Bài viết của một học viên đến từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 6-12-2015]

Chấp trước của tôi gây ra mâu thuẫn gia đình

Cuộc sống của tôi khá êm ả. Khi còn nhỏ, cha mẹ tôi rất yêu quý tôi. Sau khi kết hôn, tôi được chồng chăm sóc chu đáo. Chúng tôi có một con trai và một con gái. Chúng là những đứa trẻ xuất sắc và thường được người khác khen ngợi. Khi chúng còn nhỏ, tôi rất nghiêm khắc. Một thời gian dài, tôi đã không nhận ra rằng ẩn đằng sau những hành vi của mình là chấp trước vào danh.

Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi phụ trách việc đưa ra tất cả các quyết định của gia đình. Thậm chí sau khi bắt đầu tu luyện, tính cách của tôi về căn bản vẫn không thay đổi. Tôi vẫn thường áp đặt quan điểm của mình lên người khác.

Con trai và con gái của tôi cũng trở thành những học viên Đại Pháp. Tôi thường được các học viên khác khen ngợi về gia đình mình. Tuy nhiên, điều này đã tăng cường tâm hoan hỷ và hiển thị của tôi. Tôi nghĩ rằng những đứa con của tôi nên tập trung vào các hạng mục Đại Pháp và chúng không cần công việc bình thường hay thậm chí là kết hôn để tránh bị xã hội làm ô nhiễm. Khi một vài học viên nhắc nhở tôi rằng những đứa con của tôi đã đủ trưởng thành để đi làm và lập gia đình, tôi khăng khăng quan điểm của mình. Tôi nghĩ rằng mình tu luyện tốt và tôi hoàn toàn đúng. Bằng cách làm cực đoan như vậy, tôi đã khiến gia đình nảy sinh mâu thuẫn.

Gia đình tôi đã mất đi sự hòa thuận. Chồng tôi cảm thấy tôi đã quá cực đoan và anh ngày càng ghét tôi hơn. Anh không muốn nói chuyện và thường gây sự với tôi, trách mắng tôi vì những chuyện nhỏ nhặt. Đổi lại, tôi nảy sinh tâm oán giận đối với anh. Đôi khi, tôi nghĩ rằng đây có thể là cơ hội để loại bỏ chấp trước vào tình đối với anh, nhưng kết quả là, tôi đã không hướng nội đủ.

Lúc này, tôi đọc sách Đại Pháp hàng ngày, nhưng mắt tôi luôn dán chặt vào những lỗi lầm của người khác. Dùng nhận thức nông cạn của mình về Pháp, tôi áp đặt quan điểm của tôi lên người khác. Tôi nghĩ rằng như thế là tốt cho chính họ, nhưng tôi đã không nhận ra được chấp trước căn bản vào tự ngã của mình. Tôi không ngừng tập trung vào việc ai đúng ai sai thay vì tu luyện và đề cao bản thân.

Kết quả là, những mâu thuẫn gia đình của chúng tôi duy trì trong một thời gian dài. Có lúc, chỉ đơn giản là nhìn thấy tôi anh cũng tức giận. Anh thậm chí còn nổi nóng với tôi trước mặt khách. Trên bề mặt, tôi có thể nhẫn được điều này, nhưng tôi trong tâm tôi cảm thấy thực sự thống khổ.

Học Pháp và chân tu

Trong bảy năm qua, tôi đi ra ngoài hàng ngày để giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cho mọi người. Hàng ngày, tôi thường giúp hàng chục người thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Nhiều lần, Sư phụ đã bảo hộ tôi khi tôi đối mặt với nguy hiểm. Chồng tôi nhận xét rằng chỉ khi ra ngoài giảng chân tướng tôi mới hành xử như một người tu luyện. Cuối cùng, tôi nhận ra rằng tôi không nên nghĩ rằng làm ba việc có thể thay thế cho tu luyện bản thân. Tôi nhất định phải từ bản chất mà sửa đổi mình.

Tôi tăng thời gian dành cho việc học Pháp. Hàng ngày, tôi dành buổi sáng hay buổi chiều để giảng chân tướng. Phần thời gian còn lại trong ngày, tôi đọc hay ghi nhớ Pháp. Cuối cùng, tôi có thể đọc thuộc trôi chảy Chuyển Pháp Luân. Trong khi học Pháp, tôi luôn ngồi song bàn và cầm sách bằng cả hai đặt trước ngực. Tôi luyện công bất cứ khi nào có thời gian và ngủ rất ít vào ban đêm; tuy nhiên, tôi hoàn toàn không cảm thấy mệt mỏi. Từ việc tăng cường học Pháp, tôi dần hiểu được ý Sư phụ khi Ngài nói:

“Học Pháp bất đãi biến tại kỳ trung”

(Tinh Tấn Chính NgộHồng Ngâm II)

Tạm diễn nghĩa:

“Học Pháp không chểnh mảng, biến hoá đều trong đó cả”

(Tinh Tấn Chính NgộHồng Ngâm II)

Đầu tiên, hận thù của tôi với chồng biến mất. Thay vào đó, tôi thấy biết ơn anh. Tôi không còn giận dữ, dù anh đối xử với tôi thế nào. Đồng thời, tôi không còn chịu đựng những chỉ trích của anh một cách thụ động. Tôi ân cần nhắc nhở anh: Hòa thuận trong một gia đình là rất quan trọng và tâm tranh đấu trước đó của chúng ta là một phần của văn hóa Đảng, khiến cho tất cả những người liên quan không được vui.

Môi trường thay đổi sau khi tôi cải biến quan niệm

Khi tôi buông bỏ tình, thì từ bi thế chỗ. Khi tôi đối đãi với một sinh mệnh bằng sự từ bi, sinh mệnh đó sẽ thay đổi. Đó là điều đã xảy ra với chồng tôi. Khi tôi đối đãi với anh bằng từ bi, anh đã thay đổi. Anh nói với con của chúng tôi: “Mẹ của các con thật sự đã thay đổi sau khi tu luyện. Dù cha làm gì thì cũng không dao động được mẹ các con và mẹ các con đối với cha rất thiện.”

Môi trường xung quanh theo tâm của học viên mà thay đổi. Hiện tại, không có căng thẳng nào trong gia đình chúng tôi. Chồng tôi luôn vui vẻ và tươi cười.

Đại Pháp thật tinh thâm. Thể ngộ của tôi rất hạn hẹp và tôi đã sai khi áp đặt quan niệm người thường của mình lên người khác. Ẩn sau hành vi cực đoan của tôi là chấp trước vào thời gian, vào viên mãn và vào tự ngã.

Các con của tôi là những học viên Đại Pháp. Mỗi học viên có con đường riêng của mình. Tôi không thể an bài cuộc sống của người khác. Tôi không tu luyện tốt hơn chúng. Chúng là những đệ tử của Sư phụ và Sư phụ sẽ an bài tốt nhất cho chúng. Từ trong tâm, tôi tin tưởng ở Sư phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/12/6/320112.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/12/25/154225.html

Đăng ngày 06-01-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share