Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Hà Bắc, Trung Quốc

[MINH HUỆ 04-04-2017]
Tôi đã bị bắt vào tháng 9 năm 2016 bên ngoài toà án ở Thiên Tân, nơi một học viên Pháp Luân Đại Pháp đang bị xét xử một cách phi pháp. Tôi muốn chia sẻ về việc mà tôi đã cố gắng để bước ra khỏi đồn công an trong cùng ngày đó như thế nào.

Loại bỏ tâm sợ hãi và trợ giúp các học viên

Các học viên Đại Pháp địa phương đã đến Toà án Thiên Tân vào sáng sớm ngày 13 tháng 9 năm 2016 để phát chính niệm bởi vì một học viên sắp bị xét xử phi pháp ở đó. Toà án được canh gác rất nghiêm ngặt.

Một người đàn ông trong phòng tiếp tân của toà án đang quay video chúng tôi và một học viên trẻ đang quay video ông ấy. Một trong số các viên công an đã đến để hỏi cô ấy và đe dọa sẽ đưa cô ấy đi. Cô ấy đã trở nên sợ hãi và ngất đi.

Tôi vội vã chạy đến chỗ viên công an và nói với anh ta một cách cương quyết, “Chẳng có lý do gì mà các anh lại đưa cô ấy đi. Anh không nên đe dọa cô ấy.” Sau đó hai viên công an đã đẩy tôi vào trong một cái xe cảnh sát.

Ngay lập tức Pháp của Sư phụ đã hiện lên trong tâm trí tôi:

Đại Pháp đồ giảng chân tướng
Khẩu trung lợi kiếm tề phóng
Yết xuyên lạn quỷ hoang ngôn
Trảo khẩn cứu độ khoái giảng“

(“Khoái giảng” trích Hồng Ngâm II)

Tạm dịch

“Đại Pháp đồ giảng chân tướng

Kiếm sắc trong miệng phóng ra

Tâm toạc vu khống lạn quỷ

Tận dụng cứu độ giảng nhanh”

Tôi nghĩ rằng mình nên nắm lấy cơ hội này để giảng chân tướng cho công an.

Tôi bị đưa đến một phòng họp trên tầng 3 của đồn công an quận, nơi có khoảng hơn 20 viên sỹ quan đang ngồi. Tôi nhận ra rằng những sinh mệnh này đang chờ tôi nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp. Các học viên Đại Pháp là hy vọng duy nhất của họ vì vậy tôi cảm thấy rằng tôi có sứ mệnh và trách nhiệm giúp họ.

Thức tỉnh công an bằng cách nói với họ chân tướng

Tôi bắt đầu nói với các viên sỹ quan trong phòng họp. Tôi nói với họ rằng trước đây tôi rất phản đối Pháp Luân Đại Pháp và đã ném đi tất cả tờ rơi cùng đĩa DVD mà các học viên đưa cho tôi. Tôi chỉ tin vào sự tuyên truyền của Đảng Cộng Sản Trung Quốc và bảo với các thành viên trong gia đình không được đọc bất cứ tài liệu nào.

Sau đó tôi thuê một người phụ việc cho cửa hàng, vốn là một người rất tốt chứ không ăn trộm đồ, như những nhân viên trước đây của tôi. Thỉnh thoảng tôi mua bữa trưa cho cô ấy nhưng cô ấy khăng khăng đòi trả tiền. Tôi trả cho cô ấy thêm tiền thưởng khi công việc kinh doanh phát đạt nhưng cô ấy không nhận.

Khi tôi hỏi cô ấy tại sao cô ấy lại khác biệt với tất cả những người mà trước đây tôi đã thuê, cô ấy nói với tôi rằng cô ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và rằng vị Thầy của cô ấy dạy cô ấy phải biết nghĩ cho người khác trước và trở thành một người tốt.

Cô ấy nói rằng mình đã được hưởng lợi rất lớn về mặt sức khỏe sau khi cô ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy tin rằng thiện hữu thiện báo, ác hữu ác báo và rằng Thần đang quan sát từng hành vi và ý niệm của mỗi người. Cô ấy sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.

Tôi đã rất cảm động. Tôi nghĩ rằng tôi rất tốt bởi vì tôi tín Phật nhưng so với cô ấy, tôi còn kém xa. Cô ấy kể với tôi rằng vụ tự thiêu ở quảng trường Thiên An Môn là được dàn dựng.

Cô ấy đã ảnh hưởng đến tôi tới mức mà tôi bắt đầu làm việc tốt và đề cao tiêu chuẩn đạo đức của mình. Một ngày tôi nhận được nhiều hàng hoá hơn so với số lượng mà tôi đặt hàng vì vậy tôi đã trả lại phần thừa. Nhà cung cấp rất cảm động và nói rằng thời buổi này không ai làm như vậy cả. Tôi nói với ông ấy rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp đã dạy tôi hành xử như vậy.

