Bài viết của Tịnh Tâm một học viên ở tỉnh Hà Bắc,Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-9-2016] Khi tôi tiếp nhận công tác làm chủ nhiệm lớp 10, các học sinh mới có vẻ không quen biết nhau nhiều lắm nhưng ý thức của các em rất tốt, lên lớp học vẫn ngồi nghiêm túc, duy chỉ có Tiểu Lâm là học sinh cá biệt.

Tiểu Lâm hút thuốc, uống rượu và nói dối bất cứ khi nào có điều kiện. Những đám bạn mà cậu ta chơi cùng đều như vậy. Tiểu Lâm thường thức đến nửa đêm để chơi điện tử và ngày hôm sau thì ngủ vùi trên lớp.

Một giáo viên khác kể với tôi rằng ông biết Tiểu Lâm từng là một học sinh rất thông minh. Một lần khi thấy cậu ta ngủ trong giờ học, thay vì đánh thức cậu ta dậy, người giáo viên dạy văn này đã đợi cho tới khi hết giờ học, bắt cậu ta đứng ở hành lang và bắt học thuộc một bài thơ cổ. Chỉ một lúc sau, Tiểu Lâm đã bước vào phòng giáo viên và đọc lại toàn bài thơ mà không bị vấp một chữ.

Có một lần vào buổi trưa khi biết tôi đang sửa soạn chuẩn bị đi dự tiệc cưới của một đồng nghiệp, Tiểu Lâm tới và cứ nằng nặc đòi tôi cho cậu ta đi cùng. Nói thế nào cũng không được, tôi đành phải dẫn Tiểu Lâm tới dự tiệc cưới. Khi tới nơi, các đồng nghiệp của tôi hỏi “Cậu bé này là ai thế?” tôi nửa đùa nửa thật nói rằng đó là con trai mình. Tôi nói “nửa đùa nửa thật” là bởi một phần trong tôi cảm thấy mình phải có trách nhiệm với cậu ta và coi như là con riêng của mình.

Tại buổi tiệc, Tiểu Lâm cứ tự nhiên như ở nhà, thậm chí cậu ta còn bạo gan rót đầy cả một cốc rượu chuẩn bị uống. Một giáo viên đã la lên nhưng cậu ta không để ý. Sau đó, Tiểu Lâm hỏi tôi liệu có được hút thuốc không, tôi nói “tuyệt đối không.”

Sau bữa tiệc, Tiểu Lâm nói với tôi động cơ cậu ta muốn tham dự buổi tiệc: “Em tới đó là để cho các thầy cô trong lớp biết mặt em, và để sau này họ sẽ tha thứ cho em khi em mắc sai lầm.” vừa nói Tiểu Lâm vừa nở nụ cười đắc ý.

Khi Tiểu Lâm theo đuổi tán tỉnh một bạn nữ cùng lớp, tôi nói cậu ta hãy dẹp chuyện yêu đương sang một bên và tập trung vào việc học. Tiểu Lâm nói thích cô gái đó bởi nhà cô ấy rất giàu. Khi cô gái đó biết chuyện, cô đã chia tay cậu ta.

Bước ngoặt

Tôi nói với Tiểu Lâm về Pháp Luân Đại Pháp và nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và kể cho cậu ta nghe những câu chuyện về tác hại của việc nói dối, và việc nói lời phải biết giữ lời. Dần dần, Tiểu Lâm đã hiểu ra và thôi không nói dối nữa.

Ngay sau khi Tiểu Lâm bước vào lớp 11, mẹ Tiểu Lâm nói với tôi rằng cô đã được chẩn đoán bị ung thư tử cung và đang phải điều trị.

Với mong muốn mang lại cho cô hy vọng, tôi đã kể cho cô nghe về cuộc bức hại tàn bạo Pháp Luân Công của Đảng Cộng sản Trung Quốc và phong trào thoái đảng. Tôi nói nhiều người đã được phúc báo sau khi ủng hộ Pháp Luân Công và tuyên bố thoái đảng. Sau đó, cô ấy đã đồng ý thoái xuất khỏi Đoàn thanh niên và hàng ngày đều niệm “ Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Tôi kể cho Tiểu Lâm nghe về cuộc nói chuyện của tôi với mẹ cậu ấy và động viên cậu giúp đỡ mẹ mình bằng cách chăm sóc em trai và tập trung vào việc học hành. Tôi giảng thêm cho cậu ấy nghe về các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp và khuyến khích cậu thoái xuất khỏi Đoàn thanh niên. Tiểu Lâm đã đồng ý.

Không bao lâu sau, Tiểu Lâm đã trở thành một học sinh tốt. Cậu ta tập trung vào việc học hành, không giao du với đám bạn cũ và ngừng theo đuổi tán tỉnh các cô gái. Cuối năm 2015, Tiểu Lâm lọt vào nhóm 100 học sinh đứng đầu của trường. Tiểu Lâm vẫn không ngừng tiến bộ, không chỉ vì thành tích học tập mà còn cả về tiêu chuẩn đạo đức nữa.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/9/26/332650.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/11/26/160091.html
Đăng ngày 19-12-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share