[MINH HUỆ 24-8-2017]

Ngày 22 tháng 8 năm 2017, Tổ chức Ngôi nhà Tự do (Freedom House) đã phát hành một báo cáo nhấn mạnh vào cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Phiên bản tiếng Anh của bản báo cáo, Cuộc chiến cho Tinh thần Trung Hoa đã được phát hành vào ngày 28 tháng 2 năm nay. Bản báo cáo đã dành 22 trang trong tổng số 142 trang để nói về cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc (tải báo cáo bản tiếng Trung tại: Download Falun Gong chapter-in Chinese)
Là một tổ chức phi chính phủ do Chính phủ Hoa Kỳ tài trợ (NGO), Freedom House tiến hành nghiên cứu và vận động ủng hộ dân chủ, tự do chính trị và nhân quyền. Được thành lập vào tháng 10 năm 1941, hàng năm nó xuất bản các báo cáo đánh giá mức độ tự do chính trị và tự do dân sự của mỗi quốc gia, thường được các nhà khoa học chính trị, các nhà báo, và các nhà hoạch định chính sách trích dẫn.

“Bất chấp chiến dịch kéo dài 17 năm của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nhằm tiêu diệt nhóm tâm linh, hàng triệu người ở Trung Quốc vẫn tiếp tục tập luyện Pháp Luân Công, bao gồm nhiều cá nhân đã bị kỷ luật sau khi cuộc đàn áp bắt đầu. Đây là một thất bại đáng kinh ngạc của bộ máy an ninh của ĐCSTQ ” bản báo cáo kết luận.

30452cf72d3cc6b43ab6dc76c552b31c.jpg

“Cuộc chiến cho tinh thần Trung Hoa” đươc Freedom House phát hành vào ngày 28 tháng 2 năm 2017, có một phần 22 trang nói về Pháp Luân Công với 118 trang tài liệu tham khảo của bên thứ ba. Bản tiếng Hán đã có sẵn vào ngày 22 tháng 8 năm 2017. Nhấn vào hình ảnh để tải về chương liên quan đến Pháp Luân Công bằng tiếng Hán.

Một hệ thống thiền định được ưa chuộng

Đầu tiên, báo cáo đã điểm lại sự phổ biến rộng rãi của Pháp Luân Công ở Trung Quốc trước năm 1999. Báo cáo nói rằng Pháp Luân Công là một môn tu luyện tâm linh gồm năm bộ các bài tập thiền định và tuân thủ nguyên lý Chân, Thiện và Nhẫn.

“Trong suốt những năm đầu và giữa thập niên 1990, các học viên Pháp Luân Công và nhà sáng lập pháp môn, ông Lý Hồng Chí đã nhận được sự ủng hộ đáng kể của chính phủ và những nhận xét đánh giá tích cực trên các phương tiện truyền thông nhà nước.”

Bản báo cáo giải thích việc môn tu luyện đã được truyền bá trong cộng đồng thông qua lời nói như thế nào, “người Trung Quốc từ mọi tầng lớp xã hội – bác sỹ, nông dân, công nhân, binh lính, trí thức, đảng viên Đảng Cộng sản bắt đầu luyện tập.”

“Đến năm 1999, theo các báo cáo của chính phủ và các phương tiện truyền thông quốc tế, có ít nhất 70 triệu người đang tập luyện Pháp Luân Công”.

Phán kháng ôn hòa

Báo cáo tiếp tục phân tích sự bắt đầu và phát triển của cuộc đàn áp. Không chỉ số lượng các học viên vượt quá số lượng các đảng viên Đảng cộng sản Trung Quốc, giá trị triết học tinh thần truyền thống của Pháp Luân Công cũng đe doạ đến hệ tư tưởng đấu tranh chính trị của cộng sản, khiến cho hệ thống thiền định này bị coi là một mối đe dọa.

