Bài viết của một học viên ở tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc
[MINH HUỆ 29-7-2015] Tôi 67 tuổi, tôi là một bác sỹ đã về hưu và là một giám sát viên cảnh sát. Cách đây bảy năm, tôi bị ung thư buồng trứng giai đoạn cuối và phải trải qua ca phẫu thuật phức tạp kéo dài đến sáu tiếng rưỡi tại một bệnh viện nổi tiếng ở Trường Sa, tỉnh Hồ Nam vào ngày cuối năm 2008. Khi gia đình tôi hỏi về tiên lượng của tôi, họ được nói rằng tôi chỉ còn sống được ba tháng.
Một trong các đồng nghiệp và bạn bè đã không quản đường xá xa xôi đến bệnh viện vào ngày 6 tháng 1 năm 2009 để thăm tôi. Cô ấy mắc bệnh ung thư tuyến giáp vào năm 1991, và sau đó năm năm cô bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công và căn bệnh ung thư của cô đã được chữa khỏi. Mặc dù trước đây cô đã khuyên tôi tu luyện Pháp Luân Công nhiều lần, nhưng tôi luôn từ chối lời đề nghị của cô ấy bởi vì chính phủ cấm nó. Cô ấy đã mua cho tôi sách Chuyển Pháp Luân, một đĩa DVD hướng dẫn luyện công và một máy nghe nhạc MP3 đã cài sẵn các bài nhạc luyện công. Ngoài ra, cô còn khích lệ tôi đừng đánh mất cơ hội cuối cùng này.
Tôi như người chết đuối vớ được cọc. Lần này, không chút do dự, tôi nhanh chóng học quyển sách Chuyển Pháp Luân và học các luyện năm bài công pháp. Dần dần tôi cảm thấy ngày một tốt hơn, và thật vậy tôi đã có thể sống thêm nhiều năm nữa cho đến tận hôm nay nhờ kiên trì tu luyện Pháp Luân Công.
Do cuộc bức hại, tôi chỉ dám luyện công ở nhà và thậm chí không dám mở nhạc lớn tiếng. Hàng xóm nhìn thấy sức khỏe của tôi ngày một tốt hơn. Họ rất ngạc nhiên và nghĩ rằng đây là một phép lạ. Tuy nhiên, khi họ hỏi tôi điều kỳ diệu này đã xảy ra như thế nào thì tôi luôn giải thích trái với lương tâm rằng: “Đó là nhờ mọi người quan tâm và khích lệ tôi.”
Tôi đã không có can đảm để nói với họ rằng đó là nhờ tôi tu luyện Pháp Luân Công. Tôi sợ rằng nếu tôi nói với họ rằng tôi tu luyện Pháp Luân Công, thì sự nghiệp của các thành viên trong gia đình tôi sẽ bị ảnh hưởng tiêu cực bởi vì họ hầu hết đều làm việc ở các sở cảnh sát, ngoại trừ cháu tôi. Người nhà tôi cũng biết rằng cuộc sống của tôi được kéo dài thêm là nhờ Pháp Luân Công, nhưng họ chỉ cho phép tôi luyện tập ở nhà và không cho tôi nói chuyện với mọi người về Pháp Luân Công ở nơi công cộng.
Tôi cảm thấy ân hận sâu sắc vì tôi đã không làm gì cho Pháp Luân Công. Hôm nay tôi không thể giữ im lặng thêm nữa, và tôi muốn chia sẻ câu chuyện của tôi với mọi người. Đồng thời, tôi muốn nói với mọi người rằng: “Pháp Luân Công tốt! Sư phụ của tôi là Sư phụ vĩ đại!” Bởi vì cựu lãnh đạo Đảng Cộng sản Trung Quốc, Giang Trạch Dân, đã lạm dụng quyền lực của ông ta để phát động cuộc bức hại tàn bạo đối với Pháp Luân Công, tôi đã bị tước đoạt quyền tự do cá nhân để luyện tập ở nơi công cộng. Tôi đã quyết định kiện Giang Trạch Dân giống như các học viên khác đang làm.
Cuối cùng, tôi hy vọng ngày càng nhiều người hơn biết được sự thật, đọc sách Chuyển Pháp Luân và hưởng được nhiều lợi ích từ Pháp Luân Công.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/7/29/313139.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/8/19/152136.html
Đăng ngày 04-02-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.