Bài viết của Thanh Tâm, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc
[MINH HUỆ 2-1-2017] Trong vòng hai năm qua tôi đã học thuộc Chuyển Pháp Luân. Tôi đã không có ý định làm việc này, nhưng bắt đầu từ một giấc mơ, tôi đã quyết định học thuộc Pháp để có thể vượt qua khổ nạn về sắc dục.
Nhiều lần tôi đã không vượt qua được khảo nghiệm sắc dục. Nó thường xuyên đến nỗi tôi sợ phải đi ngủ hay chợp mắt. Ma sắc sẽ xuất hiện bất kể khi nào tôi nhắm mắt lại. Tôi đã rất vất vả hướng nội và học Pháp nhiều hơn, nhưng tôi vẫn không thể vượt qua khảo nghiệm. Tôi thật sự cảm thấy buồn.
Tôi thực sự muốn đề cao bản thân, để trở thành một đệ tử Đại Pháp tinh tấn. Vì vậy mỗi khi tỉnh dậy sau một giấc mơ như vậy, tôi hối tiếc nhiều đến nỗi đã đánh vào đầu mình và nhẩm đi nhẩm lại lời dạy của Sư phụ:
“Tôi không phải người bình thường, tôi là người luyện công; các vị chớ đối xử với tôi như thế; tôi là [người] tu Pháp Luân Đại Pháp” (Chuyển Pháp Luân)
Tôi có thể đề cao một chút sau khi nhẩm đoạn Pháp này, nhưng chỉ sau vài ngày, ma sắc lại tới.
Tôi nghĩ rằng có thể mình phải thay đổi cách học Pháp. Nếu tôi có thể ép nhập được tất cả Pháp vào trong đầu, để đề cao cảnh giới, tôi có thể vượt qua và tiêu trừ những khảo nghiệm như vậy trong mơ. Tôi quyết định học thuộc Pháp.
Toàn thân tôi cảm giác thật nhẹ nhàng và bay bổng ngay khi ý niệm đó phát xuất ra. Tuy nhiên, tôi không chắc liệu mình có thể ghi nhớ được cả cuốn sách hay không bởi vì trí nhớ tôi rất kém. Học thuộc cả cuốn sách có vẻ như là một giấc mơ hão. Dù sao thì tôi cũng quyết định sẽ thử xem.
Thay đổi quan niệm cố hữu về “sự khó khăn”
Rất khó để tôi có thể dành ra được một khoảng thời gian nhất định mỗi ngày để học thuộc Pháp. Tôi cần đọc một đoạn từ 40 đến 50 lần để học thuộc. Chẳng hạn nếu có một đoạn quá dài, chiếm hết cả trang sách, tôi phải đọc từ 60 đến 70 lần trước khi có thể thuộc được đoạn đó. Nếu tôi có thể ghi nhớ một đoạn sau khi đọc 10 đến 20 lần, điều đó thực sự là một ngạc nhiên lớn và tôi cảm thấy rất vui. Lần đầu tôi mất khoảng 10 tháng như vậy để học thuộc Chuyển Pháp Luân. Lần thứ hai tôi mất 5 tháng.
Tôi đã học thuộc mỗi đoạn như thế nào? Trước tiên tôi đọc cả đoạn từ ba đến năm lần, để nắm được ý khái quát; sau đó tôi nhẩm lại từng câu. Tôi đảm bảo mình nhớ mỗi đoạn một cách chính xác, mà không thêm bớt hay thay đổi từ ngữ.
Với những câu mà có cấu trúc tương tự, tôi phân tích chúng để tìm ra mối liên hệ với nhau hoặc nghĩa của chúng, vì vậy tôi sẽ không bị líu lưỡi khi đọc nhẩm.
Bước cuối cùng là nhẩm lại cả đoạn, nhưng điều đó không hề dễ dàng. Đôi khi một câu được nhẩm lại chính xác ngay lần đầu tiên, nhưng khi tôi cố gắng ghép cả đoạn lại, tôi lại quên mất từng phần. Nguyên nhân là vì sao? Tôi mở sách để tìm kiếm lý do: Có một sự khác biệt về nghĩa của hai câu. Sư phụ giảng hàm nghĩa ở các tầng thứ khác nhau. Tôi có thể nhẩm đọc cả hai đoạn sau khi hiểu được nội hàm giữa chúng.
