Bài viết của Liễu Duyến, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-4-2017] Tôi biết đến Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 1 năm 1999, nhưng cùng trong năm đó, Pháp Luân Đại Pháp đã bị Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phỉ báng và ngăn cấm trên toàn quốc.

Tôi sinh ra vào đầu những năm 60 và có nhiều bệnh tật và khổ nạn từ khi mới sinh ra. Cả cha và mẹ tôi đều thất học và mù chữ. Khi sinh tôi, họ mới hơn 20 tuổi và không biết chăm sóc trẻ nhỏ ra sao. Cha tôi định chôn tôi mấy lần, nhưng ông đã động lòng thương xót khi thấy tôi vẫn còn thở.

Cha mẹ tôi đưa tôi tới một bác sỹ. Vị bác sỹ đó không hy vọng tôi có thể sống sót, nhưng tôi vẫn cứ sống lay lắt.

Khi tốt nghiệp trung học, tôi bị lỡ mất kỳ thi tuyển vào đại học nên phải học lại trung học ở huyện để thi lại đại học vào năm sau. Sau đó, tôi đỗ vào một trường cao đẳng hàng hải, rồi tốt nghiệp và làm việc trong lĩnh vực hàng hải 15 năm. Với chuyên môn giỏi, tôi được thăng chức từ một thợ cơ khí đa năng thành một kỹ sư lành nghề.

Gặp Đại Pháp

Trong một lần ghé thăm người thân vào tháng Giêng năm 1999, tôi đã nhìn thấy cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi mang nó về nhà và nhanh chóng học các bài công pháp của Pháp Luân Đại Pháp. Không bao lâu, tôi nhận ra tất cả các loại bệnh tật của tôi đã biến mất không còn dấu vết.

Do tính chất công việc đặc thù, tôi thường phải đi khắp các nước trên thế giới, và tôi chưa bao giờ bỏ lỡ cơ hội để nói chuyện với mọi người về những lợi ích tôi có được kể từ khi tu luyện Đại Pháp và về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp của ĐCSTQ.

Tôi bảo mọi người hãy thường xuyên niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Họ hiểu rằng việc niệm những từ này có thể chuyển họa thành phúc và giúp họ sống sót qua những tai họa.

Tận dụng mọi cơ hội để nói với mọi người về Đại Pháp

Khi tôi được phân công phụ trách một con tàu, tôi giữ vai trò là người đại diện cho chủ tàu. Một lần, tôi áp tải một tàu chở hàng cũ kỹ chở ngũ cốc từ một cảng ở Hồ Ontario ở Bắc Mỹ.

Chủ tàu biết tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp và tôi có thể giải quyết bất kỳ vấn đề nào mà con tàu gặp phải. Đây cũng là một cơ hội tốt để tôi nói chuyện với mọi người trên tàu về Đại Pháp.

Sau khi chúng tôi khởi hành, lúc nhiều thủy thủ nghỉ ngơi, tôi bắt đầu nói với họ về Đại Pháp và tầm quan trọng của việc thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Sư phụ giảng:

“Chúng sinh vi Pháp lai
Sinh sinh vi thử sinh”
(“Sinh sinh vi thử sinh”, Hồng Ngâm III)

tạm dịch:

“Chúng sinh đến vì Pháp
Bao đời vì đời này”

Giảng thanh chân tướng về Đại Pháp là ưu tiên hàng đầu của tôi, và tôi sớm phát hiện ra tôi không phải là học viên Đại Pháp duy nhất trên tàu. Người học viên đó kể với tôi về việc anh ấy và mẹ của anh đã đi đến Bắc Kinh thỉnh nguyện cho Đại Pháp và họ đã bị bắt. Anh ấy sau đó cũng kể với các thủy thủ về sự tra tấn tàn bạo mà anh ấy đã phải chịu đựng trong thời gian bị cầm tù ở Trung Quốc.

Cả hai chúng tôi đã nói chuyện với mọi người trên tàu hàng suốt 20 ngày lênh đênh trên biển, nhiều thủy thủ đã xem các đoạn video về Chương trình Biểu diễn Nghệ thuật Shen Yun ở phòng ăn. Chúng tôi cũng nói với họ về việc thoái ĐCSTQ và chỉ có duy nhất một thủy thủ đoàn không muốn thoái.

