Bài viết của một học viên Đại Pháp ở San Francisco, Mỹ

Kính chào Sư Tôn từ bi! Chào các đồng tu!

Tôi đắc Pháp đến nay được 19 năm, hồi tưởng lại con đường tu luyện đã qua, tôi thể hội được rằng chỉ có ở trong thực tu hiểu rõ Pháp lý, buông bỏ tâm người thường, vững bước tu luyện, mới có thể theo kịp tiến trình Chính Pháp. Sau đây tôi xin chia sẻ với các đồng tu một vài ví dụ nhỏ.

1. Học Pháp đắc Pháp

Học Pháp đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của tôi, những Pháp lý của Đại Pháp đã dung nhập vào trong cuộc sống của tôi. Ở hết thảy hoàn cảnh xung quanh mà tôi gặp phải, bao gồm người trong gia đình, hoàn cảnh công tác, nhóm học Pháp chung, hạng mục chính Pháp…, lúc mỗi một việc lớn nhỏ xảy ra đều là để tôi buông bỏ tâm người thường, tu bỏ đi hết thảy những quan niệm hình thành trong xã hội người thường. Tôi thể hội được rằng, chỉ có dùng các pháp lý của Đại Pháp để yêu cầu bản thân, mới có thể ngộ ở trong Pháp, tu ở trong Pháp, đề cao thăng hoa trong Pháp.

Sư phụ đã giảng:

“Khi gặp khó khăn, khi giải không ra việc nào đó, đều là nghĩ xem có biện pháp nào không. Kỳ thực, chính là dựa vào Đại Pháp mà thực tu, không có đường tắt”. (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2010)

Tôi từ nhỏ đã rất nhát gan, sau khi đắc Pháp thì đã đỡ đi rất nhiều, nhưng căn bản là chưa bỏ đi được. Ví dụ tâm sợ lái xe, tôi nói ra mọi người sẽ cười, đi xe đạp cũng sợ, còn cả chứng sợ độ cao. Tôi là phụ đạo viên của tiểu tổ học Pháp chung. Mỗi lần lái xe hơn một giờ đi San Francisco đều là các cô đồng tu ngồi xe của tôi. Để các cô có thể đi tham gia việc chứng thực Pháp, mỗi lần đều là tôi cầm lái, kỳ thực tôi vô cùng căng thẳng, thậm chí hai vai của tôi cứng đờ lên. Hơn nữa, trong đầu tôi còn có lúc mường tượng ra cảnh đâm xe hay những vấn đề khác. Tôi ý thức được đây là nghiệp tư tưởng đang tác quái, thế là tôi lập tức phát chính niệm bài trừ can nhiễu. Các cô khích lệ tôi, đồng thời phát chính niệm hỗ trợ tôi.

Vì sao mà tôi có tâm sợ hãi? Lúc trước khi tu luyện, chức năng thận của tôi không tốt, đi tiểu ra máu, viêm bàng quang mãn tính, giãn tĩnh mạch thận, viêm niệu đạo.v.v. Theo Trung y phân tích thì thận hư dễ tạo thành chứng kinh hãi khiếp sợ. Trước khi tu luyện, tôi là người đặc biệt coi trọng danh, lợi, tình. Bởi vì tôi là chiến sĩ thi đua cấp bệnh viện và thành phố, là một phụ nữ mẫu mực điển hình. Thậm chí bị tiểu ra máu tôi cũng không nghỉ ngơi. Mỗi ngày tôi phải uống 60 viên thuốc mới có thể cầm cự được, bởi vậy cũng tích quá nhiều nghiệp lực. Sau khi tu luyện chức năng thận của tôi khôi phục về trạng thái bình thường, 19 năm qua tôi không phải uống một viên thuốc nào.

Sư phụ giảng:

“Ở nơi người thường thì lợi ích cá nhân càng nhiều thì cho là càng sống tốt, [nhưng] các Đại Giác Giả lại thấy rằng cá nhân ấy là càng xấu.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)

Đúng vậy! Tuy rằng biểu hiện bên ngoài thì giống như là tâm sợ hãi, nhưng đây lại là hệ quả xấu của việc tranh danh, tranh lợi, trọng tình của tôi tạo thành. Chúng là đến để can nhiễu! Thận là một bộ phận của thân thể, ở không gian đối ứng thì là đại vũ trụ. Người tu luyện bỏ đi danh, lợi, tình, những chấp trước căn bản này thì trường không gian của bản thân mới có thể đạt được tịnh hóa triệt để.

Tôi thể hội được rằng ở trong đề cao tu luyện thường xuyên sẽ xuất hiện khảo nghiệm lặp lại. Một lần Shen Yun đến San Francisco diễn xuất, nhóm thực phẩm chúng tôi nhờ đồng tu đặt khách sạn giúp, bởi vì tương đối bận, trước đó còn chưa kịp xem địa chỉ. Kết thúc ngày bận rộn đầu tiên, trở về khách sạn đã là 12 giờ đêm, trời lại mưa, tôi đưa các cô trở về khách sạn, không nghĩ rằng nó lại nằm trên đỉnh đồi, lập tức tâm sợ hãi của tôi lại xuất hiện, lúc này các cô lại khích lệ tôi, phát chính niệm giúp tôi đột phá khỏi tâm sợ độ cao này.

Phạ xá

“Nhĩ hữu phạ — Tha tựu trảo
Niệm nhất chính — Ác tựu khoa
Tu luyện nhân — Trang trước Pháp
Phát chính niệm — Lạn quỷ tạc
Thần tại thế — Chứng thực Pháp”

(Hồng Ngâm II)

Tạm diễn nghĩa:

Sợ Chi

“Các vị mà sợ, nó sẽ bắt bớ
Niệm hễ chính, tà ác sẽ sụp
Người tu luyện, chứa đựng Pháp
Phát chính niệm, lạn quỷ nổ tung
Thần tại thế gian, chứng thực Pháp”

Đại pháp đang tịnh hóa tôi, trong tu luyện, các cô đồng tu không ngừng trợ giúp tôi, tôi lái xe đưa các cô đi phát tài liệu, giảng thanh chân tướng, quảng bá Shen Yun đến nay đã kiên trì được 10 năm! Mỗi một ngọn núi, mỗi một con đường đều lưu giữ lại dấu chân của chúng tôi đi cứu độ chúng sinh.

Ngoài ra, tuy rằng lái xe là một việc đơn giản, nhưng ở trong đó lại tu tâm tư lợi của tôi, mọi người đi nhờ xe của tôi đã thành thói quen, mà thanh niên trẻ tuổi cũng ngồi xe xủa tôi. Có lúc trong đầu tôi thường nghĩ những thanh niên trẻ kia cũng không phải là không biết lái xe, vì sao không chủ động mời người khác ngồi xe của mình? Các cô không biết lái xe, thì không có cách nào nhưng các cô ấy cũng chủ động đưa tiền xăng xe cho, đây lại là một loại khảo nghiệm đối với tôi. Với lợi ích trước mặt, động tâm như thế nào, có người đưa có người không đưa, tâm của tôi bắt đầu động. Tôi vẫn luôn cho rằng bản thân đối với tiền bạc là không còn quan tâm nữa, vậy vì sao mà tâm của tôi lại động? Lúc ấy trong đầu tôi tự nhiên hiện ra bài “Đoạn” trong Hồng Ngâm II:

“Tu bất nan
Tâm nan khứ
Kỷ đa chấp trước hà thời đoạn
Đô tri khổ hải tổng vô ngạn
Ý bất kiên
Quan tự sơn
Trách xuất phàm”

Tạm diễn nghĩa:

Đoạn Dứt (thơ khúc thời nhà Nguyên)

“Tu không hề khó
Tâm khó bỏ đi
Bao nhiêu chấp trước đến thời nào mới dứt
Đều biết bể khổ mãi không có bờ bến
Ý chí không kiên định
Thử thách lại như núi
Làm sao ra khỏi thế giới phàm tục”

Tôi thể ngộ được rằng mỗi một tầng thứ tu luyện đều là quá trình vứt bỏ tâm chấp trước. Trong khi hướng nội tìm, ở trong Pháp lý mà nhận thức được thì mới có thể chân chính đề cao.

Trong “Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ tám”, Sư phụ lại giảng:

“Ngay trong hoàn cảnh người thường phức tạp này, chư vị tỉnh táo rõ ràng, hết sức minh bạch chịu thiệt thòi tại các vấn đề lợi ích vật chất; khi bị người khác lấy mất lợi ích thiết thân, chư vị không giống như người ta mà tranh mà đấu; trong các can nhiễu tâm tính, chư vị chịu thiệt thòi; trong hoàn cảnh gian khổ như thế chư vị ‘ma luyện’ ý chí của mình, đề cao tâm tính của mình; khi có ảnh hưởng của các tư tưởng bất hảo của người thường, chư vị có thể siêu thoát xuất lai.”

Tôi thể ngộ được rằng mọi người có thể ở cùng nhau đều là duyên phận, cùng nhau làm việc cứu độ chúng sinh là một việc rất đáng mừng. Đồng hóa được Pháp của vũ trụ tầng này, thân thể tôi thoải mái hơn rất nhiều! Tất cả mọi người đều là đệ tử Đại Pháp đi trên con đường hướng về Thần, đây là may mắn của chúng ta! Niệm vừa chính trở lại thì nhìn thấy trong xe của tôi lóe lên ánh kim quang, đây thật sự là quá thần kỳ! Một niệm khác biệt, kết quả là bất đồng! Tôi từng đặt tên cho chiếc xe của mình là “Hắc Mã Vương Tử”, điều vui mừng chính là nó cũng được cứu độ! Là Sư phụ lại một lần nữa cho tôi cơ hội tu bỏ đi tâm tư lợi. Khi hướng nội tìm, tôi ý thức được rằng, phía sau của tâm chấp trước vào tiền bạc còn ẩn giấu tâm oán hận và tâm bất cân bằng, tầng nghiệp lực này cũng thuận theo việc tâm chấp trước được tu bỏ đi mà bị giải thể.

Khí hậu và hoàn cảnh ở San Francisco rất dễ khiến người sinh ra tâm an nhàn, vừa may là các cô đồng tu đã giúp tôi vượt qua tâm lười biếng theo đuổi an nhàn. Còn chưa đến ngày cuối tuần, các cô đã gọi điện hẹn thời gian sắp xếp cho các hoạt động vào ngày cuối tuần. Có lúc trong nhà cũng có việc, tôi đều bố trí làm vào buổi tối hoặc đêm ngày thường, để dành ra hai ngày cuối tuần lái xe đưa các cô đi giảng chân tướng, quảng bá Shen Yun. Tôi đã kiên trì như vậy không ngừng đã được hơn 10 năm. Có một lần trong dịp làm Shen Yun, dù các loại phương pháp đều đã dùng đến nhưng vé bán ra vẫn rất chậm, tôi ý thức được là tà ác ở không gian khác đang can nhiễu, phải phát chính niệm nhiều hơn. Thế là cứ 5h30 mỗi sáng, tôi đều đưa các cô đến lãnh sự quán ở trung tâm San Francisco phát chính niệm. Mỗi ngày tôi đều lái xe đi và về trên đường cao tốc hơn hai tiếng đồng hồ sau đó lại đi làm. Về sau, rất nhiều đồng tu cũng đi, chúng tôi kiên trì trong nửa tháng. Nhiều năm qua, cho dù là đi đến khu phố người Hoa giảng chân tướng, phát cửu bình, khuyên tam thoái hay là đi quảng bá Shen Yun, hồi tưởng lại từng chút từng chút một con đường đã đi qua trong quá trình thực tu, tôi thể hội sâu sắc được rằng, học Pháp phải đắc Pháp, hướng nội tu, quy chính bản thân, tu bỏ nhân tâm thì hết thảy hoàn cảnh đều sẽ phát sinh cải biến!

2. Quy chính từng ý từng niệm của bản thân bằng cách đồng hóa với Pháp

Đầu năm nay, trong phối hợp công tác hậu cần cho biểu diễn Shen Yun, xuất hiện ma sát về tâm tính. Khi công việc cuối cùng kết thúc, người điều phối chưa sắp xếp xe vận chuyển dụng cụ làm bếp, chúng tôi liền nghĩ dùng chung xe tải với một nhóm của hạng mục khác, đưa dụng cụ làm bếp về San Francisco. Quá trình này thực sự đã ma luyện tôi. Trong quá trình phối hợp với họ, ngữ khí giọng điệu của tôi biểu hiện ra trạng thái có chút không nhún nhường họ. Khi chúng tôi trao đổi trong nhóm học Pháp, một vị đồng tu đã chỉ ra tôi có văn hóa đảng nghiêm trọng, có tâm tự đại và tâm hiển thị. Mỗi lời của mọi người đều là để trợ giúp tôi, nhưng tôi lại có chút chịu không được, biểu hiện ra tâm người thường.

Trong “Giảng pháp tại Pháp hội Thụy Sĩ”, Sư phụ giảng:

“Trước kia tôi từng giảng, người nào mang theo mục đích của bản thân mà giảng nói với người khác muốn cải biến người khác, hoặc muốn thuyết phục người khác, thì dù lời của chư vị có lý đến đâu, người khác cũng vẫn rất khó mà tiếp thu hoàn toàn, cũng không đả động được tâm người ta.”

Tôi thể hội được rằng, từ mặt ngoài mà nhìn thì là vì phối hợp công tác thực phẩm cho Shen Yun, không phải vì mình, nhưng mà bởi vì không có kế hoạch tốt, hơn nữa tính mục đích phi thường mạnh, áp đặt cho người khác, loại trạng thái tự đại tự ngã này có lúc dễ dàng xuất hiện ở người điều phối, hơn nữa còn luôn cho rằng mình là đúng, luôn lấy “không phải vì mình” làm lý do che giấu chấp trước ở thâm sâu. Đây là nhược điểm trí mạng trong tu luyện! Nghiệp lực không phải ở ngoài mặt mà là ở không gian khác. Có khi ở ngoài mặt thì tựa hồ như là mình đúng, nhưng vì sao đối phương không tiếp thụ được.

Trong “Giảng pháp tại Pháp hội Thụy Sĩ”, Sư phụ giảng:

“Vì sao vậy? Kỳ thực tôi cho mọi người hay, là vì lời chư vị nói ra mang theo tất cả tư duy của chư vị. Các chủng thất tình lục dục nơi người thường của chư vị, thậm chí những thứ chư vị chấp trước thật nhiều, trong lời mà chư vị nói ra đều mang theo các tư tưởng phức tạp, nên làm cho lời của chư vị không có lực lượng lớn như thế.”

Đoạn Pháp này thực sự như là giảng nhắm vào tôi vậy! Tôi ý thức được bản thân làm việc là theo khía cạnh vì cá nhân, vì mình, không phải vì nghĩ cho người khác, thanh âm nói chuyện lớn, đây chính là văn hóa đảng, tôi tự nhận là không có tâm hiển thị mà đối phương lại không tán đồng. Thông qua học Pháp tôi nhận thức được, ở không gian của tôi, tâm không thuần tịnh, có tồn tại vật chất hiển thị tại trường không gian của tôi, nghiệp tạo thành từ đời đời kiếp kiếp, vì thế tôi gia tăng lực độ phát chính niệm, giải thể tâm tự đại, tâm hiển thị và văn hóa đảng của mình, giải thể tận gốc tại các lạp tử vật chất vi quan.

Khi chia sẻ ở buổi học Pháp kế tiếp, tôi nghiêm túc hướng nội tìm, đồng thời cũng dùng tâm thái bình tĩnh trao đổi với đồng tu, chân thành cảm tạ đồng tu đã từ bi giúp đỡ tôi, hơn nữa còn có thể khoan dung cho hành vi và lời nói của tôi. Tôi thể hội được rằng, chỉ có ở trong hoàn cảnh tu luyện tập thể mới có thể đạt được sự đề cao tâm tính, mới có thể ở trên Pháp lý mà thăng hoa. Trong “Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ nhất”, Sư phụ giảng: “Vậy phải coi trọng tu luyện tâm tính, [thì] công của chư vị mới có thể tăng, tầng [của chư vị] mới có thể đề cao lên được.” Tôi nhận thức được rằng, chỉ có đồng hóa với Pháp lý của vũ trụ, mới có thể quy chính bản thân.

3. Phối hợp trong giảng chân tướng ở điểm tham quan

Là nhân viên văn phòng, từ năm 2013, tôi bắt đầu tận dụng thời gian rảnh rỗi để giảng chân tướng cho khách du lịch. Đầu năm 2014, tôi ngộ được từ trong Pháp tính cấp bách của việc cứu người, nên tranh thủ từng giây từng phút mà giành chúng sinh với cựu thế lực. Cứu người là trách nhiệm và sứ mệnh của Đệ tử Đại Pháp! Vào khoảng 6, 7 đến 8 giờ mỗi sáng, một chiếc xe du lịch tiến vào vườn của trường Đại học Stanford, đây là cơ hội khó được để giảng chân tướng cho du khách Trung Quốc Đại Lục. Mỗi sáng sớm trước khi đi đến nơi làm việc, tôi đều kiên trì đúng giờ đến điểm tham quan trong khuôn viên trường.

Mỗi ngày, tôi mất 35 – 45 phút cho một lượt lái xe trên đường cao tốc đến khuôn viên trường. Từ thứ hai đến chủ nhật hàng tuần, trong ba năm qua, tôi đều không bỏ sót buổi nào. Ở điểm tham quan cũng là cơ hội thực tu tốt. Một lần tôi giảng chân tướng cho một hướng dẫn viên, cậu ấy là một thanh niên trẻ tuổi. Những gì tôi giảng cậu ấy đều hiểu, nhưng khi giảng đến tam thoái có thể xóa bỏ đi dấu ấn con thú thì cậu ấy đột nhiên phản ứng dữ dội. Một vị đồng tu đã nói rằng tôi quá vội vàng, không nên giảng với cậu ấy những điều đó, vì thế, ý kiến lúc ấy của chúng tôi không nhất trí với nhau. Lúc ấy, có một đồng tu trẻ tuổi đã nói chuyện cùng với cậu hướng dẫn viên đó. Cuối cùng, cậu hướng dẫn viên hiểu được chân tướng, cậu ấy nói: “Tôi có thể hiểu được các bạn”. Sau khi sự việc ấy xảy ra, tôi xét bản thân, thường xuyên giảng chân tướng ở điểm tham quan, tôi phát hiện ra rằng, trước mặt các đồng tu tôi biểu lộ ra tâm thái rất tự tin, cảm xúc nôn nóng vội vàng. Biểu hiện ở không gian khác là một loại vật chất, nó không phù hợp với đặc tính của vũ trụ.

Trong “Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sĩ”, Sư phụ giảng cho chúng ta:

“Càng kiền tịnh, càng đơn nhất, thì càng phù hợp với Lý của tầng ấy của vũ trụ. Lời nói ra sẽ ngay lập tức có thể xuyên thấu nhân tâm, đánh vào nơi sâu thẳm của tư tưởng người ta, đánh vào trong vi quan hơn của sinh mệnh người ta, chư vị nói [xem] nó có lực lượng lớn nhường nào?! Do vậy có thể tĩnh lại được thì đó là thể hiện của cảnh giới.”

