Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 10-11-2015] Tôi là một cảnh sát. Tôi đã bị giam giữ tại các trại tạm giam và bị tra tấn trong các trại lao động cưỡng bức trong suốt những năm qua bởi chính sách đàn áp Pháp Luân Công.
Năm 2004, vợ tôi không chịu được áp lực của cuộc bức hại nên đã cùng con chúng tôi chuyển đi. Để đến thăm vợ con mình, tôi phải đi xe buýt hai tiếng đồng hồ mỗi lượt. Ở trên xe, tôi bắt đầu nói với mọi người về Pháp Luân Công và cuộc bức hại.
Năm năm sau tôi bị chuyển đến một vùng khác và phải đi làm mỗi ngày. Tôi có thể nói chuyện với những người qua lại khi đi làm.
Mỗi lần lên xe buýt, tôi thường phát chính niệm trước khi nói chuyện với mọi người. Để giúp họ thoải mái hơn và chấp nhận quan điểm của mình, tôi bắt đầu một cuộc trò chuyện bình thường, sau đó dẫn dắt các chủ đề hướng tới cuộc bức hại.
Linh hoạt khi giảng chân tướng
Những người ở các ngành nghề khác nhau quan tâm đến những vấn đề khác nhau. Dưới đây là một số ví dụ về cách mà tôi khiến cho những người từ các tầng lớp khác nhau trong xã hội lắng nghe chân tướng cuộc bức hại và thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) cũng như các tổ chức liên đới của nó.
Bí thư đảng bộ huyện
Một buổi sáng, tôi hỏi một người đàn ông xem ông có phải là bí thư huyện không. Tôi nói: “Tôi đã từng gặp ông nhưng chúng ta chưa nói chuyện với nhau. Ông đã được nghe kể về một nhân viên trong sở cảnh sát tu luyện Pháp Luân Công chưa? Đó chính là tôi.” Ông ấy nhìn tôi và không nói gì.
Tôi nói với ông ấy rằng Pháp Luân Công không giống như những gì họ nói trên TV. Tôi nói với ông ấy làm cách nào mà trong suốt những năm qua tuy bị giam giữ, tra tấn và sa thải nhiều lần nhưng tôi chưa bao giờ từ bỏ môn tu luyện tuyệt vời này. Sau đó, tôi nói về những lừa dối mà ĐCSTQ dựng lên đối với cuộc bức hại và tại sao ông nên thoái ĐCSTQ. Ông ấy đã vui vẻ đồng ý.
Một giáo viên
Khi tôi hỏi một giáo viên vật lý trường trung học rằng ông đã làm nghề giáo viên trong bao lâu, ông nói là hơn 20 năm. Khi tôi hỏi ông vì sao trái đất quay xung quanh mặt trời, ông nói với tôi đó là do trọng lực.
Tôi nhắc ông về việc các đĩa bay có thể đến và đi trong một khoảng thời gian ngắn vẫn là một ẩn đố và rằng một cuốn sách có tên là Chuyển Pháp Luân đã giải được ẩn đố đó. Sau đó, tôi chuyển sang chủ đề các học viên đều tuân theo những nguyên lý trong cuốn sách này. Tôi nói với ông ấy rằng các học viên Pháp Luân Công đang bị bức hại và nhiều người đã chết hoặc bị mổ cướp nội tạng. Ông cũng quyết định thoái ĐCSTQ.
Các công nhân và nông dân
Thật dễ dàng khi nói với các công nhân về nạn tham nhũng. Nhiều công ty bị giải thể vì các quan chức tham nhũng, khiến cho nhiều công nhân bất mãn khi bị mất việc làm. Họ có xu hướng đồng ý khi tôi nói về sự tham nhũng và liên hệ tới cuộc đàn áp Pháp Luân Công.