Tôi cảm thấy rằng Sư phụ đang dõi theo và dẫn dắt tôi trong quá trình học thuộc Pháp. Chỉ cần nhớ một số từ sai hoặc lẫn lộn các từ với nhau, tôi sẽ thấy không thoải mái. Một câu hỏi lóe lên trong đầu tôi và tôi cũng cảm thấy rằng một đoạn nào đó của câu có vẻ không đúng. Tôi mở sách để kiểm tra và thấy rằng lỗi đó ở chính nơi mà tôi cảm thấy không dễ học.
Đôi khi một đoạn dài được học thuộc nhanh và dễ dàng nếu tôi hiểu được nó. Tôi đã do dự xem có tiếp tục không sau những nỗ lực thành công đó.
Một điều thú vị đã xảy ra trong quá trình này. Có một đoạn mà tôi đã đọc nhiều lần trong buổi học Pháp nhóm hay khi tự học. Tôi cũng chia sẻ về nội hàm của đoạn đó với những người khác. Trong khi tôi đang học thuộc đoạn này, bỗng nhiên tôi cảm thấy rất mới mẻ, như thể tôi chưa từng đọc nó bao giờ. Cảm giác mới mẻ đó khiến tôi tiếc rằng mình đã học thuộc Pháp quá muộn. Tôi đã không bị trượt ngã nhiều lần như vậy nếu trước đây tôi học thuộc Pháp. Tôi hẳn đã ngộ được những Pháp lý này sớm hơn.
Thay đổi quan niệm về sự khổ nhọc
Khổ nhọc là cảm giác ban đầu khi tôi bắt đầu học thuộc Pháp. Cảm giác về cái khổ này đã được thay thế bằng niềm vui trong quá trình học Pháp.
Tôi chép lại Chuyển Pháp Luân hai lần. Tôi phải viết xuống trước khi học thuộc, nếu không tôi không thể nhớ được bất kỳ điều gì.
Phần ấn tượng nhất của tôi là khi tôi học thuộc bài Sáu trong Chuyển Pháp Luân. Tôi thường thấy là bài giảng này có những đoạn dài hơn rõ rệt. Cách thức tư duy khác nhau khiến tôi học ở tốc độ khác nhau.
Trong lần học Pháp đầu tiên, tôi mất một ngày để học thuộc chỉ một đoạn. Nghiệp tư tưởng thường hay nhảy ra, khiến tôi nghĩ về một số chuyện đã qua. Đôi khi tôi nghĩ ngợi lung tung vài phút rồi mới kịp nhận ra. Đó là một quá trình rất chậm. Đôi khi tôi muốn khóc hay bỏ cuộc bởi vì không thể nhìn thấy chút tia hy vọng thành công nào.
Đó quả là một gánh nặng với tôi. Tuy nhiên, khi tôi nhớ lại nhiều bước thụt lùi trên con đường tu luyện của mình, tất cả đều là vì tôi đã thiếu học Pháp tinh tấn. Lần này tôi đang đi đúng đường. Tôi quyết định tiếp tục học thuộc Pháp. Cuối cùng tôi đã học thuộc được bài Sáu vào cuối kỳ nghỉ hè năm ngoái.
Cảm giác về sự khó nhọc này xuất hiện trong đầu tôi trước khi tôi bắt đầu học thuộc Pháp lần thứ hai. Nhưng tâm trí tôi đã tĩnh lại khi tôi bắt đầu trở lại.
Khi tôi học đến bài Sáu lần nữa, tôi có nhiều suy nghĩ khác nhau: “Bài giảng này quá dài! Nó giải thích rằng Sư phụ đã giải quyết nhiều vấn đề cho những học viên như tôi. Quá nhiều oán hận tích lại từ nhiều kiếp, cảm giác tồi tệ trong tu luyện của tôi, và ma sắc trong giấc mơ của tôi, đã được Sư phụ xử lý hết trong bài giảng này.”
Nếu một vị Bồ Tát đang cầm cuốn Chuyển Pháp Luân để học thuộc, liệu vị ấy có chán nản với cảm giác khó học thuộc lòng Pháp không? Hay đó chỉ là một quan niệm biến dị, và là một phần của thuyết vô thần trong không gian khác, thứ mà đã ức chế thân thể tôi và ngăn tôi đồng hóa với Pháp?
Tôi tĩnh tâm lại và học thuộc nhiều lần nhất có thể. Tốc độ ghi nhớ đã nhanh một cách kinh ngạc sau khi tôi loại bỏ quan niệm người thường. Ngày đầu tiên tôi học được 10 trang, ngày thứ hai 10 trang và ngày thứ ba 12 trang. Tôi dành hai ngày học xong phần còn lại. Tôi mất năm ngày để học thuộc cả bài Sáu. Quả thật không thể tin được!