Các viên sỹ quan bắt đầu suy nghĩ về những gì mà tôi đang nói đồng thời hỏi tôi rất nhiều câu hỏi. Tôi nói với họ rằng người học viên nữ mà đang bị xét xử phi pháp đã trở nên tốt hơn sau khi cô ấy bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Cô ấy đã giành 10 năm để đến gặp các ban ngành chính phủ và pháp luật để yêu cầu thả chồng cô ấy, người đã bị kết án hơn 10 năm tù vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đã hỏi các viên sỹ quan liệu vợ của họ có làm được điều như vậy cho họ hay không. Chẳng phải cô ấy xứng đáng để chúng ta tôn trọng hay sao?

Tôi nói với họ: ” Nếu chúng ta có nhiều người giống như cô ấy, chẳng phải xã hội chúng ta sẽ ổn định hơn và tỷ lệ ly hôn sẽ giảm xuống. Công việc của công an các anh sẽ dễ dàng hơn nhiều!“

Tôi cũng đề cập rằng việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tiết kiệm được rất nhiều chi phí y tế. Sau đó tôi nói về tội ác thu hoạch nội tạng của các học viên còn sống và về những trường hợp nhân quả báo ứng.

Tôi bảo họ nên biết phân biệt giữa tốt và xấu vì chính bản thân họ, bởi Pháp Luân Đại Pháp sẽ được minh oan vào một ngày nào đó.

Cuối cùng tôi bảo các viên sỹ quan hãy cân nhắc đến việc những người tham gia vào cuộc bức hại sẽ phải chịu hình phạt nào. Tôi có thể thấy rằng tất cả bọn họ đều trầm tư suy nghĩ.

Được thả nhờ chính niệm và sự bảo hộ của Sư phụ

Tôi tiếp tục nói chuyện với một số viên sỹ quan trong suốt giờ nghỉ trưa. Khi họ cho tôi nghỉ một lúc, tôi tự nhủ rằng không được buồn ngủ bởi vì không ngẫu nhiên khi tôi bị bắt giữ. Tôi đã nhẩm thuộc Pháp:

“Biệt Ai
Thân ngọa lao lung biệt thương ai

Chính niệm chính hành hữu Pháp tại

Tĩnh tư kỷ đa chấp trước sự

Liễu khước nhân tâm ác tự bại”

(“Biệt Ai” trích Hồng Ngâm II)

Tạm dịch

Đừng Buồn

“Thân trong ngục tù đừng đau buồn

Chính niệm chính hành Pháp ở đây

Tĩnh tâm suy nghĩ bao chấp trước

Dứt được nhân tâm ác tự bại”

Tôi tĩnh tâm và hướng nội tìm thiếu sót. Tôi phát hiện ra tâm tranh đấu và tâm hiển thị đồng thời nhận ra rằng hồi đầu tôi đã không thiện với các viên sỹ quan công an. Tôi cầu xin Sư phụ gia trì cho tôi để tôi có thể chính lại những suy nghĩ của bản thân mình. Cựu thế lực không có quyền bức hại hay khảo nghiệm tôi.

Tôi đi quanh phòng họp và không ngừng phát chính niệm để giải thể những nhân tố ở không gian khác đang can nhiễu. Tôi biết đây không phải là nơi dành cho mình và tôi cần phải trở về nhà sau khi tôi nói chuyện xong với công an.

Các viên công an cố gắng lấy thông tin tên và địa chỉ của tôi nhưng tôi lờ đi và tiếp tục nói về Đại Pháp.

Tôi bảo trì chính niệm và được thả vào lúc 6 giờ tối. Tôi nói với các viên sỹ quan: “Hai ngày nữa là đến rằm Trung Thu. Tôi hy vọng các viên chức ở toà án sẽ thả người học viên đó để cô ấy có thể đoàn tụ cùng gia đình. Tôi chúc tất cả các anh sẽ có một Trung Thu thật vui vẻ!”

Tôi nghĩ về trải nghiệm lần này sau khi tôi trở về nhà. Trên bề mặt, đó là việc xấu khi tôi bị bắt nhưng tôi đã biến nó thành việc tốt. Đây là lần đầu tiên tôi giảng chân tướng trực diện cho nhiều viên chức cảnh sát đến như vậy. Tôi không cảm thấy sợ. Tôi đã chứng thực Pháp với tư cách là một học viên Đại Pháp và loại bỏ được một số tâm chấp trước trong quá trình này.

Con xin cảm tạ ơn từ bi phổ độ của Sư phụ!


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/4/345121.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2017/5/29/164044.html

Đăng ngày 27-6-2017. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share