Bài viết của Linh Tử, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc.
[MINH HUỆ 18-1-2016] Tôi là hiệu trưởng một trường trung học phổ thông và tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 9 tháng 7 năm 1998 ở tuổi 59.
Tôi là một người tốt bụng và có trách nhiệm, có năng lực trong công việc, là một người vợ tốt và một người mẹ tận tụy. Vì thế tôi đã phát triển tâm tự mãn và tâm hư vinh rất mạnh, điều này đã tạo ra một khối nghiệp lực rất lớn cho bản thân tôi. Trước tuổi 40, tôi đã bị nhiễm bệnh lao rất nặng, rối loạn chức năng thận, và chứng đau nửa đầu. Để có thể làm việc, tôi đã phải uống thuốc giảm đau. Đến khi 48 tuổi, tôi lại mắc các bệnh liên quan đến tim, gan, túi mật và lá lách. Tôi cũng bị chứng bệnh hay quên trầm trọng. Đến trưa là tôi không thể nhớ nổi bữa sáng đã ăn gì. Tôi không thể nhớ nổi tên đồng nghiệp của mình khi giới thiệu họ với ban lãnh đạo. Ở tuổi 52, tôi bị rụng tóc và lông mày, và tôi bị chảy mủ ở mắt, tai và mũi. Tôi đã đi điều trị vài lần tại các bệnh viện ở thành phố Cáp Nhĩ Tân nhưng không hiệu quả.
Đại Pháp đã thay đổi cuộc đời tôi
Khi tôi đang tuyệt vọng thì người hàng xóm đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp và cho tôi mượn một cuốn Chuyển Pháp Luân. Tối hôm đó, tôi đã đến điểm luyện công và có thể ngồi song bàn ở bài công pháp thứ năm. Tôi đã đạt được trạng thái nhập tĩnh ngay lập tức.
Khoảng hai tuần sau, tất cả bệnh tật của tôi đều biến mất. Vào hôm đó, tôi đã phóng hạ được suy nghĩ về người mẹ đã khuất của mình, điều mà đã khiến tôi đau lòng trong suốt hơn 20 năm qua. Tôi đã bỏ kính loạn và kính lão và có thể nhìn rõ những chữ nhỏ.
Ba tháng sau, tôi đã trở thành một người hoàn toàn khác với làn da sáng và hồng hào. Tôi trông như trẻ lại 20 tuổi và có thể đi bộ rất nhanh.
Những trải nghiệm phi thường
Một buổi tối nọ, khi đang luyện bài công pháp thứ năm, ngay sau khi nhập tĩnh, tôi cảm thấy có một cục u to bằng một quả trứng rơi ra từ nách phải của mình. Bảy tháng sau khi bước vào con đường tu luyện, khi tôi đang luyện công tập thể bài công pháp thứ hai, tôi đã nhìn thấy một sắc màu gần giống màu hạt dẻ, màu mà không có trong thế giới này. Không ngôn từ nào có thể miêu tả vẻ đẹp của nó. Vào thời điểm đó, một cục u khác lại rơi ra từ nách trái của tôi.
Sau đó, có ba điểm sáng xuất hiện đi theo tôi. Nhìn kỹ thì thấy đó là ba chữ Chân – Thiện – Nhẫn. Rồi chúng biến thành những tiên nữ giống như trong những bức bích họa Đôn Hoàng và bay lên trời.
Một lần nữa Sư phụ tịnh hóa thân thể của tôi vào ngày 25 tháng 12 năm 2015. Trong suốt hơn 20 năm qua, tôi có một cục u to bằng quả trứng ngỗng ở phần dưới cơ thể, nó rất ngứa và đau. Cục u tự biến mất và tôi không còn bất cứ cục u nào cả. Tôi đã hét lên vì sung sướng “Con xin cảm tạ Sư phụ!”
Em dâu tôi đã bị chứng chảy máu trong suốt nửa năm, từ giữa năm 1998 đến năm 1999. Da mặt cô ấy vàng bủng. Cô ấy đã đến gặp rất nhiều bác sỹ nhưng họ chẳng thể giúp được gì. Cô ấy đã đến nhà tôi và luyện Pháp Luân Đại Pháp trong vòng 21 ngày. Cô ấy đã phục hồi hoàn toàn. Pháp Luân Đại Pháp quả là thần kỳ!
