Bài viết của Tri Phản

[MINH HUỆ 7-11-2016] Tôi bắt đầu tu luyện vào năm 1996. Tuy nhiên, trong hơn 10 năm, tôi đã không tinh tấn và tu luyện không tốt. Đặc biệt trong thời gian học đại học, tôi đã bị lạc trong sắc dục và liên tục phạm sai lầm. Trong mơ, tôi thấy mình rơi xuống một vực sâu. Tôi tuyệt vọng, nhưng vẫn không thể tự kiểm soát được bản thân.

Sư phụ đã không từ bỏ tôi. Khi đọc “Giảng Pháp ở Pháp hội quốc tế Miền Tây Mỹ quốc năm 2013”, tôi đã xúc động sâu sắc và quyết tâm làm tốt hơn. Những tháng sau đó, mỗi ngày tôi đều có thể cảm nhận được Sư phụ đang tịnh hóa cơ thể tôi và giúp tôi loại bỏ những vật chất biến dị.

Tôi không biết Sư phụ đã gánh chịu bao nhiêu để tôi có thể trở lại, hay Sư phụ đã phải phó xuất nhiều như thế nào để tôi bước tốt trên con đường tu luyện. Lòng biết ơn của tôi đối với Sư phụ không thể diễn tả bằng lời. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm của mình trong ba năm vừa qua và hy vọng tất cả chúng ta đều sẽ làm tốt trên đoạn đường còn lại.

Trở lại đúng đường

Trong ba năm sau khi quay trở lại tu luyện này, tôi cảm thấy Sư phụ đang chăm sóc và luôn chỉ dẫn cho mình. Khi có những vấn đề lớn tôi cần giải quyết, Sư phụ sẽ điểm hóa cho tôi rất nhiều. Ví dụ, khi tôi bị chấp trước an nhàn, tôi có một giấc mơ rằng con đường duy nhất để trở về nhà là băng qua núi tuyết; khi tôi không tham gia đệ đơn kiện Giang Trạch Dân đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, tôi có một giấc mơ về một kỳ thi mà trong kỳ thi tôi đã bỏ trống một câu hỏi quan trọng; khi tôi suýt lại vấp ngã vì sắc dục, tôi có một giấc mơ rằng mình đang mạo hiểm mạng sống khi đu đưa giữa sườn núi.

Sư phụ cũng giúp tôi nói cho những người khác về Pháp Luân Đại Pháp. Việc này bao gồm mua một máy in để chuẩn bị tài liệu giảng chân tướng hoặc viết thư cho các bạn cùng lớp mà tôi không thường xuyên gặp. Tôi cảm thấy Sư phụ đã an bài và chúng ta chỉ cần chiểu theo Pháp. Cũng giống như những gì Sư phụ đã giảng trong cuốn Chuyển Pháp Luân:

“Các nhà vật lý giảng rằng, sự vận động của vật chất là có quy luật, sự biến đổi của toàn vũ trụ chúng ta cũng là có quy luật.” (Chuyển Pháp Luân)

Một ví dụ là môi trường học Pháp. Từ lúc học trung học cho đến khi lấy bằng thạc sĩ, tôi đã sống chín năm tại ký túc xá trong khuôn viên trường, nơi mà việc học Pháp và luyện công rất khó khăn. Tôi luôn hy vọng rằng điều này sẽ thay đổi khi tôi bắt đầu đi làm. Sau đó, người chủ của tôi không yêu cầu tôi làm việc thêm giờ và tôi ở cùng một đồng nghiệp khác trong một căn hộ có hai phòng ngủ, anh ấy chỉ sống ở đó ba ngày mỗi tuần. Điều đó giúp tôi học Pháp, luyện công và phát chính niệm trong một môi trường ổn định.

Nhờ vậy, nhiều chấp trước của tôi đã được loại bỏ ngay trước khi tôi nhận ra nó. Một ngày trong giấc mơ, tôi thấy hình ảnh của chính mình trông giống một người xấu xí đang kêu lên đòi nước, vì không có cái chai nào có chứa nước. Tôi nhận ra rằng mình một thời gian dài không còn nuôi dưỡng những chấp trước, như tâm tật đố, tâm tranh đấu, tâm oán hận, nên “chúng” đang khát và không thể chịu đựng nữa, tôi đã lập tức phát chính niệm thanh lý chúng.

Kể từ đó, tôi trở nên sáng suốt hơn và tâm trí cũng thản nhiên hơn.

Cứu người

Mặc dù tôi biết tầm quan trọng của việc nói chuyện với mọi người về chân tướng Pháp Luân Đại Pháp để vạch trần tuyên truyền thù hận của Đảng Cộng sản và thức tỉnh họ, nhưng tôi đã không làm tốt trong thời gian đi học. Từ năm 2005 cho đến khi tôi bắt đầu đi làm vào tháng 7 năm 2014, chỉ có ba bạn cùng lớp trung học đồng ý thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) qua tôi.

Vì giảng chân tướng là một trong ba việc mà chúng ta cần làm, tôi đã quyết định làm tốt hơn. Tôi bắt đầu với người bạn chung nhà của mình và dành một buổi trưa để giải thích rằng Đảng đã làm nhiều điều xấu để làm hại người dân và việc thoái xuất khỏi tổ chức đó là quan trọng và hữu ích. Cuối cùng, anh đã đồng ý và tôi cũng tự tin hơn.