Điều này sau đó đã dẫn đến việc bắt giữ hàng chục học viên ở thành phố Thiên Tân, gần thành phố Bắc Kinh vào tháng Tư năm 1999. “Những người kháng nghị đã kêu gọi trả tự do cho các học viên được cho biết rằng lệnh bắt giữ này đến từ Bắc Kinh. Vào ngày 25 tháng 4, hơn 10.000 học viên tụ tập lặng lẽ bên ngoài Văn phòng Kháng cáo quốc gia ở Bắc Kinh, gần với khu liên hợp chính phủ Trung Nam Hải, yêu cầu chấm dứt sự ngược đãi và công nhận quyền tập luyện của họ ”.

“Sau đó Thủ tướng Chu Dung Cơ đã có một lập trường hòa giải đối với Pháp Luân Công sau cuộc biểu tình ngày 25 tháng 4. Ông đã gặp các đại diện của nguyên đơn và ra lệnh trả tự do cho các học viên ở Thiên Tân, sau đó những người ở Bắc Kinh cũng đã tự nguyện giải tán”, bản báo cáo nói.

Giang trạch Dân chủ mưu bức hại trên toàn quốc

Nhưng sau đó, Giang Trạch Dân, lãnh đạo cộng sản Trung Quốc đã quyết định “tiêu diệt” Pháp Luân Công. “Trong bối cảnh hệ thống chính trị độc tài của Trung Quốc, một khi Giang đã đưa ra quyết định bất hợp pháp và lý do để cấm Pháp Luân Công, và khẳng định ý chí của ông ta đối với các thành viên khác của Uỷ ban Thường vụ Bộ Chính trị, thì có rất ít trở ngại về mặt thể chế hoặc pháp lý để ngăn chặn những điều xảy ra tiếp theo.”

Để tiến hành cuộc đàn áp, Giang đã tạo ra một lực lượng an ninh thường phục có quyền lực vượt trên cả pháp luật được gọi là Phòng 610. “Vào tháng 7 năm 1999, chiến dịch đã được bắt đầu một cách toàn diện, và toàn bộ sức nặng của bộ máy đàn áp hà khắc của ĐCSTQ đã giáng xuống Pháp Luân Công. Những tuyên truyền phỉ báng tràn ngập trên các làn sóng phát thanh và truyền hình, hàng ngàn người đã bị bắt giam, hàng triệu người buộc phải ký vào các cam kết ngừng tập luyện. ”
Phản đối cuộc bức hại

Các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc đã phản ứng lại cuộc bức hại của ĐCSTQ bằng một cuộc phản kháng ôn hòa. “Trong những ngày đầu tiên và vài tuần sau khi bị cấm, nhiều văn phòng chính quyền địa phương đã bị rào chắn lại . Khi các quan chức cấp dưới này tỏ ra không có thiện chí, các học viên bắt đầu viết thư cho các cơ quan cấp trên hoặc kiến ​​nghị trực tiếp tại Bắc Kinh.Họ chia sẻ những trải nghiệm tích cực của họ với môn tu luyện như là một trong những nỗ lực để thuyết phục các quan chức chính phủ rằng, Pháp Luân Công không gây ra mối đe dọa cho xã hội. Vào năm 2000, hàng ngày, các học viên đã giương các biểu ngữ và luyện các bài công pháp trên quảng trường Thiên An Môn, mặc dù hầu hết họ đều bị bắt ngay lập tức. ”

Báo cáo đã giải thích rằng, khi cuộc đàn áp vẫn tiếp diễn, các học viên chuyển trọng tâm của họ để nâng cao nhận thức cho cả chính quyền và công chúng, họ phân phát tài liệu in, âm thanh và hình ảnh để phơi bày sự vi phạm nhân quyền nghiêm trọng và giải thích sự thật về Pháp Luân Công

Mổ cắp nội tạng

Báo cáo mô tả cách thức mà người ta không thể tưởng tượng được, giết người vô tội để lấy nội tạng của họ: “Đó là trong bối cảnh tuyên truyền tà ác, bị lạm dụng nghiêm trọng trong tù, và các động cơ kinh tế cho thấy hình thức khai thác tài chính sau cùng của ĐCSTQ là: Giết các học viên Pháp Luân Công và lấy nội tạng của họ để bán với giá cao cho các bệnh nhân Trung Quốc và những khách du lịch cấy ghép trong nước như là một phần của ngành công nghiệp trị giá nhiều tỉ đô la.”

