Bài viết của Thanh Tâm, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc
[MINH HUỆ 25-4-2017] Tôi là một giáo viên, và nhiều phụ huynh học sinh thường cố gắng đưa tôi quà hoặc tiền để “cảm ơn” tôi đã giúp con cái của họ. Tôi luôn từ chối và giải thích với họ rằng tôi là một học viên Pháp Luân Công, chúng tôi giúp đỡ những người khác mà không mong đợi được trả công. Tôi cũng nói với họ về cuộc bức hại và khuyên họ thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) để có tương lai tốt đẹp.
Tôi đã tu luyện Pháp Luân Công được 17 năm. Khi tôi hành xử theo tiêu chuẩn của Pháp, từ chối nhận quà hoặc tiền từ phụ huynh học sinh, thì các phụ huynh đều đồng ý thoái xuất khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.
Một em học sinh liên tục thi trượt trong các kỳ kiểm tra. Sau khi tôi nhận dạy lớp của em, thành tích học tập của em đã thay đổi một cách vượt bậc. Cha mẹ em đã tặng tôi một bao gạo lớn để tỏ lòng biết ơn, nhưng tôi đã từ chối nhận nó.
Thấy tôi từ chối, họ lại tìm cách tặng tôi trứng gà. Không thể lay chuyển được ý định của họ, tôi đành phải nhận chỗ trứng gà, nhưng tôi đề nghị trả tiền cho họ. Hai bên từ chối tới lui mãi, cuối cùng họ đã nhận tiền trứng.
Tôi nói với họ rằng tôi là một học viên Pháp Luân Công, tôi tu luyện chiểu theo tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn, và sẽ không lấy bất cứ thứ gì từ học sinh hay cha mẹ của học sinh. Sư phụ của tôi đã dạy chúng tôi trở thành những người tốt. Giúp đỡ học sinh là công việc của tôi, nên tôi cần phải làm việc này thật tốt. Tôi cũng nói với họ về cuộc bức hại Pháp Luân Công, và khuyên họ thoái xuất khỏi ĐCSTQ. Họ đã đồng ý làm việc đó.
Tôi nhận một lớp khác vào năm 2014. Trong lớp có một học sinh nam tên là Tuấn Nghị, em bị nghiện chơi game và thường trốn học đi chơi. Cha mẹ em làm việc ở một thành phố khác nên không thể chăm nom em.
Tôi thường xuyên gọi điện nói chuyện với cha mẹ em để tìm cách giúp đỡ con trai họ. Mẹ của em đã nạp 400 tệ vào điện thoại của tôi từ chỗ làm của cô ấy, và nói rằng những cuộc gọi này là vì con trai cô ấy nên không thể để tôi trả tiền.
Khi mẹ em về nhà vào dịp Tết Nguyên đán, cô ấy đã đưa tặng tôi một bao lì xì trong đó có nhiều tiền để cảm ơn tôi. Tôi đã trả lại bao lì xì và 400 tệ tiền điện thoại. Tôi nói với cô ấy rằng tôi không thể lấy tiền của cô ấy bởi vì tôi là một người tu luyện, làm việc tốt là trách nhiệm của tôi.
Tôi cũng nói với cô ấy về Pháp Luân Công và cuộc bức hại, và khuyên cô ấy thoái khỏi ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Mẹ và ông của cậu bé đã thoái khỏi Đoàn Thanh niên, và cô ấy còn mua một cuốn sách Chuyển Pháp Luân.
Em Tuấn Nghị đã bỏ được việc chơi game ở trên mạng, và thành tích học tập của em đã từng bước được cải thiện.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/4/25/346148.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/5/2/163048.html
Đăng ngày 14-6-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.