Tôi thường chép tay cuốn Chuyển Pháp Luân vào buổi chiều trong hơn năm tiếng trước khi tôi bắt đầu học thuộc vào sáng hôm sau. Tôi sẽ ngồi trên giường trong tư thế song bàn và bắt đầu học Pháp đến khoảng năm giờ chiều. Sau đó tôi ngồi vào bàn, chép tay Pháp để bắt đầu một lượt mới. Học xong bài Sáu khiến tôi tĩnh tâm,bình an và vui vẻ một cách nhẹ nhõm.
Lý do chính mà tôi thăng tiến được là nhờ có Sư phụ gia trì.
Tăng cường chủ ý thức
Một lợi ích rõ rệt của việc học thuộc Pháp là chủ ý thức của tôi mạnh lên.
Tôi từng là một người yếu đuối. Tôi làm và nói theo những gì người khác nói và làm. Hiếm khi tôi nghĩ sâu sắc về điều gì là đúng và điều gì là sai bởi vì tôi không có khả năng phân tích. Nếu người có chủ kiến nào đó bảo tôi làm điều gì, tôi sẽ hoàn toàn làm theo cho dù tôi còn do dự.
Học thuộc Pháp khiến tôi nhận ra rằng chủ ý thức của mình thật sự rất yếu; nó không thể kiểm soát thân thể tôi. Phụ ý thức của tôi, sinh mệnh từ không gian khác, và những người bình thường dễ dàng can nhiễu tôi.
Tôi phải là chính mình. Khi đối mặt với các sự việc sau khi nhận ra điều này, tôi nghĩ: “Mình nên làm nó hay không? Suy nghĩ nào là chân ngã của mình? Điều gì sẽ diễn ra khi mình làm theo nó?”
Tôi liên tục làm theo cách này và không lâu sau đó, chủ ý thức của tôi bắt đầu ra quyết định, trở nên mạnh mẽ và cuối cùng đã làm chủ tâm trí tôi. Tôi cảm thấy tự tin, vui vẻ và an bình.
Vượt qua được khổ nạn
Lợi ích thứ hai có được từ việc học thuộc Pháp là có được sự trợ giúp khi đối mặt với công an địa phương.
Tháng 11 năm ngoái, một số nhân viên an ninh địa phương hỏi tôi về việc đệ đơn kiện Giang Trạch Dân. Tôi rất lo lắng, nhưng tâm trí tôi rất thanh tỉnh. Tôi nói với họ rằng những gì họ đang làm là bất hợp pháp và rằng thực hành Pháp Luân Công hoàn toàn hợp lý và hợp pháp trong bối cảnh luật pháp Trung Quốc hiện hành. Tôi cũng nói với họ thông tin về Đại Pháp. Kể từ đó không còn ai đến quấy nhiễu tôi nữa.
Chồng tôi thực sự sốc sau khi phát hiện ra những gì đã xảy ra.
Anh nói với cha mẹ tôi rằng tôi đã kiện cựu chủ tịch, và rằng tôi đang đối mặt với sự điều tra và sẽ sớm bị bắt. Anh lăng mạ tôi và đòi ly dị. Thậm chí anh còn đến nơi làm việc của tôi và yêu cầu lãnh đạo buộc tôi từ bỏ Pháp Luân Công.
Vào lúc đó, tôi vừa học thuộc xong cuốn Chuyển Pháp Luân lần đầu tiên. Sư phụ đã gia trì cho tôi, vì vậy tôi đã có thể bảo vệ mình trước cha mẹ tôi, lãnh đạo và những người khác liên quan bằng những lý do và sức mạnh đến từ Đại Pháp.
Đại Pháp đã ban cho tôi năng lực độc lập và can đảm. Tôi không sợ chồng tôi đe dọa. Tôi đồng ý ly dị bởi vì tôi có đầy đủ sự tự tin vào tương lai của mình. Điều hài hước là chồng tôi đã thay đổi ý định và từ chối ly dị tôi.
Tôi đã hưởng lợi to lớn từ việc học thuộc Pháp, do đó tôi viết bài chia sẻ này để các đồng tu biết rằng họ cũng có thể làm được.
Tạ ơn Sư phụ! Cảm ơn các đồng tu!
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2017/1/2/340153.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/2/25/162307.html
Đăng ngày 21-3-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản