Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 3-8-2016] Tôi là một giáo viên trung học về hưu nay đã 69 tuổi, bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1995. Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm của mình về một khổ nạn bắt đầu từ tháng 6 năm 2014.
Khổ nạn
Vào tháng 6 năm 2014, tôi bị liệt mặt cấp tính. Tôi đã phát chính niệm và giữ bình tĩnh. Tôi tiếp tục tham gia học Pháp và luyện công tập thể, đồng thời sản xuất và phân phát các tài liệu giảng chân tướng.
Sư phụ giảng:
“Tất nhiên, mỗi cá nhân đệ tử Đại Pháp chúng ta đều nói rằng mình không thừa nhận an bài của cựu thế lực, thì đó không phải là nói ở trên miệng, mà là chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp và Chính Pháp mà thực hiện, là ‘không thừa nhận hết thảy những an bài của các ngươi trong lịch sử, tôi kể cả bản thân cựu thế lực các ngươi thì tôi cũng không thừa nhận’. Chính niệm rất đầy đủ thì có thể bài xích chúng, chính là phủ định an bài của chúng (vỗ tay) Ấy là vì chúng ta tuyệt đối không thể thừa nhận chúng.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Philadelphia ở Mỹ Quốc)
Nghĩ đến những lời giảng của Sư phụ, tôi tràn đầy sự can đảm và có chính niệm mạnh mẽ. Các học viên khác cũng ủng hộ và khích lệ tôi vượt qua khảo nghiệm. Tuy nhiên, tôi đã phải chờ đợi lâu hơn.
Hai tháng sau, tôi về nhà sau khi phân phát các đĩa DVD của Đại Pháp và biết được rằng chồng tôi đã bị đưa vào bệnh viện cấp cứu vì đột quỵ. Đối diện với vấn đề thứ hai, trong khi vẫn đang phục hồi từ chứng liệt mặt, tôi không hề sợ hãi. Như Sư phụ giảng:
“… có Sư phụ ở đây, có Pháp ở đây, sợ cái gì?“ (Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney 1996)
Một người chăm sóc bệnh nhân toàn thời gian đã được thuê để chăm sóc chồng tôi trong viện. Tôi nói với chồng mình: “Anh đừng lo. Đại Pháp có thể cứu anh. Hãy nhìn em đây này: Chẳng phải khuôn mặt em càng ngày càng tốt hơn sao.”
Anh ấy biết rằng tôi không uống bất kỳ loại thuốc nào và anh đã bị thuyết phục. Anh thường nói: Pháp Luân Đại Pháp Hảo và Chân – Thiện – Nhẫn Hảo.” Kết quả là tình trạng của chồng tôi đã có một bước tiến đáng kể.
Bác sỹ của anh ấy đề nghị tôi hãy chữa trị chứng liệt mặt. Tôi nói với ông rằng tôi tin Đại Pháp có thể chữa cho tôi, mà không cần đến thuốc. Khuôn mặt tôi hoàn toàn bình thường sau bốn tháng.
Tôi giảng chân tướng Pháp Luân Đại Pháp cho các bác sỹ, các bác sỹ vật lý trị liệu, thực tập sinh, trợ lý và các bệnh nhân khác. Tôi cũng giúp họ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.
Những thách thức mới trong quá trình hồi phục của chồng tôi
Sau khi chồng tôi được xuất viện, tôi chăm sóc anh ấy suốt ngày đêm. Là người cố chấp tin vào chủ nghĩa cộng sản, anh đã thu thập nhiều cuốn sách liên quan đến cộng sản và không cho ai được động vào chúng. Anh đã quyết định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và đồng ý vứt bỏ các sách về cộng sản.
Anh luyện các bài công pháp và học Pháp với tôi ba tháng. Sau đó, cứ như thể là có những tư tưởng ngoại lai điều khiển anh, và anh đã ngừng học Pháp. Anh khiến tôi thức giấc lúc nửa dêm, và tôi đã kiệt sức cả về thể chất lẫn tinh thần.
Đôi khi tôi có thể nghe và nhìn thấy những thứ ở không gian khác. Một lần có một giọng nói nói với tôi: “Chăm sóc cho một người bệnh là con đường tu luyện của ngươi.” Tôi nhận ra rằng đó chính là một sinh mệnh tà ác trong không gian khác muốn kéo tôi xuống và rằng tôi phải tìm ra cách để đột phá can nhiễu này. Tôi quyết định thuê một người giúp việc để chăm sóc chồng tôi với chi phí 3.600 Nhân dân tệ một tháng.
Điều đó cho phép tôi có thời gian học Pháp và tiếp tục các hoạt động giảng chân tướng của mình. Sau đó tôi nghe giọng đó nói: “Việc thuê người giúp việc đã làm hỏng kế hoạch của ta.“ Sinh mệnh đó tiếp tục can nhiễu người giúp việc, tức là chúng tôi phải thay đổi người giúp việc vài lần. Tôi bắt đầu giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho mỗi người giúp việc mới. Sau đó chúng tôi có thể giữ lại người đó.
