điều gì mà mình không làm được trước đó. Sắc mặt của tôi trở nên sáng sủa và hồng hào.

Quy chính ý niệm và hành động của bản thân

Sau khi đọc xong cuốn Chuyển Pháp Luân lần thứ nhất, tôi nghĩ rằng mỗi ý mỗi niệm của mình cần phải đồng hóa với các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp. Tôi muốn trở thành một người tốt. Từ đó trở đi, tôi từ chối nhận bất kỳ quà tặng hoặc thẻ tặng quà nào tại các hội nghị hoặc từ các công ty đối tác. Tôi đã tặng lại những đồ vật mà tôi đã từng nhận trước đây hoặc quyên góp chúng cho các trung tâm cộng đồng.

Tôi đã nói chuyện với các đồng nghiệp của mình về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Một số người đã đọc Chuyển Pháp Luân và luyện công với tôi trong giờ ăn trưa. Họ cũng hiểu rõ nguyên lý “mất và được” trong cuộc đời này và nếu bạn có bất cứ thứ gì, bạn đều phải hoán đổi bằng đức của bản thân. Vì vậy, họ không còn nhận hối lộ nữa.

Từ đó trở đi, tôi luôn cố gắng giúp đỡ mọi người khi cần. Tôi giúp một người bạn chuyển nhà và nghe nói rằng hai vợ chồng người hàng xóm của cô ấy đã tranh cãi với chính quyền về khoản bồi thường đất mà họ sẽ nhận được từ chính phủ. Họ không chấp thuận các điều khoản đền bù.

Vợ của người hàng xóm thất vọng đến nỗi bà ấy đã bị ngã cầu thang và bị gãy xương sống. Họ không có tiền để điều trị. Tôi đã tới thăm gia đình họ nhiều lần, tặng quà, và hỗ trợ một khoản tiền trị giá 1.000 nhân dân tệ.

Tôi đã nói chuyện với họ về Pháp Luân Đại Pháp và kể cho họ một số trải nghiệm kỳ diệu trong quá trình tu luyện của tôi. Tôi cũng khuyên họ thường xuyên nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, và giải thích nguyên lý “bất thất bất đắc” cho họ, với hy vọng rằng họ sẽ xem nhẹ mọi việc và không oán không hận cho dù họ chỉ nhận được khoản tiền đền bù với giá trị thấp.

Rất nhiều nhà máy bị phá sản hoặc chuyển đến vùng ngoại ô, vì thế nhiều người bị mất việc. Họ đã gửi đơn khiếu nại đến các cơ quan chức năng để bảo vệ quyền lợi hợp pháp của mình. Tôi đã mua cơm hộp, quyên tiền cho những người gặp khó khăn, và nói với họ sự thật về Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp bắt đầu vào năm 1999, lãnh đạo nhà máy nơi tôi làm việc nói với tôi rằng nếu tôi thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) thì tôi sẽ bị sa thải, còn nếu tôi ngừng tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi sẽ giữ được công việc của mình. Trong khi đó, tổng giám đốc đã nói chuyện riêng với tôi và thừa nhận rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp là những người tốt. Ông ấy nói rằng ông ấy sẽ không sa thải tôi, thay vào đó ông ấy sẽ cho tôi nghỉ hưu để tôi được nhận lương hưu.

Cả gia đình bắt đầu tu luyện Đại Pháp

Chồng tôi bị bệnh về tim, dạ dày, và túi mật. Anh ấy thường xuyên phải đi cấp cứu. Mọi người trong đơn vị công tác của chồng tôi đều biết sức khỏe của anh ấy rất kém. Anh ấy còn bị suy nhược thần kinh và mất ngủ triền miên. Tuy nhiên, mỗi khi tôi luyện công và học Pháp vào ban đêm, thì anh ấy ngủ rất ngon. Chồng tôi cảm thấy điều này thật kỳ diệu và anh ấy đã yêu cầu tôi luyện công và học Pháp hàng đêm.