Theo báo cáo, bằng chứng thu hoạch nội tạng cưỡng bức nhắm vào các tù nhân lương tâm Pháp Luân Công lần đầu tiên xuất hiện vào năm 2006 và một số cuộc điều tra của các nhà báo độc lập và các chuyên gia pháp luật đã cho thấy nó đáng tin cậy. Nhiều thành viên của cộng đồng y tế cũng bày tỏ mối quan tâm về vấn đề này.

Nộp đơn kiện Giang Trạch Dân

Kể từ tháng 5 năm 2015, một số lượng lớn các học viên đã nộp đơn kiện Giang Trạch Dân vì đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công. Báo cáo giải thích rằng “Hướng dẫn Tòa án Nhân dân tối cao có hiệu lực thi hành từ ngày 01 tháng 5 năm 2015, yêu cầu các cơ quan tư pháp chấp nhận các đơn khiếu nại hình sự do các công dân nộp; trước đây, họ có quyền tự do để từ chối các đơn khiếu nại. Một số bài báo trên trang Minghui.org đã nâng cao nhận thức về sự thay đổi này và đề nghị các học viên tận dụng biện pháp chống tham nhũng này của Tập Cận Bình để làm suy yếu các đồng minh quan trọng của Giang – bằng cách nộp các báo cáo và bằng chứng về việc bức hại và kêu gọi tiến hành điều tra Giang Trạch Dân.

Bản báo cáo nói rằng các nạn nhân của cuộc bức hại bên trong và bên ngoài Trung Quốc đã bắt đầu gửi đơn kiện tới Toà án nhân dân tối cao và Viện kiểm sát nhân dân tối cao. Hơn 200.000 học viên đã nộp đơn kiện, theo trang web Minghui .org báo cáo.

Nhưng bây giờ, nó không chỉ là các học viên Pháp Luân Công dám nói ra. “Có lẽ ấn tượng nhất là đội ngũ lớn những người không phải là học viên đã tham gia vào các sáng kiến ​​của Pháp Luân Công”, bản báo cáo nói. “Bất chấp sự trừng trị thẳng tay đối với các luật sư nhân quyền vào năm 2015, hàng trăm luật sư vẫn tiếp tục đại diện cho các khách hàng của mình là các học viên Pháp Luân Công. Hàng chục ngàn người ở Trung Quốc đã ký vào đơn kiến ​​nghị, không chỉ cho việc thả những người hàng xóm bị giam cầm, mà gần đây hơn là ủng hộ việc truy tố Giang Trạch Dân ”.

Kết quả của cuộc bức hại ngược lại với sự mong đợi của ĐCSTQ

Để vẽ lên bức tranh mô tả về mức độ nghiêm trọng của cuộc bức hại, bản báo cáo viết, “các học viên Pháp Luân Công trên khắp Trung Quốc đã phải chịu sự giám sát rộng rãi, giam giữ tùy tiện, cầm tù và tra tấn, và có nguy cơ cao bị hành quyết một cách phi pháp.”

Báo cáo chỉ ra rằng, việc Pháp Luân Công vẫn tồn tại và phát triển trước cuộc tấn công tàn bạo như vậy đã cho thấy rằng, cuộc bức hại của ĐCSTQ đã thất bại. “Khi xem xét thực tế này và các yếu tố dẫn đến lệnh cấm, thật không khó để kết luận rằng Giang Trạch Dân và ĐCSTQ đã hiện thực hóa lời tiên đoán, tạo ra những mối đe dọa mà họ sợ hãi bằng cách biến hàng chục triệu công dân trung thành về chính trị và các đảng viên thành một lực lượng hoạt động tình nguyện đối lập với ĐCSTQ ”.


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/8/24/352914.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/8/25/165162p.html
Đăng ngày 3-9-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share