Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở thành phố Quảng Châu, Trung Quốc

[MINH HUỆ 16-1-2016] Tôi năm nay 53 tuổi. Tôi bị động kinh, đi tiểu ra máu và đau dạ dày nặng trong gần 30 năm. Thuốc không thể làm thuyên giảm các triệu chứng bệnh. Tháng 8 năm 2012, khi tôi đang cảm thấy hoàn toàn tuyệt vọng thì em gái tôi nói rằng một người bạn học của cô ấy tu luyện Pháp Luân Công, và tất cả các trạng thái bệnh tật đều đã biến mất. Tôi đã quyết định về quê để tìm người phụ nữ đó. Khi ở quê, tôi đã mua một cuốn Chuyển Pháp Luân. Trong vòng một năm sau đó, tôi đã vượt qua rất nhiều khảo nghiệm về sự tín Sư tín Pháp. Giờ đây, tôi là một người khỏe mạnh và đã được trải nghiệm sự từ bi của Sư phụ và vẻ đẹp của Đại Pháp.

Tôi không biết bất cứ học viên nào ở thành phố Quảng Châu, vì thế tôi không thể vào được trang web Minh Huệ do chính sách kiểm duyệt Internet của Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Luôn có vài sự can nhiễu. Mỗi khi muốn học Pháp trực tuyến, tôi đều bị can nhiễu.

Sau Tết Nguyên đán năm 2015, tôi nhận được một cuộc điện thoại của một đồng tu là đồng hương. Cô ấy nói rằng cô vừa biết được một đồng tu ở thành phố Quảng Châu. Cô ấy hỏi tôi có muốn đến nhóm học Pháp của đồng tu này không. Tôi cảm thấy mình như một đứa trẻ bị lạc đường bấy lâu và cuối cùng cũng tìm thấy đường trở về nhà. Tôi nhận ra rằng Sư phụ đã an bài mọi điều cho tôi.

Học Pháp nhóm và những thay đổi trong cuộc đời của tôi

Tôi nhanh chóng đề cao tâm tính nhờ đến học Pháp nhóm, và tôi đắc được những thể ngộ mới về Pháp.

Làm ba việc và học Pháp chăm chỉ giúp tôi tiến bộ dần dần. Với sự giúp đỡ của các đồng tu, tôi mua một máy in màu và những vật dụng thiết yếu khác để sản xuất tài liệu giảng chân tướng. Bất cứ khi nào tôi rời khỏi nhà, tôi luôn mang theo rất nhiều tài liệu đánh máy trong túi để phát cho mọi người.

Tôi về quê mùa hè năm nay. Trước khi đi, tôi đã in hơn 400 bản tài liệu giảng chân tướng và hơn 100 đĩa DVD Thần Vận cho chuyến đi này. Toàn bộ tài liệu đầy chật cứng hai thùng to và tôi phân phát chúng ở bất cứ nơi nào tôi đến.

Nhờ sự giúp đỡ của những đồng tu khác, tôi cũng có những đột phá trong việc nói với mọi người về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Rút kinh nghiệm từ một đồng tu, tôi nói với mọi người về Đại Pháp và cuộc bức hại theo cách riêng của mình.

Khi nói với họ hàng, bạn bè, đồng nghiệp hoặc những người mà biết rõ về tôi, thì tôi có thể nói một cách dễ dàng. Nhưng đối với những người hàng xóm, đồng nghiệp, sinh viên mà tôi không quen, tôi tiếp cận họ bằng cách nói về vẻ đẹp của Đại Pháp và giải thích vụ tự thiêu là giả mà không nói với họ rằng tôi là một học viên.

Tôi lựa chọn những ý khác nhau để nói cho phù hợp với những đối tượng khác nhau. Nếu người đó là một phụ huynh có con nhỏ, tôi bắt đầu nói về những vấn đề an ninh công cộng. Nếu là một nam thanh niên, tôi nói về bình đẳng giới trong xã hội, thất nghiệp, khó khăn của việc mua nhà và những áp lực trong cuộc sống. Nếu là một người già, việc đầu tiên tôi nói là về vấn đề chăm sóc sức khỏe và tiền phụ cấp, vì đây là những vấn đề mà người già quan tâm nhất.

Mùa hè này, tôi đi hội lớp với những bạn học cũ từ thời tiểu học sau 40 năm không gặp. Đáng lẽ dịp này là một cơ hội tốt để giảng chân tướng, nhưng ở đó rất ồn ào và nhiều can nhiễu. Tôi không muốn để mất cơ hội này vì vậy tôi đã xin Sư phụ gia trì, và tôi phát chính niệm liên tục.