Cảm xúc nôn nóng vội vàng của tôi cũng là một loại biểu hiện của tâm tranh đấu của văn hóa đảng. Trong phối hợp, chúng ta bổ sung cho nhau, nếu như chúng ta có biểu hiện không nhất trí, tà ác sẽ dễ dàng ở không gian khác lợi dụng sơ hở. Chúng tôi cùng nhau tiêu diệt nhân tố tà ác và sinh mệnh tà ác của sự gián cách giữa đồng tu, chúng tôi đã đề cao. Lần sau gặp lại cậu hướng dẫn viên kia, cậu ấy đã gọi tôi là cô và còn bắt tay tôi một cách thân thiết. Mỗi ngày sau khi rời khỏi điểm tham quan, chúng tôi đều sẽ trao đổi dựa trên Pháp lý. Điểm tham quan này, các đồng tu đến giảng chân tướng càng ngày càng đông. Ban đầu chỉ có 3-4 đồng tu nhưng hiện tại đông nhất có thể lên đến 14 -15 đồng tu tham gia. Xe du lịch đến điểm tham quan chỉ dừng lại 25 phút, trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy, mọi người phân công nhau giảng chân tướng cho du khách. Mỗi sáng sớm là khoảng thời gian tôi vui nhất! Có đồng tu nói, trên miệng tôi giống như có bôi mật vậy, rất là ngọt! Đúng vậy! Người thường đều ưa thích nghe những lời dễ nghe, chỉ cần có thể cứu họ thì mỗi người chúng ta đều sẽ hiển lộ ra khả năng đặc biệt của mình. Chúng ta đều là vì chúng sinh mà đến, vì chúng sinh mà tồn tại mà danh và lợi, những thứ này đều là tâm ích kỷ.

Trong “Giảng Pháp tại Pháp hội Thụy Sĩ”, Sư phụ lại một lần nữa giảng cho chúng ta:

“Mà tôi muốn chư vị có thể làm được là thật sự thuần chính, vô tư, thật sự viên mãn [của] chính giác chính Pháp, mới có thể đạt được vĩnh viễn bất diệt”.

Tôi thể ngộ sâu sắc được rằng, trong giảng chân tướng, khi phối hợp làm việc, thời thời khắc khắc đặt bản thân mình ở giữa đồng tu, buông bỏ chấp trước to lớn của bản thân. Có một số chấp trước là đời đời kiếp kiếp mang đến, trong tu luyện Đại Pháp là Đại Pháp quy chính con đường tu luyện mà chúng ta đã đi qua. Hòa tan trong Pháp, từng việc nhỏ không chú ý sẽ tạo thành sự tiếc nuối và dằn vặt vĩnh viễn. Trong thực tu, học Pháp phải đắc Pháp, mỗi bước, mỗi dấu chân, tu luyện vững chắc, hết thảy các việc đều nên làm, làm không tốt chính là phạm tội.

Trong kinh văn mới “Lời nhắc nhở”, Sư phụ lại một lần nữa giảng rằng:

“Đệ tử Đại Pháp đảm bảo được việc tu luyện hàng ngày là điều tất yếu, giảng chân tướng và cứu người là sứ mệnh của đệ tử Đại Pháp.”

Chính Pháp đã bước vào giai đoạn cuối cùng, chúng ta hãy cùng nhau tinh tấn, chân chính bước đi trên con đường tu luyện của mỗi người, phối hợp với sự tuyển trạch của Sư phụ, trợ Sư chính Pháp, cứu độ vô lượng chúng sinh, làm tròn thệ ước của chúng ta!

Có chỗ nào không phù hợp, xin từ bi chỉ bảo.


Bài tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/10/27/336804.html

Bài tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/30/159750.html

Đăng ngày 3-1-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share