Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 25-9-2016] Vì một số học viên thường cảm thấy buồn ngủ khi học Pháp và phát chính niệm, nên tôi muốn chia sẻ những nhận thức của mình.

1. Kiệt sức vì công việc

Một học viên rất bận rộn với công việc. Vì không còn trẻ nữa, nên thật khó để anh có thể tìm một công việc mới. Cuối cùng, anh bắt đầu một công việc khác, nhưng công việc dơ bẩn và rất vất vả. Hơn nữa, mỗi ngày anh phải làm việc 12 giờ đồng hồ.

Anh hiểu rằng là một người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, anh cần làm tốt công việc của mình. Với suy nghĩ này trong tâm, anh đã làm việc chăm chỉ cả ngày, nhưng sau khi kết thúc công việc, anh bị kiệt sức. Khi trở về nhà, anh lại chăm lo công việc nhà. Lúc làm xong những việc kia, anh đã hoàn toàn kiệt sức. Anh sẽ ngủ ngay lập tức ngay khi ngồi xuống.

Con người thì phải làm việc để tự lo cho bản thân mình. Tuy nhiên, công việc mà một người nhận cũng có thể liên quan đến những chấp trước của người đó. Không phải chỉ vì trách nhiệm gia đình mà người ta làm việc, mà còn là vì ham muốn và truy cầu nên người đó đã nhận quá nhiều việc như vậy. Nói cách khác, một người có thể bị ma quỷ lợi dụng nếu chấp trước vào tình, danh hay có tâm truy cầu.

Trong trường hợp của một học viên khác, tình hình tài chính của anh không quá tệ; tuy nhiên, khi thấy quanh mình có nhiều người giàu sang, anh cảm thấy mình sẽ bị họ xem thường. Anh nảy sinh tâm tranh đấu và cuối cùng tập trung vào việc kiếm tiền thay vì tu luyện.

Dành lượng lớn thời gian và công sức, anh có thể kiếm được thêm tiền, nhưng cái đắc được về tiền bạc lại không bõ cho cái mất của không làm ba việc. Điều này đã vô hiệu hóa tất cả những nỗ lực phấn đấu để không bị xem thường của anh.

2. Bị chấp trước vào nguyện vọng chủ quan của bản thân

Đôi lúc, ý chí và nguyện vọng chủ quan của một người quá mạnh, mỗi đoạn thời gian họ lại muốn làm điều gì đó. Chấp trước này khiến tâm tư họ bị vướng mắc vào vấn đề. Điều này khiến họ bị vấn đề đó dẫn dắt, và không thể học Pháp nhập tâm hay tập trung vào ba việc.

Khi làm xong chuyện này, họ lại chuyển sang ham muốn hay truy cầu và dục vọng tiếp theo. Một lần nữa, họ lại cảm thấy mệt mỏi khi học Pháp hay phát chính niệm. Lúc duy nhất họ ở trong trạng thái phấn chấn và tràn đầy năng lượng là khi họ đang giải quyết hoặc tập trung vào chấp trước mới đang chiếm lĩnh tâm trí họ.

3. Tu luyện nhìn từ góc độ tu luyện cá nhân

Trong phạm vi ảnh hưởng của tình, sợ hãi, đố kỵ và hiển thị, nếu một học viên không thể hoàn toàn buông bỏ chúng, chúng có thể dễ dàng khiến học viên bị dao động. Chúng đều bắt nguồn từ phía ích kỷ của bản ngã, thứ do nghiệp lực hợp thành.

Nếu một người không thể đặt ra cơ điểm tu luyện đúng đắn và đứng từ góc độ tu luyện cá nhân, thì dù họ có nỗ lực tu luyện bao nhiêu, thì họ cũng chỉ đang tu cho phần ích kỷ của bản thân. Trong trường hợp đó, họ có thể tăng công sao? Phát chính niệm để loại bỏ can nhiễu sao có thể hiệu quả nếu một người đang tu cho cái thân thể nghiệp lực kia?

Một số học viên tu luyện rất tinh tấn. Họ học Pháp và luyện công hàng ngày. Họ cũng dành nhiều thời gian để giảng chân tướng; tuy nhiên, chủ ý thức của họ không đủ mạnh và họ dễ dàng bị chấp trước dẫn dắt.

Khi học Pháp, họ không thể nhập tâm và bị buồn ngủ. Họ không thể giữ tay lập chưởng thẳng khi phát chính niệm.

Một học viên không thể đắc được gì khi ôm giữ bất kỳ tâm truy cầu nào trong tu luyện. Mục tiêu tu luyện như vậy là ích kỷ và tồn tại vì lợi ích của bản thân mình. Đối với chúng ta, học Pháp và tu luyện là để đồng hóa với Đại Pháp và trở thành vô ngã – một vị thánh nhân luôn đặt người khác lên trước.

Khi đang cố gắng buông bỏ chấp trước vào tự ngã, chúng ta đang trên con đường tu luyện và đi theo hướng đúng. Thân thể của chúng ta đang đồng hóa với Đại Pháp và chủ ý thức của chúng ta đang ngày càng giải thoát khỏi phía nhân tính. Năng lượng của chúng ta tự nhiên ngày càng mạnh hơn. Vì vậy, chúng ta sẽ không đi sai hướng và những nhân tố tầng thấp – tình, sợ hãi, ích kỷ, v.v.. – không thể can nhiễu chúng ta nữa.

Khi một người ôm giữ tâm truy cầu trong tu luyện vì lợi ích của bản thân, tư tưởng của họ là do nghiệp lực cấu thành. Trong trường hợp đó, chủ ý thức của họ sẽ không đắc được gì cả. Họ sẽ bị tất cả các loại nhân tố từ không gian tầng thấp bao vây.

4. Không thể phân biệt được chân ngã và giả ngã

Chân ngã của một người mang theo bản tính tiên thiên của họ. Nó đồng hóa với đặc tính của vũ trụ.

Trong khi đó trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta sinh ra nhiều tư tưởng và ý niệm vị tư vị ngã. Chúng đều không phải là chân ngã của chúng ta. Chúng được tạo ra bởi giả ngã và bị tất cả các loại chấp trước hay sinh mệnh ngoại lai lèo lái.

Chủ ý thức của chúng ta cần phân biệt rõ ràng giữa chân ngã và giả ngã. Mọi thứ không phù hợp với Pháp, như ích kỷ, đều có nguồn gốc từ giả ngã. Người tu luyện phải nhận biết và bài xích giả ngã để chân ngã có thể làm chủ đại não của bản thân.

Lý do tôi viết bài viết này là dựa trên quan sát của tôi: Nhiều học viên bị can nhiễu buồn ngủ. Họ muốn thoát khỏi tình trạng đó, nhưng không thể. Đối với một số học viên, tình trạng này kéo dài trong nhiều năm. Vì vậy, một số đã bị bức hại tới mức bị bắt và giam tù.

Vì vậy tôi muốn chia sẻ nhận thức hữu hạn của mình với hy vọng giao lưu thể hội với đồng tu về phương diện này nhằm đề cao chỉnh thể.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/9/5/333998.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/9/24/159285.html

Đăng ngày 23-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share