Bài viết của một học viên Đại Pháp ở tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc

[MINH HUỆ 23-6-2016] Tôi 77 tuổi và bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 10 năm 1995.

Tôi từng là một điều phối viên của địa phương chúng tôi. Ban đầu khi mới tu luyện, Sư phụ đã khai thiên mục cho tôi. Tôi có thể nhìn được không gian khác ở các tầng thứ khác nhau. Kết quả là, ngay từ đầu, tôi đã nghĩ mình có căn cơ tốt và tu luyện tinh tấn.

Gần đây tôi đã gặp phải một số vấn đề nghiêm trọng.

Một là khi bị bắt cóc đến đồn công an, ở đó tôi bị ép phải khai nhận, bị chụp ảnh và lấy máu, bị lấy dấu vân tay, và tôi đã làm những gì mà một đệ tử Đại Pháp không bao giờ nên làm.

Vấn đề khác là thân thể tôi có những triệu chứng nghiệp bệnh. Tôi mất khả năng kiểm soát ruột và bàng quang. Tuyến tiền liệt của tôi xuất hiện vấn đề khiến tôi liên tục cảm thấy phải đi tiểu gấp. Tôi đi tiểu thường xuyên nhưng không thể bài tiết hết. Tôi ở trong tình trạng đau đớn khủng khiếp. Khi chủ ý thức của tôi kém nhất, tôi mơ thấy tất cả các con tôi mặc áo gai trắng, đang than khóc trước cái chết của tôi.

Vấn đề thứ ba là trường năng lượng của tôi bị can nhiễu và có nhiều linh thể tầng thấp, lạn quỷ và những thứ hủ bại khác, nhiều đến nỗi tôi cảm thấy mê mờ khi học Pháp và không thể đơn thủ lập chưởng khi phát chính niệm. Tôi cũng bắt đầu có mâu thuẫn với các đồng tu.

Tôi đã cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi cũng đã hướng nội, tuy nhiên, dù tôi cố gắng bao nhiêu tôi cũng không thể tìm ra xem mình đã sai ở đâu.

Nhà tôi là một điểm học Pháp. Học viên Amy, người đến học Pháp, được Sư phụ điểm hóa, đã nhìn thấy tình trạng nguy hiểm của tôi và cố gắng ở trong Pháp mà giao tiếp với tôi.

Ban đầu tôi không thể chấp nhận lời nhận xét của cô ấy bởi vì tôi không đồng ý với một số điều cô nói. Tôi còn cảm thấy oán hận cô ấy. Nhưng khi tôi vẫn cứ mãi ở trong tình trạng đó và tôi nhận ra tâm vô vị kỷ của cô ấy, thì cuối cùng tôi đã có thể bình tĩnh và nhìn vào tâm mình.

Đó là khi tôi phát hiện ra rất nhiều chấp trước nghiêm trọng, đặc biệt là tâm sắc dục.

Là một người cao tuổi, chấp trước đó đáng lẽ nên được tống khứ từ lâu. Nhưng khoảng tám năm trước, khi tôi gần 70 tuổi, tôi đã không khống chế được tâm sắc dục với vợ.

Sau đó tôi đã ở trong trạng thái bị hủy hoại hoàn toàn. Tôi nhìn thấy sự sụp đổ của thiên địa, những dòng nước điên cuồng ở biển và đại dương, và thế giới của tôi ngập chìm trong thứ như là máu… Toàn thiên thể ở trạng thái hoang tàn, không có một bóng người. Mọi thứ bị hủy hoại và không có sự sống, không còn một hàng cỏ xanh.

Tôi cảm thấy mình trườn trên mặt đất, khóc lóc thổn thức đến tan nát cõi lòng. Thực tế tôi không muốn sống, cảm thấy sống thật là vô nghĩa.

Cảm giác đó thật sự rất mãnh liệt, nhưng chấp trước sắc dục của tôi vẫn không được loại bỏ tận gốc.

Mặc dù không lặp lại những hành vi sắc dục, thế nhưng mỗi khi nhìn thấy các học viên nữ trẻ, những ý niệm bất thuần vẫn nổi lên, biểu lộ trong mắt tôi, qua lời nói và hành động của tôi, mà tôi không ý thức được.

Ngay cả các học viên nữ trẻ tuổi cũng có thể cảm nhận được ý nghĩ đồi bại của tôi, vì vậy trong một thời gian dài họ không muốn đến nhà tôi học Pháp.

Được nuôi dưỡng trong văn hóa Đảng độc hại và tha hóa, từng tế bào trong thân thể tôi đã bị ô nhiễm, và từng suy nghĩ và hành động của tôi mang dấu ấn của Đảng, nhưng tôi không nhận thức được sự nghiêm trọng này.

Khi còn trẻ tôi có thể ra đòn rất mạnh để có thể dễ dàng hạ gục ba đến năm người một lúc. Ở trong gia đình và ngoài xã hội, mọi người xem tôi như đại ca và thường tránh mặt tôi. Tôi trở nên quen với việc áp đặt ý chí của mình lên người khác.

Với thiên mục mở ngay sau khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, cảm giác tự tôn của tôi càng mạnh mẽ hơn. Tôi biến thành một kẻ hiển thị, luôn hào hứng kể về những thứ mà tôi nhìn thấy trong vũ trụ và thế giới của mình.

Tôi sản xuất tài liệu giảng chân tướng cho riêng mình và chỉ đi ra ngoài cùng với vợ tôi để phân phát chúng, mà không đi cùng với ai khác. Để bảo vệ bản thân, tôi đã không trở thành một phần của chỉnh thể.