Em họ tôi đã phải nhập viện vào năm 2008 và bị chẩn đoán là ung thư giai đoạn cuối. Trước mặt rất nhiều bệnh nhân và nhân viên y tế, tôi đã nói với cô ấy rằng: “Chỉ có Đại Pháp mới có thể cứu em. Em có tin chị không?” Em họ tôi đáp: “Em tin”. Rồi cô ấy hét thật to “Pháp Luân Đại Pháp hảo!” Sau đó kỳ tích đã xuất hiện, máu và mủ tuôn ra từ ruột và niệu đạo của cô ấy. Đã tám năm rồi, và giờ cô ấy rất khỏe mạnh.
Uy lực của chính niệm
Một năm sau khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp môn tu luyện tuyệt vời này. Suy nghĩ đầu tiên của tôi là: “Đại Pháp là chính, không ai có thể phá hủy.” Cảnh sát đã đến những điểm luyện công để ghi lại danh tính của các học viên. Nhưng họ đã không ghi tên của tôi. Kể từ đó, sách và tài liệu Đại Pháp được cất giữ ở nhà của tôi.
Sư phụ đã giảng:
“… ai có thể động tới chư vị, người ấy có thể động đến tôi; nói thẳng ra, người ấy có thể động đến vũ trụ này.” (Bài giảng thứ nhất, Chuyển Pháp Luân)
Một hôm, tôi tình cờ gặp một cảnh sát, người đã bắt một học viên ở Bắc Kinh và đưa học viên đó trả lại khu vực của chúng tôi. Học viên đó là phụ đạo viên ở một điểm luyện công. Tôi đã chào viên cảnh sát đó và nói: “Đệ tử Đại Pháp là người tốt.” Ông ta đã bỏ đi mà không nói lời nào. Sau đó tôi nói thêm: “Ông đã giết học viên Vương Bân.” Ông ấy dừng lại, ngập ngừng trong giây lát và hỏi: “Bà cũng tu luyện Đại Pháp phải không?” Tôi trả lời: “Tôi có tu luyện Đại Pháp hay không thì cũng chẳng quan trọng. Đệ tử Đại Pháp là những người tốt.” Viên cảnh sát rời đi mà chẳng nói thêm lời nào.
Tôi đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện ôn hòa cho quyền được tu luyện Đại Pháp vào giữa năm 2003 và 2004. Tôi chuẩn bị hơn 40 áp phích in dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo”. Tôi đã dán chúng ở quảng trường Thiên An Môn, Vạn Lý Trường Thành, và Lăng Mao Trạch Đông. Tôi đã giữ chính niệm. Mặc dù có rất nhiều lính canh nhưng họ không phát hiện ra tôi.
Chuyển Pháp Luân là một cuốn thiên thư
Tôi giờ đây đã 76 tuổi. Sau khi chứng kiến sự thay đổi trong tôi trước và sau khi tu luyện Đại Pháp, mọi người xung quanh đều tôn trọng và quý mến tôi nhiều hơn. Bạn bè, họ hàng và đồng nghiệp đều thừa nhận Pháp Luân Đại Pháp là một môn tu luyện tuyệt vời. Vài người trong số họ đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vài người đã thoái xuất khỏi ĐCSTQ và những tổ chức liên quan của nó. Trong số những người này có giáo viên, thẩm phán, kỹ sư, nhà báo, một vị chủ tịch thành phố đã về hưu, một bí thư. Ở khu vực của chúng tôi không có nhiều học viên, điều này đã hạn chế việc phân phát những tài liệu thông tin Đại Pháp. Mặc dù tuổi cao, tôi vẫn thường đi ra ngoài phát tài liệu giảng chân tướng Đại Pháp. Qua hơn 10 năm tu luyện, tôi thực sự nhận ra rằng Chuyển Pháp Luân là một cuốn thiên thư. Một người sẽ được thọ ích khi tu luyện Đại Pháp. Mọi điều đều có ở trong Pháp. Trên đây là trải nghiệm cá nhân của tôi về việc tu luyện.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/1/18/322351.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/2/8/155276.html
Đăng ngày 25-2-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.