Theo Đức Dục Cổ Giám và Minh sử

[MINH HUỆ 6-7-2015] Dương Chứ sống ở huyện Ngô, thuộc tỉnh Giang Tô ngày nay ở Trung Quốc. Ông là Lễ bộ Thượng thư trong triều đình nhà Minh (1368 – 1644 sau Công nguyên).

Dương nổi tiếng là người thanh liêm chính trực. Những câu chuyện về lòng nhẫn nại, khoan dung và lương thiện của ông đã được lưu truyền qua nhiều thế hệ.

Nhẫn nại phi thường

Dương Chứ xuất thân từ một gia đình nghèo. Cha mẹ ông qua đời khi ông còn niên thiếu, ông đã cùng huynh trưởng đến Võ Xương để gia nhập quân đội và sau đó trở thành một thầy đồ.

Bạn ông là Dương Sỹ Kỳ, một người có tài nhưng nghèo nàn, phải liên tục tìm chỗ ăn chỗ ở nhờ. Vì đồng cảm, Dương Chứ đã đề nghị bạn thay thế vị trí thầy đồ của mình. Sau đó Dương Chứ đã nhận việc giảng dạy ở một vùng xa xôi.

Người trông giữ mộ phần của gia đình Dương Chứ thông báo với ông rằng bia mộ của tổ tiên ông đã bị một đứa trẻ trong làng xô vào làm đổ. Tại thời kỳ đó thì việc này được xem là đại kỵ phong thủy, làm tiêu tan phúc phận của thế hệ hiện tại và tương lai của gia đình Dương Chứ.

Thay vì báo quan, Dương Chứ đã lập tức hỏi thăm đứa trẻ có bị thương không, khi biết đứa trẻ bình an vô sự, Dương Chứ cảm thấy yên tâm. Ông đã nhờ người trông mộ bảo cha mẹ đứa trẻ chăm sóc con cẩn thận và không hề trách cứ việc xảy ra.

Bán đi con lừa yêu quý

Khi Dương Chứ nhậm chức Lễ bộ Thượng thư thì đến sống tại kinh thành, nhưng sinh hoạt cực kỳ đơn giản. Ông không dùng kiệu mà cưỡi một con lừa. Ông quý con lừa và cưỡi nó đến triều đình. Ông chăm sóc nó và tự tay cho nó ăn khi trở về nhà.

Ông lão hàng xóm nhà Dương Chứ có một cậu con trai. Cậu bé này luôn khóc mỗi khi nghe thấy tiếng kêu không dứt của con lừa. Ông ấy đã nói với Dương Chứ điều này. Dương Chứ ngay lập tức bán con lừa. Kể từ đó ông đi bộ vào triều.

Không tức giận bởi hành động xấu của người khác

Một người hàng xóm ở quê Dương Chứ đã chuyển hướng máng nước khiến nước mưa trút vào vườn nhà ông. Khi người nhà ông phàn nàn về việc này, ông viết thư bảo họ rằng ngày nắng nhiều hơn ngày mưa.

Người hàng xóm này lại lấn đất, xây một bức tường lấn gần ba thước sang phần đất của gia đình ông. Gia đình đã gọi ông can thiệp. Dương Chứ không suy nghĩ nhiều và đã viết thư cho gia đình:

“Đất dư thừa không nhiều, đều là của Vua. Nhường người ba thước đất có sao đâu?”

Người hàng xóm rất cảm động. Không chỉ trả lại phần đất đã lấn, ông ấy còn dịch chuyển bức tường trở về phần sân của mình.

Dân gian kể lại rằng khi những người hàng xóm hay tin có một nhóm đạo tặc đang lên kế hoạch cướp của gia đình của Dương Chứ, họ đã chủ động đến giúp và cứu gia đình Dương Chứ thoát khỏi họa đe dọa mạng sống và tài sản.

Một đêm Dương Chứ nằm mộng thấy mình đi dạo trong một vườn cây và đã hái hai quả mận để ăn. Khi tỉnh giấc, ông rất hối hận.

Sau đó, ông đã đặt tiêu chuẩn cao hơn cho bản thân, không làm việc tổn hại cho người khác ngay cả trong giấc mộng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/7/6/312023.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/8/13/152043.html

Đăng ngày 06-01-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share