Một nữ hoa tiêu, tuổi ngoài 60, được phân công tới con tàu của chúng tôi để dẫn chúng tôi đi qua một con kênh dài để thả neo. Bà ấy không hài lòng với bất kỳ người lái tàu nào của chúng tôi, nên tôi được gọi tới để giúp bà.

Sau khi chia sẻ một vài câu chuyện vui, tôi đã nói với bà về nguyên lý ‘Chân-Thiện-Nhẫn’ của Đại Pháp. Tôi cũng đề nghị bà truy cập Internet để tìm hiểu thêm về cuộc bức hại.

Trong khi đậu tại bến cảng, mấy người bạn của tôi và đồng nghiệp cũ đang định cư ở Canada đã ghé thăm tôi. Ba người trong số họ đã thoái Đảng và vợ của một người đã nhận một cuốn Chuyển Pháp Luân.

Thời tiết bất lợi

Tôi không có visa vào Mỹ nên phải ở lại trên tàu trong hành trình trở lại Singapore. Không có gì là ngẫu nhiên nên tôi biết việc mình ở trên tàu chắc hẳn vì một lý do nào đó, chỉ là tôi không biết vào thời điểm đó thôi.

Chúng tôi gặp phải những cơn gió rất mạnh từ hướng Bắc khi đi qua Kênh Bashi trên đường trở về. Tàu chở hàng đầy ngũ cốc, và nếu có những cơn gió mạnh thổi lâu ngang tàu thì con tàu có thể có nguy cơ bị lật.

Con tàu chở hàng rất cũ kỹ, cho nên chúng tôi đã thay đổi hành trình, đi qua biển Đông và biển Sulu. Chúng tôi tới Singapore nhanh chóng và an toàn.

Khi tới nơi, chúng tôi biết rằng các đồng nghiệp Singapore của chúng tôi trên một con tàu chở đầy quặng ni-ken đã chết vì tàu đắm tại eo biển Đài Loan. Con tàu của họ chỉ cách chúng tôi chừng 20 hải lý. Việc này khiến tôi nhận ra tầm quan trọng của việc nói với mọi người về chân tướng của Đại Pháp thì tai họa có thể biến thành phúc báo và giúp mọi người sống sót trong thảm họa. Con tàu của chúng tôi và toàn bộ thủy thủ đoàn đều an toàn.

Trân quý gia đình

Khi bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã kết hôn được 12 năm. Từ đó, tôi bỏ rượu, thuốc lá và cờ bạc. Vợ tôi không thể hiểu làm sao cuốn sách Chuyển Pháp Luân có thể khiến tôi thay đổi lớn như vậy.

Vợ tôi từng rất dễ bị cúm, có lần, cô ấy bị cúm kéo dài tới nửa năm. Sau khi biết về Đại Pháp, mỗi khi bị sốt, cô ấy vẫn đầy năng lượng, thậm chí vẫn làm được việc nhà như mọi ngày. Cô ấy không hề uống thuốc, và thường hồi phục chỉ trong một ngày. Chẳng bao lâu, cô ấy không còn bị sốt nữa và được hưởng nhiều lợi ích sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Chúng tôi mời người thân, bạn bè, và hàng xóm của chúng tôi xem các đĩa DVD về Đại Pháp. Chúng tôi nói với họ về môn tu luyện tuyệt vời này và về cuộc bức hại. Tôi cũng đưa cuốn Chuyển Pháp Luân cho nhiều người. Một số người trong số họ đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và chúng tôi đều tham gia vào các hoạt động của Đại Pháp, học Pháp luyện công cùng nhau.

Tuy nhiên, sau khi cuộc bức hại bắt đầu, nhiều bạn bè và người nhà chúng tôi dần dần dừng tu luyện.

Tôi biết Sư phụ không bao giờ từ bỏ họ mà vẫn coi sóc họ. Thỉnh thoảng, họ tới nhà tôi và tôi lại kể cho họ những gì đang diễn ra, bao gồm cả những tin tức mới nhất về cuộc bức hại.

Khi tôi bị bắt giữ phi pháp, người nhà đã giải cứu tôi. Vì thế, tôi càng trân quý mối nhân duyên đặc biệt này với gia đình mình, vì họ đã ủng hộ Đại Pháp và giúp đỡ các học viên Đại Pháp. Mọi người từ những ngôi làng khác cũng ngưỡng mộ sự đầm ấm trong gia đình chúng tôi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/13/344214.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/4/164517.html

Đăng ngày 17-8-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share