Như thường lệ, tôi đến trung tâm thành phố để phát tài liệu giảng chân tướng vào ngày 12 tháng 5 năm 2015. Chủ cửa hàng đã hỏi tôi: “Những chiếc đĩa DVD này là từ đâu?” Tôi trả lời: “Chúng tôi, những học viên Đại Pháp trả tiền và sản xuất tất cả những thứ này.” Anh ấy hô lên: “Pháp Luân Đại Pháp bảo hộ cô!” Tôi rất ngạc nhiên vì đó không phải là những gì mà người thường nói. Tôi nghĩ Sư phụ đang khích lệ tôi qua những lời nói của người đó. Tôi rất xúc động.
Can nhiễu tinh thần
Tà ác tiếp tục can nhiễu tôi. Tôi nhìn thấy hình ảnh như một bộ phim về kiếp sau của tôi và chồng mình, và nghe thấy giọng nói đó: “Ngươi sẽ chết trong vài ngày tới.” Những từ như: “Ngươi phải chết” phát ra từ miệng chồng tôi. Tôi gần như tin rằng mình không còn sống được bao lâu nữa.
Vì vậy tôi đã cho đi nhiều sách Đại Pháp, các máy in và các đĩa DVD mới, điều đó tạo nên ấn tượng là tôi ngừng tu luyện.
Mặc dù vậy, tôi vẫn tiếp tục học Pháp và ra ngoài giảng chân tướng Pháp Luân Công cho mọi người.
Đọc đoạn “Tự tâm sinh ma” trong bài giảng thứ sáu của Chuyển Pháp Luân, đã giúp tôi nhớ rằng mình đang bị tà ác lừa gạt. Nhưng rồi tôi lại rơi vào trạng thái tự tâm sinh ma. Tôi đã nhìn thấy những hình ảnh mà trong đó tôi thiếu trung thực và giả vờ như bị ốm, và một giọng nói bảo tôi rằng tôi đang giả vờ.
Tuy nhiên, tôi khỏe mạnh và cuộc sống của tôi vẫn ổn. Đó chỉ là giả tướng. Tôi nhớ Sư phụ đã nói với chúng ta rằng phần đã tu xong của học viên được cách khai khỏi phần chưa tu luyện, phần đó không thể là giả được. Trong can nhiễu tinh thần khủng khiếp này, tôi đã nhẩm những câu sau để giữ tâm bất động:
Sinh vô sở cầu
Tử bất tích lưu
Đãng tận vọng niệm
Phật bất nan tu(Vô tồn, Hồng Ngâm)
Tạm dịch:
Sống chẳng truy cầu
Chết không lưu luyến
Sạch bong vọng niệm
Tu Phật không khó
Và
“… bất kể chư vị nhìn thấy gì, chư vị chớ quan tâm chúng, đều là ma huyễn…” (Bài giảng thứ sáu,Chuyển Pháp Luân)
Giọng nói tà ác đó cũng nói với tôi rằng nó đã cố gắng hướng tôi chuyển sang tôn giáo khác trong 13 năm. Điều này khiến tôi nhớ rằng mình đã chấp trước vào khả năng nhìn và nghe được những thứ trong không gian khác rất lâu, nhưng giờ thì chấp trước này sắp hủy hoại tôi.
Các học viên cũng chỉ ra cho tôi rằng đôi khi tôi cư xử khác thường và hoang tưởng. Tôi nhận ra đó là vì tâm sợ hãi.
Cuối cùng những lời giảng của Sư phụ đã giúp tôi vượt qua khổ nạn:
“’Ta là đệ tử của Lý Hồng Chí, các an bài khác thì đều không cần, đều không thừa nhận’, thì chúng không dám làm,” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây ở Mỹ quốc vào tiết Nguyên tiêu năm 2003-Phần hỏi đáp)
Sự tra tấn về tinh thần khiến tôi cảm thấy rằng bị giam giữ còn đỡ thống khổ hơn. Một tháng sau, chuyện này cuối cùng cũng kết thúc. Chính là đức tin kiên định vào Pháp và Sư phụ đã cứu tôi.
Rút lại bản thanh minh không chính
Tuy nhiên, khổ nạn này đã giúp tôi nhận ra sơ hở trong tu luyện của mình. Trước đây khi tôi gửi đi một bản nghiêm chính tới trang Web Minh Huệ để phủ nhận những hành vi đi ngược với Đại Pháp trong quá khứ, tôi đã dùng những lời lẽ chung chung và không viết đầy đủ chi tiết. Vì vậy tôi nhận ra rằng mình cần phải viết một nghiêm chính khác có đầy đủ các chi tiết; tôi đã viết một bản nghiêm chính nghiêm túc khác để phủ nhận những hành vi bất kính của mình trước đây và đăng lên trang web Minh Huệ.
Sư phụ giảng:
“Còn như nói đến những [ai] mà trong cuộc bức hại đã chạy sang phía phản diện thì không còn là đệ tử Đại Pháp nữa; [ai] có thể quay lại thì đó là chuyện khác.” (Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc 2004)
Thông qua việc học Pháp thâm sâu, tôi đã có thể loại bỏ tâm sợ bị can nhiễu và tự tin hơn trong tu luyện. Sư phụ vẫn đang chăm sóc tôi.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/8/3/-327589.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/9/12/158649.html
Đăng ngày 22-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.