Bài viết của một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp ở hải ngoại

[MINH HUỆ 21-12-2016] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi, một du học sinh đến từ Trung Quốc. Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm trong quá trình làm một bài thi.

Mấy tháng trước, tôi có một bài thi ngoại ngữ. Đó là một bài thi quan trọng liên quan đến bằng tốt nghiệp của tôi. Tôi dành rất nhiều thời gian để ôn tập, nhưng cũng không chắc mình sẽ làm được tốt hay không. Gần đến ngày thi, tôi quyết định buông bỏ tâm chấp trước vào kết quả và thản nhiên đối diện với nó.

Bài thi có phần thuyết trình. Tôi phải rút thăm ngẫu nhiên một chủ đề rồi trình bày trong 10 phút, sau đó là phần thảo luận về chủ đề này với giám khảo. Chủ đề mà tôi rút thăm được là về cuộc sống ngày càng gấp gáp khiến người ta buộc phải làm thêm giờ. Lúc ấy đầu óc tôi trống rỗng và không biết nói gì về đề tài này. Nhưng từ trong Pháp tôi hiểu rằng cần tuỳ kỳ tự nhiên. Tôi liền cố gắng giữ tâm thanh tịnh, không để cảm xúc nóng vội khởi tác dụng.

Phần mở đầu của tôi rất lộn xộn, nhưng đến khi nói về việc học hành quá tải của mình và tôi phải dành thời gian trước khi ngủ để ngồi thiền giúp duy trì cân bằng cuộc sống, mắt của vị giám khảo dường như sáng lên. Tôi nghĩ có lẽ vị giám khảo này có nhân duyên với Pháp Luân Đại Pháp, tôi liền giới thiệu về những lợi ích về cả thân lẫn tâm sau khi tu luyện.

Trong suốt phần thảo luận, chúng tôi chỉ trao đổi về Pháp Luân Đại Pháp và tôi hoàn toàn quên mất đề tài của bài thi. Vị giám khảo hỏi tôi: “Em có nghĩ là các đồng nghiệp Trung Quốc của tôi biết về môn tu luyện này không?” Tôi đã có chút động tâm, và thầm nghĩ nếu những đồng nghiệp người Trung Quốc này bị ảnh hưởng bởi những tuyên truyền dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và nói gì đó bất lợi thì chẳng phải bài thi của tôi coi như xong rồi ư.

Ngay lập tức tôi nhận ra niệm đầu này không đúng. Chúng sinh đều vì Đại Pháp mà đến, mỗi người đều cần phải biểu đạt thái độ của mình đối với Đại Pháp. Tôi mỉm cười nói: “Em nghĩ hầu hết người Trung Quốc đều biết. Đây là một pháp môn tu luyện rất nổi tiếng. Em hy vọng thầy sẽ dành thời gian tìm hiểu một chút.” Tôi viết địa chỉ trang web ra giấy và đưa cho vị giám khảo.

Thời gian thi đã hết. Tôi phải đi xuống. Khi tôi đang định đứng dậy, vị giám khảo nói: “Em có biết là phần mở đầu của em trình bày vụng về lắm không, nhưng em lại không hề bị ảnh hưởng. Em đã bình tĩnh và cẩn thận trình bày phần sau càng lúc càng tốt hơn. Tôi nghĩ em có thể bảo trì được tâm thái ổn định từ đầu đến cuối là nhờ có tu luyện. Sự tu luyện tâm tính đã mang lại cho em sự điềm tĩnh, điều thường thiếu ở các bạn ở độ tuổi như em. Đây là một kết quả tất yếu của sự tu luyện tâm tính. Vì vậy, đây là một pháp môn tu luyện vô cùng tốt. Tôi nhất định sẽ vào trang web tìm hiểu.”

Việc này ở bề mặt là tôi tham gia làm bài thi, nhưng thực ra là để tôi nối tiếp mối duyên tiền định với vị giám khảo. Trên đường về nhà tôi cứ nhớ lại lời Sư phụ giảng trong Pháp:

“Giảng chân tướng, cứu chúng sinh, đó chính là điều chư vị cần làm, trừ đó ra thì không có điều chư vị cần làm, trên thế gian này không có điều chư vị cần làm.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York 2015)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/12/21/表面是考试,另外空间也是考试-339187.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/1/4/161003.html

Đăng ngày 3-4-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share