Mặc dù tôi đã có chút thay đổi trong những năm gần đây, thế nhưng, nhìn chung tôi có xu hướng coi thường các học viên khác và không sẵn lòng hợp tác với những người mà tôi cho là thấp kém hơn. Tôi sẽ lựa chọn các học viên cụ thể, những người mà tôi xem là tinh tấn và xứng đáng, đến nhà tôi.

Vợ tôi bị điếc nhẹ và có thị lực kém. Tôi không thể bao dung những khiếm khuyết của bà ấy. Thay vì hiểu và chấp nhận việc đó, tôi thường cằn nhằn với bà ấy:

“Bà mù à? Bà điếc à?”

Vợ tôi thực sự rất thất vọng, bà ấy sẽ trả lời một cách cộc cằn với tôi “Ông biến đi!”

Tôi cũng thường hằn học với mẹ tôi trong nhiều năm.

Vì một điều là, mẹ đã không cho tôi đi học khi còn nhỏ. Mặt khác là vì bà không bênh vực tôi khi tôi bị anh trai đánh đập.

Năm 13 tuổi, tôi đã đánh nhau với anh trai thứ hai. Anh ấy đã đập cái xẻng lên đầu tôi và gây ra một vết thương dài 3-inch trên đầu tôi. Tôi mất rất nhiều máu.

Khi ấy, mẹ tôi không ở nhà. Khi bà trở về, bà không trừng phạt hay la mắng anh trai tôi. Có thể mẹ tôi luôn cảm thấy tôi là đứa bé nghịch ngợm và không muốn bảo vệ tôi. Nhưng tôi cho là mẹ tôi đáng lẽ nên coi trọng sự việc đó. Bà nên phân biệt rõ cái gì là đúng và cái gì là sai và có hành động tương xứng.

Trong những năm sau đó, vết thương đã liền đến mức không thể nhìn thấy hoặc cảm nhận được nó, nhưng vết sẹo thì vẫn còn. Sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công, vết sẹo biến mất và tóc mọc lên ở chỗ đó.

Hai sự việc này đã xảy ra rất nhiều năm trước, thế nhưng mỗi lần nghĩ đến chúng, tôi vẫn vô cùng oán hận mẹ.

Các học viên nữ mà đến nhà tôi học Pháp thường trẻ hơn tôi 10 đến 20 tuổi.

Thường thường khi nói đến văn hóa đảng, tâm tật đố, sự nóng giận, tâm tranh đấu và những tâm như thế, thì khá dễ dàng; nhưng khi chủ đề là về sắc dục, ngay cả học viên nam cũng thấy khó mở lời. Vì vậy chúng tôi hiếm khi động đến những chủ đề này.

Tuy nhiên, vì các học viên nữ muốn giúp tôi tống khứ chấp trước sắc dục này, cho dù nó khơi dậy tâm oán hận trong tôi hoặc là tôi cho họ biết họ không còn được chào đón trong nhà tôi nữa, họ cũng không bỏ mặc.

Hết lần này đến lần khác, họ đưa chủ đề này ra và cởi mở nói về nguồn gốc và biểu hiện của tâm bất thuần của tôi, buộc tôi phải đối mặt với nó, cho đến khi tôi quyết định tống khứ nó.

Sau khi phân tích và xem xét toàn diện, tôi nhận ra không chỉ chấp trước sắc dục của tôi mà cả tâm tranh đấu, tật đố, nóng giận, thiếu kiên nhẫn, tự cao tự đại,v.v đều nghiêm trọng.

Tôi nhận ra mình đã không xem mình là người tu luyện với sự nghiêm túc chân thành, và thái độ của tôi không chỉ ảnh hưởng trực tiếp đến tu luyện của vợ tôi mà còn tạo ra gián cách giữa các đồng tu, vì thế nhiều việc đáng lẽ đã được phối hợp thực hiện tốt lại không được làm tốt và để lại vô vàn hối tiếc.

Tôi nhận ra, trong nhiều năm, có vẻ như tôi vẫn đang tinh tấn và đang cứu chúng sinh, nhưng phần lớn thời gian tôi đã và đang học Pháp bằng những quan niệm người thường và không chú ý đến pháp lý ở các tầng cao hơn.

Nếu chúng ta làm trong các hạng mục với nỗ lực thực hiện thệ ước của chúng ta nhưng với tâm bất thuần và với đủ loại chấp trước, chúng ta không thể đạt đến yêu cầu của Pháp ở các tầng thứ khác nhau. Kết quả rất rõ ràng là chúng ta sẽ chiêu mời bức hại thân thể và tinh thần.

Nhưng nếu chúng ta học Pháp ngày càng tinh tấn hơn, thường xuyên đo lường ý niệm và việc làm của chúng ta theo Pháp, liên tục hướng nội và làm tốt việc cứu người đồng thời tu luyện tinh tấn, cựu thế lực sẽ không bao giờ có sơ hở để dùi vào.

Dưới sự bảo hộ và từ bi vô hạn của Sư phụ, học viên Amy thấy rằng, trường không gian khác của tôi, có lúc đầy rẫy những thứ bẩn thỉu, đã được làm sạch nhanh chóng, với các linh thể tầng thấp và lạn quỷ hư nát bị thanh trừ, và rằng tình trạng của tôi tiếp tục được đề cao.

Vài ngày trước, trong giấc mơ, tôi trông thấy một bức tường cao đang có nguy cơ bị sụp đổ trong nháy mắt. Bên dưới là một đại dương mênh mông. Tôi đã bước đi vững chắc ở phía trên bức tường.

Tôi biết chính là Sư phụ đã cứu tôi khỏi cái chết và sự hủy hoại.

Tâm tôi tràn đầy lòng biết ơn Sư phụ. Tôi không thể cầm được nước mắt.

Tạ ơn Sư phụ!

Cảm ơn các đồng tu!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/23/-330399.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/7/6/157699.html

Đăng ngày 29-7-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share