[MINH HUỆ 04-11-2015] Kính chào Sư phụ tôn kính!

Xin chào các bạn đồng tu!

Tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp 19 năm. Tôi muốn nhân cơ hội này chia sẻ kinh nghiệm tu luyện về việc làm thế nào để cân bằng mối quan hệ của mình với gia đình.

Trước khi bắt đầu tu luyện, tôi luôn là người quyết định mọi việc. Tôi không bao giờ cân nhắc sự việc từ góc độ của vợ con mình.

Mặc dù tôi đã phần nào thay đổi khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi vẫn không thay đổi nhiều trong vấn đề này. Không ai được phép quấy rầy tôi khi tôi đang làm các việc chứng thực Pháp. Nếu ai đó quấy rầy tôi, tôi sẽ quát họ và bảo họ rằng những việc tôi đang làm là quan trọng nhất.

Sau một thời gian, gia đình tôi không chịu được tôi nữa. Họ đã đi ra chỗ khác để tránh mặt tôi khi nhìn thấy tôi ở nhà. Họ lo lắng rằng họ có thể bị quát mắng nếu vô tình quấy rầy tôi. Vì vậy, tôi được ở một mình và có thể làm bất kể những gì tôi muốn mà không bị làm phiền. Tôi nghĩ rằng mình khá là tốt.

Khi học Pháp nhiều hơn, dần dần tôi nhận ra rằng trạng thái tu luyện của mình là không đúng. Tôi đã không ở trong Pháp và không chứng thực được Pháp. Thay vào đó, tôi đang đóng một vai phản diện.

Sư phụ giảng:

“Tôi còn muốn bảo chư vị, bản tính thực chất từ trước của chư vị được kiến lập trên cơ sở vị ngã vị tư, từ nay trở đi chư vị làm các việc thì trước hết phải nghĩ đến người khác, tu thành bậc Chính Giác vô tư vô ngã, tiên tha hậu ngã, thế nên từ nay trở đi chư vị làm gì nói gì đều phải vì người khác, và nghĩ đến cả vì người đời sau nữa! Hãy nghĩ cho Đại Pháp vĩnh thế bất biến!” (Phật tính vô lậu, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi đã làm ngược lại và không tuân theo các Pháp lý. Tôi đã không chứng thực được Pháp. Thay vào đó, tôi lại chứng thực tính cách cố chấp và khắt khe của mình. Chính điều này đã gây ra căng thẳng và khó chịu trong gia đình tôi.

Chiểu theo Pháp và trở nên lý trí

Sau khi ý thức được về vấn đề của mình, tôi đã chú ý nhiều hơn và cư xử theo các Pháp lý. Tuy nhiên, môi trường gia đình tôi không thể cải biến ngay lập tức sau khi tôi nhận ra điều này. Tôi phải tu luyện bản thân và nhìn sự việc từ góc độ của người khác. Tôi phải nghĩ xem họ có thể chịu được hay không.

Một lần, khi các học viên địa phương ra ngoài để dán tờ rơi vào ban đêm trước ngày Pháp Luân Đại Pháp 13 tháng 5, tôi đã đợi cho tới khi vợ mình đi ngủ. Tôi vừa nhẹ nhàng mở cửa thì cô ấy kêu lên: “Anh đi ra ngoài à?” Cô ấy gặng hỏi: “Em biết anh chuẩn bị ra ngoài làm việc gì đó bởi anh cứ đi đi lại lại mà không chịu ngủ.”

Nếu như trước kia, tôi đã quát cô ấy. Nhưng lần này tôi không làm vậy. Tôi đóng cửa lại và tiến đến bên giường cô. Tôi tự trấn tĩnh bản thân và nói với cô một cách kiên nhẫn và hòa ái: “Anh ra ngoài để dán tờ rơi.”

Cô ấy trở nên lo lắng: “Anh đừng đi. Hãy để những học viên khác làm việc này. Anh chỉ vừa mới được thả ra từ trại tạm giam. Việc này rất nguy hiểm.”

“Ngay cả các cụ bà còn ra ngoài,” tôi đáp: “Sẽ không đúng nếu một người đàn ông trẻ như anh trốn trên giường ở nhà. Anh biết em là một người tốt. Hãy nghĩ xem: Chúng ta không nên như vậy.”

Cô ấy ngập ngừng và nói rằng cô ấy sẽ đi cùng tôi. Tôi nói với cô ấy rằng tôi không bắt buộc cô ấy, nhưng cô ấy nói rằng cô ấy tự nguyện muốn đi. Cô ấy muốn như vậy. Tôi thấy rất cảm động.

Vậy là chúng tôi ra ngoài cùng nhau. Cô ấy quét keo lên tường, còn tôi thì dán tờ rơi. Khi cô ấy sợ hãi, tôi đã cố gắng trấn tĩnh cô ấy. “Đừng sợ. Chúng ta không làm bất kỳ điều gì sai trái,” tôi nói. “Đây là một cách để mọi người biết về cuộc bức hại. Em thử nghĩ xem: ‘Chúng ta đang cứu người và làm một việc chân chính nhất trên thế giới này. Sau này em sẽ cảm thấy thanh thản.”

Vợ tôi đã ướt sũng mồ hôi khi chúng tôi về đến nhà, nhưng cô ấy nói rằng cô ấy cảm thấy vui. Ngày hôm sau, cô ấy đã thắp hương để bày tỏ lòng kính trọng với Sư phụ. Cô ấy nói rằng cô ấy đã nhìn thấy Sư phụ khi cô nhắm mắt. Tôi nhận ra rằng Sư phụ đã khích lệ cô ấy làm các việc chứng thực Pháp ngay cả khi cô ấy chưa phải là một học viên.

Một đêm, vợ tôi đang thao thức trong lúc tôi học Pháp. Cô ấy không ngủ được và hỏi tôi cô ấy có thể xem TV hay không. Cô ấy hứa sẽ bật tiếng nhỏ xuống. Tôi nhận ra rằng cách hành xử của tôi trước kia khiến cô ấy căng thẳng, và mặc dù tôi không phản đối cô ấy xem TV, cô ấy vẫn cảm thấy bị áp lực. Tôi đã nói rằng cô ấy có thể xem TV và điều đó sẽ không làm phiền tới tôi. Mặc dù TV ồn, tôi vẫn giữ tập trung khi học Pháp bởi lúc đó tôi đã thực sự ở trong Pháp.

Khi khách khứa đến nhà tôi, tôi sẽ dừng làm các việc Đại Pháp và trò chuyện với họ. Tôi sẽ hoàn tất chúng sau khi họ ra về. Nếu tôi không quan tâm tới những việc này (như trước kia), gia đình tôi sẽ nói rằng các học viên chỉ quan tâm tới việc của bản thân họ.

Do cuộc bức hại mà gia đình tôi sống rất chật vật. Vợ tôi thậm chí còn không mua được một bộ quần áo trong mấy năm liền. Vì vậy, tôi đã sống đạm bạc để tiết kiệm tiền cho cô ấy. Một hôm, cô ấy nhìn thấy một thứ mà cô ấy thích. Tôi bảo cô ấy hãy mua đi, nhưng cô ấy từ chối. Tôi kiên quyết bảo cô ấy mua nó mặc dù chúng tôi không có nhiều tiền. Cô ấy đã rất vui vẻ và mua nó.

Tôi rất chân thành với vợ về vấn đề tiền bạc. Tôi hỏi ý kiến cô ấy trước, khi cần tiền cho công việc Đại Pháp, và cô ấy rất ủng hộ tôi. Khi tôi mắc sai lầm hay làm không tốt, tôi thành thực xin lỗi cô ấy và nói với cô ấy tôi đã không tuân theo các nguyên lý của Đại Pháp mà tu luyện cho tốt. Tôi đã hứa với cô ấy rằng sau này tôi sẽ chú ý và làm tốt hơn.

Vợ tôi biết rằng tôi là một người tốt. Cô ấy đã nhìn thấy điều đó qua lời nói, giọng điệu và biểu hiện của tôi. Là một học viên, tôi nên chân thành, tử tế và kiên nhẫn. Nhờ vậy, gia đình tôi đã thay đổi thái độ của họ với tôi và Đại Pháp sau khi tôi điều chỉnh lại cách hành xử của mình. Họ đã tiến tới ủng hộ những gì tôi làm, và chúng tôi bắt đầu hòa hợp với nhau.

Hãy từ bi – Họ đang giúp chúng ta chứng thực Pháp

Một hôm khi vợ tôi đang ngủ, tôi đã nghĩ về cô ấy. Các đệ tử Đại Pháp chúng ta thật may mắn vì đắc được Pháp này, nhưng những người không tu luyện đang sống trong mê. Họ đã trải qua sự sợ hãi và khổ sở trong suốt cuộc bức hại. Một mặt nào đó, họ phải chịu đựng nhiều hơn chúng ta.

Nhờ có mối duyên tiền định mà các thành viên trong gia đình chúng ta mới chung sống cùng chúng ta. Nếu chúng ta từ bi, khoan dung và cân nhắc sự việc từ góc độ của họ, họ sẽ nghĩ các học viên thật tốt và Đại Pháp thật tốt. Họ sẽ biết và ủng hộ chúng ta.

Tôi ngộ ra rằng các thành viên trong gia đình chúng ta tới để giúp chúng ta chứng thực Pháp. Nếu chúng ta làm không tốt, họ sẽ không đóng vai mà họ nên đóng và thậm chí có thể còn đóng sang vai phản diện. Vợ tôi tin rằng Đại Pháp là tốt. Mặc dù cô ấy chưa bắt đầu tu luyện, cô ấy vẫn giúp tôi làm các việc Đại Pháp.

Một hôm, vợ tôi về quê để gặp mọi người. Tôi đã nhờ cô ấy mang theo tài liệu Đại Pháp. Cô ấy vui vẻ nhận lời, nhưng cô ấy đã gặp rắc rối khi phân phát tài liệu.

Cô ấy đã đưa cuốn tài liệu đầu tiên cho một người trông có vẻ tốt bụng. Tuy nhiên, người đó lại từ chối nó và nói xấu cô ấy. Cô ấy rơi vào tình thế khó xử và bị xấu hổ trước mặt rất nhiều người. Bỗng nhiên, một người nói to: “Tôi muốn một cuốn. Sợ gì chứ? Hãy cho tôi một cuốn.” Sau đó, nhiều người cũng hỏi xin một cuốn tài liệu. Cô ấy nhanh chóng phát xong hết chỗ tài liệu đó. Người đầu tiên khi nhìn thấy tất cả mọi người đều có một cuốn tài liệu cũng đã xin một cuốn.

Khi cô ấy kể với tôi chuyện này, tôi đã khen ngợi cô ấy. Tôi nói rằng có lẽ tôi cũng không làm được tốt như cô ấy. Thực ra, Sư phụ đã giúp cô ấy hoàn thành việc này.

Vợ tôi đã giảng chân tướng cho bạn bè, họ hàng và bất cứ ai mà cô ấy gặp. Cô ấy nói với tôi rằng trước khi giảng chân tướng cho ai, cô ấy sẽ quan sát người đó trước tiên. Một số người rất cố chấp, nhưng cô ấy vẫn tìm cách để nói chuyện được với họ.

Vợ tôi thường thắp hương cho Sư phụ. Khi cô ấy gặp vấn đề, cô ấy thường cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Cô ấy cũng ủng hộ tôi làm các việc Đại Pháp.

Môi trường tu luyện thuận lợi trong gia đình tôi đã được hình thành, nhưng không phải bằng sự ép buộc của tôi. Bởi vì tôi tu luyện bản thân tốt, nên môi trường gia đình tôi mới được hòa ái.

Để họ nắm được thông tin và củng cố chính niệm của họ

Người nhà chúng ta dễ dàng bị ô nhiễm bởi môi trường ngày nay, vì vậy, chúng ta cần cho họ biết về tiến trình Chính Pháp. Khi họ biết nhiều hơn, chính niệm của họ cũng tăng lên, và họ có thể phản lại can nhiễu và cuộc bức hại của tà ác để trợ giúp chúng ta làm ba việc tốt hơn.

Có một đêm, các đồng tu địa phương tôi ra ngoài để phát tài liệu, nhưng vợ tôi không để tôi đi mà nói rằng lần này tôi phải nghe theo cô ấy. Tôi tự hỏi tại sao cô ấy đột nhiên thay đổi như vậy. Sau đó, tôi biết được rằng cô ấy nghe nói tình hình gần đây đang trở nên căng thẳng, vì vậy mà cô ấy lo sợ. Tôi đã kiên nhẫn giải thích cho cô ấy và cuối cùng, cô ấy cũng đồng ý để tôi đi.

Một hôm vợ tôi nói: “Các gia đình khác đang mua nhà, tậu xe và đi du lịch khắp nơi; họ sống mới tự do và thoải mái làm sao.” Tôi nhận ra rằng nhận thức của vợ tôi về Đại Pháp lúc đó không ổn định; vì vậy, tôi đã nói với cô ấy về được và mất, cùng các nguyên lý của quan hệ nhân quả. Cô ấy đã hiểu ra.

Cùng với tiến trình Chính Pháp, đã dẫn đến làn sóng khởi kiện Giang. Tôi nói với vợ tôi về việc chúng tôi chuẩn bị khởi kiện Giang Trạch Dân. Tuy nhiên, cô ấy lại bảo tôi hãy đợi các học viên khác làm trước. Nhưng tôi vẫn lập tức viết đơn kiện. Cô ấy không lo lắng mà chỉ nói rằng chúng tôi rất can đảm vì dám kiện họ Giang.

Khả năng đắc Pháp cao

Các thành viên trong gia đình chúng ta là những người gần gũi với chúng ta nhất và họ biết khi nào chúng ta tu luyện tốt hay kém. Mỗi suy nghĩ và hành động của chúng ta là tham chiếu cho các thế hệ sau, vì vậy chúng ta nhất thiết phải tu cho tốt. Sư phụ yêu cầu chúng ta bước đi cho chính trên con đường tu luyện của chúng ta, vì vậy chúng ta cần điều chỉnh mỗi ý niệm và hành động của chúng ta cho phù hợp với Pháp. Chúng ta không nên cư xử tùy tiện trước mặt họ chỉ bởi vì họ là người nhà của chúng ta. Mặc dù người nhà chúng ta chưa bắt đầu tu luyện, nhưng họ có thể là nhóm người tiếp theo đắc Pháp.

Cho dù mỗi nhà mỗi cảnh, tất cả chúng ta đều nên tinh tấn chiểu theo Pháp. Chúng ta nên làm việc một cách lý trí, có trí huệ tùy theo tình huống của bản thân.

Tôi hy vọng rằng bài chia sẻ của mình hữu ích cho các học viên. Xin vui lòng chỉ ra những điểm không đúng. Hợp thập.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/11/4/明慧法会-对照法–理智智慧不走极端-318468.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/9/153582.html

Đăng ngày 03-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share