Bài viết của học viên Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-09-2016] Năm nay tôi 80 tuổi. Tôi muốn chia sẻ một vài trải nghiệm kỳ diệu mà tôi đã gặp kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1998.
Bị nhiễm độc Tô-luy-en
Tôi suýt thiệt mạng vì nhiễm độc Tô-luy-en ở cơ quan khi tôi 36 tuổi. Một nửa thân thể tôi đã bị liệt và mọi cơ bắp bên trái [thân thể] tôi teo đi. Toàn thân tôi co giật vì đau đớn và tôi đi lại rất khó khăn. Tôi bị ngập chìm trong đau đớn và buồn chán đến mức chỉ muốn chết, nhưng làm sao tôi đành lòng để đứa con sáu tuổi của mình mồ côi mẹ!
Chồng tôi phải gánh vác trách nhiệm kiếm tiền nuôi cả gia đình bởi vì nơi làm việc của tôi không thừa nhận thương tật do tai nạn lao động của tôi và từ chối trả tiền bồi thường người lao động cho tôi. Chúng tôi không có một đồng nào, cho dù để mua thuốc chữa trị, lại còn nợ nần chồng chất.
Vì không được chữa trị, nhiều bộ phận [cơ thể] bị phá hủy và tôi phải nằm liệt giường khoảng tám năm. Sự đau khổ mà tôi đã trải qua là không lời nào diễn tả nổi. Khi tôi bị nhiễm độc Tô-luy-en thì tôi vẫn còn đang cho đứa con gái út bú, và sữa của tôi cũng chuyển sang màu xanh. Con gái tội nghiệp của tôi cũng bị nhiễm độc và mắc bệnh kéo dài về sau.
Các bệnh tật khó chữa của tôi đã biến mất
Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, các vấn đề sức khỏe đã gây bao thống khổ cho tôi, bao gồm bại liệt, chứng loạn dưỡng cơ bắp, đau đầu, bệnh tim, viêm gan mãn tính, và viêm màng phổi đã biến mất.
Các cơ của tôi đã phát triển trở lại và bây giờ tôi cảm thấy khỏe như một thanh niên. Những người hàng xóm của tôi ngạc nhiên với những thay đổi ở tôi. Họ đã chứng kiến sự phi thường của Đại Pháp. Pháp Luân Đại Pháp đã cứu mạng tôi.
Tôi thoát khỏi hai vụ tai nạn với sự bảo hộ của Sư phụ
Một lần khi tôi đang trên đường tới thăm con gái, trời lạnh và đường trơn trượt vì đóng băng. Tôi bị trượt ngã khi tôi sắp lên xe buýt, và lúc đó, như thể có ai đó kéo tôi lên, và tôi thấy mình đã ở trên xe buýt.
Tôi cảm thấy chân của tôi hơi đau. Khi tôi về đến nhà, tôi nhìn thấy rằng một mảnh xương ở đầu gối của tôi đã bị vỡ, và đâm xuyên qua da giống như một que diêm. Đầu gối khá là đau.
Tôi kiên định trong tâm rằng không hề hấn gì. Tôi kiên trì học Pháp và luyện công cùng lúc hướng nội để đề cao trong tu luyện. Chẳng bao lâu, chân của tôi đã trở lại bình thường.
Thật sự là kỳ diệu. Tôi biết rằng Sư phụ đã gánh chịu nhiều khổ nạn cho tôi và trợ giúp tôi vượt qua thử thách.
Trong một trường hợp khác, khi tôi bắt một chiếc xe taxi gia đình để chuyển tài liệu giảng chân tướng tới các học viên ở vùng nông thôn, người lái xe taxi đã mất lái trên con đường trơn trượt và bị đóng băng khi anh ấy đánh lái gấp.
Xe taxi lao thẳng vào ba cây to bên đường. Ngay lập tức tôi đã hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Mặc dù taxi đâm vào cây, nhưng tôi đã thoát nạn và chỉ bị thương nhẹ. Tôi biết rằng Sư phụ đã cứu tôi một lần nữa.
Bản tiếng Hán: https://minghui.org/mh/articles/2016/9/23/335342.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/1/159372.html
Đăng ngày 16-12-2016. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.