Tôi thấy một người bạn đi ra chỗ khác để chơi điện tử trên điện thoại. Tôi nghĩ đây quả là một cơ hội tuyệt vời, vì vậy tôi cầm theo một cốc trà và ngồi cạnh cô ấy. Được biết cô ấy có một cô con gái làm việc ở thành phố khác, vì vậy tôi bắt đầu nói chuyện về an ninh công cộng. Cuối cùng, tôi thuyết phục cô thoái đảng và những tổ chức liên đới của nó.

Tôi cố gắng phát chính niệm bốn lần một ngày theo giờ toàn cầu cùng với các đồng tu. Nhưng thỉnh thoảng tôi không thể tập trung, đặc biệt là lúc nửa đêm. Lúc đó, thỉnh thoảng tôi ngủ gật hoặc chóng mặt. Tôi nhận ra rằng đó là can nhiễu của tà ác. Giờ đây, mỗi lần phát chính niệm, đầu tiên tôi loại bỏ những niệm đầu bất hảo và những chấp trước của bản thân. Những chấp trước này đang dần dần bị loại bỏ.

Chú ý đến việc tu luyện và cách sinh hoạt của bản thân

Qua việc học Pháp tập thể, tôi nhận ra rất nhiều vấn đề nhỏ về tâm tính của mình mà tôi đã bỏ qua, và tôi đã có thể chính lại một vài vấn đề đó. Ở chỗ làm, tôi thường tiếp xúc với những nhà đại diện bán sách. Họ tặng khách hàng sách, và đôi khi tôi nhìn thấy những quyển sách mà mình thích, tôi xin họ vài bản miễn phí. Tôi đã thu thập được rất nhiều, và tôi nhận ra rằng đối với một người tu luyện thì việc làm này là sai. Vì vậy tôi đã tặng những quyển sách này cho một thư viện.

Tôi thường xuyên lái xe ô tô ở làn đường dành cho xe buýt. Tôi nhận ra rằng đối với một đệ tử Đại Pháp thì điều này là sai, vì vậy tôi đã thôi không làm vậy nữa. Khi đang lái xe, tôi thường nổi xung với các lái xe khác mà không tuân thủ luật lệ giao thông. Vì tôi học Pháp, nên tôi không còn tức giận nữa. Ngược lại, tôi thường cảm thấy thương họ. Có thể họ có điều gì đó gấp phải làm? Đối với người lái xe máy thì lái xe dưới trời nắng như thiêu như đốt và bị cản gió là điều không dễ dàng gì, vì vậy giờ đây tôi nhường họ đi trước.

Thời gian luyện công tập thể dành cho các đệ tử Đại Pháp ở Trung Quốc là 3 giờ 50 sáng. Đầu tiên, tôi nghĩ điều này thật khó bởi vì tôi phải đi làm. Sau đó tôi nghĩ: “Thậm chí những đồng tu ở độ tuổi 70 hay 80 có thể làm được, tại sao mình lại không thể chứ?” Điều cản trở tôi chính là tâm an dật của bản thân. Sư phụ giảng:

“Đại Pháp vô biên; tất cả là tuỳ vào cái tâm của chư vị mà tu; xét chư vị tu cao được đến đâu, tất cả là dựa theo lực nhẫn nại và năng lực chịu khổ của chư vị.” (Bài giảng thứ hai – Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã quyết định đặt đồng hồ và thức dậy lúc 3 giờ 30 sáng.

Khi tâm trí không được ổn định, tà ác sẽ can nhiễu tôi. Bởi vì tôi lo sợ ngủ không đủ giấc, nên khi lái xe hay làm việc, tôi thường cảm thấy đầu óc rối loạn và buồn ngủ. Thậm chí chuông báo thức cũng chẳng kêu. Các đồng tu thấy tình trạng của tôi và nhắc nhở tôi phát chính niệm để diệt trừ can nhiễu. Giờ đây tôi không còn bị buồn ngủ nữa mặc dù tôi chỉ ngủ có 3 hay 4 tiếng một đêm.

Thật khó để có thể diễn tả tôi đã thụ ích như thế nào từ việc học Pháp nhóm.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/1/16/322270.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/3/4/155792.html

Đăng ngày 28-4-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share