Bình thường chồng tôi chỉ ngồi bên cạnh xem tôi luyện công và nghe tôi học Pháp, anh mới chỉ xem qua sách Chuyển Pháp Luân vài lần chứ chưa thực sự tự mình học Pháp và luyện công, vậy mà các loại bệnh tật của anh đã biến mất từ lúc nào không biết. Anh ấy không còn yêu cầu nhà máy phải thanh toán các khoản chi phí y tế của mình nữa.

Sau đó, anh bắt đầu bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Khi sức khoẻ của anh được cải thiện, giám đốc nhà máy, chủ tịch công đoàn, các trưởng phòng và đồng nghiệp của anh, cũng như bạn bè và hàng xóm xung quanh anh đều biết rằng ​​Pháp Luân Đại Pháp tuyệt vời như thế nào. Một số người cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Con gái tôi bắt đầu tu luyện sau khi nhìn thấy những thay đổi tích cực của tôi. Sau khi đọc Chuyển Pháp Luân, một đêm cháu đánh thức tôi dậy và nói với tôi rằng cháu cảm thấy rất nóng. Tôi chạm vào trán con gái và thấy nó rất nóng. Tôi đo nhiệt độ cho cháu và thấy thân nhiệt của cháu vào khoảng 39 độ (C). Sáng hôm sau, tôi đã khuyên cháu nghỉ học ở nhà.

Cháu rất vui nói: “Con đã nhìn thấy Sư phụ trong giấc mơ. Sư phụ bay vào từ cửa sổ phòng con. Sau khi con ôm lấy Sư phụ, liền cảm thấy toàn thân nóng lên.” Sáng hôm đó, cháu vẫn tự đi xe đạp đến trường.

Khi cháu về nhà vào buổi tối, cháu nói với tôi rằng Sư phụ đã khai mở trí huệ cho cháu. Cháu hiểu ngay những gì giáo viên giảng. Trí nhớ của con gái tôi vốn không tốt, nhưng giờ nó đã được cải thiện.

Khi bắt đầu đi làm, con gái tôi được nhận vào vị trí thư ký và biên dịch. Các kỹ sư Trung Quốc và phương Tây thường có những quan điểm ​​khác nhau trong công việc và họ tranh luận với nhau rất nhiều. Cháu không hiểu công tác chuyên môn, nhưng cháu có thể xác định được nguyên nhân hoặc tại sao vấn đề lại xảy ra như vậy. Cháu thường đưa ra ý kiến ​​của bản thân, và sau đó cả hai bên không còn tranh cãi nữa. Cháu làm việc rất hiệu quả.

Con gái tôi hiện là trợ lý cho tổng giám đốc, việc thanh toán tài chính của tổng giám đốc cũng do cháu phụ trách. Ông ấy nói với con gái tôi rằng: “Nếu cô chấp thuận những yêu cầu chi tiêu của tôi, thì tôi sẽ chấp thuận các yêu cầu chi tiêu về ăn uống và mua sắm của cô.” Con gái tôi đã từ chối và nêu ra các chính sách của công ty. Người quản lý không những không tức giận, mà ông ấy còn tin tưởng con gái tôi hơn.

Con gái tôi đã đặt ba chữ “Chân – Thiện – Nhẫn” trên bàn làm việc của cháu sau khi cuộc bức hại bắt đầu vào ngày 20 tháng 7 năm 1999. Cháu luôn nỗ lực tuân theo các nguyên lý này và vững bước trên con đường tu luyện của bản thân.

Một cán bộ của ủy ban nhân dân thành phố đã gọi đến bộ phận nhân sự nơi con tôi làm việc để thông báo cho họ biết rằng cháu đang tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Con gái tôi đã gửi email cho người quản lý nhân sự và giải thích tại sao cháu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Hai ngày sau đó, người quản lý nhân sự đã gọi cho con gái tôi bằng điện thoại di động cá nhân và nói với cháu rằng ông ấy hiểu tại sao cháu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Ông ấy còn bảo con gái tôi lưu số của ông ấy lại, và nói cháu có thể gọi cho ông ấy bất cứ khi nào cháu cần giúp đỡ.

Thật đúng như Sư phụ giảng: “Nhất chính áp bách tà.“ (Chuyển Pháp Luân)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/7/7/350687.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/8/11/164983.html

Đăng ngày 8-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share