Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 09-04-2017] Tôi đã minh bạch hơn về tầm quan trọng của tu luyện trong suốt 21 năm qua. Nếu một học viên không tuân theo các yêu cầu của Sư phụ, không loại bỏ những quan niệm cũ và tập trung vào bản thân, không rút ra bài học từ những khổ nạn và không hướng nội khi gặp vấn đề, người đó sẽ không thể đề cao tầng của mình và sẽ vẫn là một người thường.
Đối mặt với can nhiễu
Ba con gái đã gọi riêng cho tôi vào tháng 10 năm 2016. Các cháu nói với tôi rằng công an khu vực đã gọi cho chúng và nói có người đã báo cáo tôi vì hàng ngày tôi phát tờ rơi Pháp Luân Đại Pháp. Anh ta nói với các cháu rằng trừ khi tôi dừng lại, văn phòng của anh ta sẽ không chịu trách nhiệm về bất cứ điều gì xảy ra đối với tôi.
Tôi nhận ra rằng cựu thế lực đang cố gắng can nhiễu tôi giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Tôi chắc chắn rằng cựu thế lực đang khảo nghiệm xem liệu tôi có chính niệm mạnh và còn tiếp tục giảng chân tướng về Đại Pháp hay không.
Sư phụ đã giảng:
“Trong tu luyện, dù chư vị gặp phải sự việc hay hay sự việc dở, đó đều là việc tốt cả, bởi vì chính là chư vị tu luyện” (“Gửi Pháp Hội Chicago” Tinh tấn yếu chỉ III)
Trong tâm tôi chắc chắn tin rằng tôi là một học viên Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp, và tôi phải tuân theo sự an bài của Sư phụ. Vì vậy, tôi đã phát chính niệm giải thể tà ác đang cố gắng can nhiễu đến những nỗ lực giảng chân tướng của mình.
Tôi tự hỏi ai đã báo công an khu vực về các hoạt động của mình? Sau đó tôi đã nhận ra rằng người đã theo dõi tôi chính là người được tôi giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi nhận ra rằng ông ta là một người cung cấp thông tin cho công an.
Thay vì sợ hãi, tôi biết rằng mình không nên sợ và để cho ông ta can nhiễu. Quan trọng hơn, tôi nên giải thể tà ác đứng đằng sau ông ta và giúp ông ta minh bạch về Đại Pháp.
Từ chối hợp tác
Tôi quyết định thận trọng hơn, và thay vì tới những nơi quen thuộc, tôi đã đến nhiều hội chợ ở các thị trấn khác. Có một lần vô tình tôi tới một thị trấn không có hội chợ. Khi trở về thị trấn nơi tôi sinh sống, tôi đã phát lịch Đại Pháp 2017 và tờ rơi.
Khi phát đến tờ rơi cuối cùng, một người đàn ông đi ngang qua và liếc nhìn tôi. Sau đó, một ai đó đằng sau tôi nói rằng anh ta sẽ lấy tờ rơi này. Khi quay lại, tôi nhìn thấy viên công an Mã mặc quần áo dân sự.
“Một vài ngày trước tôi đã nói chuyện với gia đình của ông,” anh ta nói “nhưng ông không chịu nghe”. Anh ta gọi xe cảnh sát.
Khi xe đến nơi, tôi đã vào trong xe và nói: “Hôm nay, tôi đến để nói với các anh về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại.”
Họ đưa tôi đến phòng an ninh nội địa và Mã bảo hai viên công an canh chừng tôi, chụp ảnh, thẩm vấn và ghi lại những câu trả lời của tôi. Tôi đã không hợp tác.
Họ yêu cầu một thanh niên khác trông chừng tôi trong khi họ ra ngoài. Người thanh niên nhìn vào đĩa CD và lịch Pháp Luân Đại Pháp trên bàn và nói: “Những thứ này được làm rất công phu” Điều này cho tôi cơ hội để nói về Đại Pháp.
“Một ngày trong tương lai, tôi nói: “anh sẽ hiểu rằng tất cả những gì tôi đã nói với anh ở đây hôm nay đều là đúng sự thật.”
Khi Mã trở về, anh ta được báo cáo rằng tôi đã không hợp tác. Trong khi phát chính niệm, tôi đã tự nhủ: “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp thời kỳ Chính Pháp và tôi chỉ làm theo sự an bài của Sư phụ.”
Sư phụ đã giảng:
“Vô luận trong hoàn cảnh nào cũng không hề theo yêu cầu, mệnh lệnh hay chỉ thị của tà ác.” (“Chính niệm của đệ tử Đại Pháp có uy lực” – Tinh tấn yếu chỉ II)
Pháp của Sư phụ đã củng cố tín tâm của tôi. Tôi buông bỏ chấp trước, giữ chính niệm, từ chối hợp tác với việc thẩm vấn và từ chối ký vào bất cứ giấy tờ nào.
Bị giam trong năm ngày
“Cán bộ Mã này” tôi nói: “Anh đã tiếp xúc với các học viên Pháp Luân Đại Pháp trong nhiều năm, và anh nên thấy rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Hiện nay, hơn 200.000 học viên Pháp Luân Đại Pháp đã khởi kiện Giang Trạch Dân và gần hai triệu người đã ký thỉnh nguyện đòi đưa Giang Trạch Dân ra tòa.”
Cán bộ Mã trả lời: “Các vị có thắng kiện không? Trung Quốc có 1,3 tỷ người; 200.000 người thì chẳng ăn nhằm gì.”
“Chừng ấy người không phải là một con số nhỏ“. Tôi trả lời. “Đã từng xảy ra một tình huống tương tự ở bất cứ nước nào khác không? Cán bộ Mã, đừng để bị khống chế nữa. Nếu anh đợi đến khi Giang Trạch Dân bị bắt, sẽ là quá muộn đối với anh.”
Tôi cũng cảnh tỉnh anh ta rằng các quan chức sẽ phải chịu trách nhiệm về bất cứ việc gì họ làm. Bất kỳ quan chức nào tuân theo yêu cầu bất hợp pháp từ các quan chức cao hơn sẽ bị khởi tố.
Tôi đã không hợp tác, vì vậy họ đã rời đi. Khi quay trở lại, tôi thấy họ đã lấy chìa khoá từ túi của tôi, lục soát nhà tôi, tìm thấy các cuốn kinh sách và tài liệu Pháp Luân Đại Pháp.
Họ quyết định bắt tôi. Tôi đã kháng cự khi họ muốn đưa tôi đi, vì vậy bốn người đã đưa tôi xuống tầng dưới. Tôi phát hiện ra rằng họ đã lập ra một trung tâm cai nghiện ở tầng đó.
Mã và người đàn ông trẻ đưa tôi đến bệnh viện để kiểm tra sức khoẻ và sau đó trở lại trung tâm cai nghiện, tôi bị giam 10 ngày ở đó, và sau đó giảm xuống còn 5 ngày.
Tôi vẫn nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” trong tâm và phát chính niệm.
Trong khi ở trung tâm cai nghiện, tôi ngủ trên sàn nhà trong năm đêm, luyện các bài công Pháp hai lần và khuyên bốn người thoái Đảng.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/6/14/164257.html
Bản tiếng Trung: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/9/清醒的认识修炼的严肃-345373.html
Đăng ngày 6-7-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.