Giảng chân tướng cho các đồng nghiệp

Tôi bắt đầu nói chuyện với thêm nhiều người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc đàn áp tàn bạo như thế nào. Một số người không lắng nghe tôi và thậm chi còn cười nhạo tôi. Lúc đầu, tôi có những cảm xúc cực đoan, nhưng khi nghĩ sâu hơn tôi nhận ra rằng điều này xảy ra vì tôi có quan niệm người thường và chính niệm của tôi không đủ mạnh.

Có lần, một đồng nghiệp nói một số điều thô lỗ với tôi trước một số người khác. Tôi rất giận dữ, nhưng không nói gì cả. Sau một vài ngày, tôi mời anh đi dạo. Trong khoảng nửa giờ đồng hồ, tôi đã giảng cho anh chi tiết về Pháp Luân Đại Pháp. Anh chăm chú lắng nghe và đồng ý thoái ĐCSTQ.

Khi nghĩ lại, tôi vui vì mình đã không đấu lại khi anh sỉ nhục tôi; nếu không, có lẽ tôi đã mất cơ hội cứu anh.

Tháng 11 năm ngoái, do nhu cầu của công việc, người chủ của tôi yêu cầu tôi làm việc ở một thành phố khác. Tôi chấp thuận mà không chút do dự. Tôi biết an bài của Sư phụ sẽ là tốt nhất và tôi sẽ luôn gặp người mà tôi cần cứu ở bất cứ nơi đâu tôi đến.

Sau khi đến đó, tôi đã thuê một căn hộ và đi mua một bộ trải giường. Tôi nói cho chủ cửa hàng chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp, và tương tự với tài xế tắc-xi trên đường trở về căn hộ. Cả hai người họ đều đã đồng ý thoái ĐCSTQ. Nhưng vì tâm hoan hỷ, không có ai trong hai người kế tiếp mà tôi nói chuyện lắng nghe tôi và thậm chí một người trong số họ còn chửi mắng tôi.

Tôi hôm đó, tôi cảm thấy không thể cử động được trong lúc ngủ và có âm thanh ồn ào quanh tôi. Tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ và đã có thể cử động được trong một vài giây. Những chuyện như thế này chưa từng xảy ra với tôi trước đó và tôi đã lập tức ngồi dậy để phát chính niệm. Tôi biết có lẽ một số nhân tố xấu muốn hại tôi khi thấy có đệ tử Đại Pháp đến nơi này để cứu người. Nhưng tôi biết Sư phụ sẽ giúp mình và không có gì phải sợ cả.

Những tài xế tắc-xi

Vì phải thường xuyên di chuyển giữa hai thành phố, tôi đã bắt tắc-xi gần 200 lần trong vài tháng vừa qua. Tôi luôn nói chuyện với họ về Pháp Luân Đại Pháp. Điều thú vị là hầu hết họ đều không được nghe chân tướng trước đó và tôi biết Sư phụ đã an bài để mình cứu họ.

Có một tài xế tắc-xi mà tôi gặp ba lần. Lần đầu tiên, anh không lắng nghe tôi hay chấp nhận tài liệu. Lần thứ hai, tôi quyết định tiếp cận theo cách khác. Nhận thấy anh không thích Đảng Cộng sản và không biết cách để cải thiện tình hình, tôi nói chuyện với anh về văn hóa thần truyền trong quá khứ và lịch sử huy hoàng ở Trung Quốc. Anh chấp nhận điều đó và cũng nhận các tài liệu mà tôi tặng.

Khi gặp anh lần thứ ba, tôi thấy anh vừa cắt tóc và tôi đã vui vẻ chào anh. Lúc đầu anh không nhớ tôi và khi tôi hỏi, anh nói anh không có thời gian để đọc chi tiết tài liệu. Tuy nhiên tôi vẫn tiếp tục nói về lý do tại sao mọi người nên thoái ĐCSTQ để có một tương lai tốt hơn. Cuối cùng, anh gật đầu và nói với tôi rằng: “Tôi sẽ thoái [các tổ chức của cộng sản]!”

Với những lời đó, toàn bộ con người anh tràn đầy sự vui mừng và năng lượng, như thể anh đã là một người khác. Tôi vui vì anh đã đưa ra lựa chọn đúng đắn cho bản thân anh và tương lai của anh.

Trong cuốn Chuyển Pháp Luân, Sư phụ giảng rằng:

“Tôi thấy rằng những người trực tiếp nghe tôi truyền công giảng Pháp, tôi nói thật rằng…… sau này chư vị sẽ hiểu ra; chư vị sẽ thấy rằng khoảng thời gian này thật đáng mừng phi thường.” (Chuyển Pháp Luân)

Chúng ta hãy bước ra khỏi tiêu trầm và hối tiếc, thực sự nỗ lực hết mình trên đoạn đường còn lại. Sư phụ đang giúp đỡ chúng ta và đang đợi chúng ta.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/7/336978.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/11/9/159882.html

Đăng ngày 17-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share