Cách tiếp cận này cũng hiệu quả với những nông dân. Tôi hỏi họ về hoa màu và thời tiết cũng như đồng cảm với họ về khó khăn khi chỉ thu về được một chút lợi nhuận. Sau đó, tôi nói về một số quan chức giàu có và sống thoải mái như thế nào từ việc biển thủ tiền thuế của chúng tôi: “Không những thế họ thậm chí còn sử dụng tiền thuế ấy để đàn áp những công dân tốt như các học viên Pháp Luân Công.” Tiếp đó tôi giảng chân tướng cho họ. Những nông dân thường vui vẻ thoái ĐCSTQ.
Chúng ta có thể bắt đầu một cuộc trò chuyện thú vị và thay đổi từ nhiều góc độ. Miễn là chúng ta nói rõ ràng và đưa ra những lý do hợp lý để họ thoái ĐCSTQ.
Đề cao thông qua việc giảng thanh chân tướng
Tôi thường xuyên gặp những người phớt lờ, tránh né, nói những lời làm tổn thương hoặc đe dọa mình. Đây là những lúc tôi cần đề cao tâm tính.
Đôi khi mọi người thường hỏi tôi rằng tôi làm gì để kiếm sống. Một lần, tôi sợ nói ra mình là công an và chỉ nói rằng mình làm việc trong bộ giao thông vận tải. Khi ai đó hỏi tôi làm cụ thể những gì tôi không muốn nói dối thêm nữa và đã nói thật.
Sau đó, tôi có thể thẳng thắn nói với mọi người rằng mình là một sĩ quan. Tôi đã tống khứ được tâm sợ hãi của mình và mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn kể từ đó.
Một lần, tôi đã hỏi một người xem anh ấy có gia nhập bất kỳ tổ chức liên đới nào của ĐCSTQ không. Anh ta tức giận và hét lên: “Im mồm và biến khỏi đây.” Tôi có chút lo sợ, nhưng sau đó tôi nghĩ rằng đó là cơ hội tốt để loại bỏ các quan niệm của mình. Tôi quay lại và bắt đầu nói chuyện với bất cứ người nào ở đó trước cái nhìn chằm chằm của người đã mắng nhiếc tôi. Tôi lấy lại bình tĩnh và cuối cùng cũng có người thoái ĐCSTQ.
Một người đàn ông mà tôi gặp trên xe buýt đã đứng lên và hét vào mặt tôi yêu cầu tôi không nói nữa. Không hề lên giọng, tôi nói “Tại sao anh lại hét lên với tôi? Anh có biết tôi không? Tôi đang nói cho anh những điều tuyệt vời và anh chọn cách không lắng nghe. Nếu chúng ta gặp lại nhau, tôi vẫn sẽ nói với anh những điều đó.”
Người đàn ông im thin thít. Tôi nhận ra rằng, khi giảng chân tướng chúng ta không nên mềm yếu hoặc nhút nhát. Sau khi tôi khiển trách người đàn ông đó, loại tình huống này không bao giờ xảy ra nữa.
Các quan niệm người thường là những rào cản lớn [ngăn trở] việc giảng chân tướng. Trước đó, tôi không thích giảng chân tướng khi mặc đồng phục. Một lần, khi đi taxi, người tài xế và tôi đã có một cuộc trò chuyện thú vị, tôi đã giảng chân tướng cho anh ấy ngay cả khi đang mặc đồng phục. Anh ấy đồng ý với tôi và thoái ĐCSTQ. Kể từ đó, việc mặc đồng phục khi giảng chân tướng không còn là vấn đề mà tôi lo ngại nữa.
Một thời gian, tôi không thích nói chuyện với những người có vẻ ngoan cố hoặc sợ hãi, vì vậy tôi thấy cần phải nói chuyện với một người đàn ông trông có vẻ cứng đầu. Ông ấy đã thoái ĐCSTQ chỉ sau một vài câu.
Hướng cuộc nói chuyện tới Pháp Luân Công và cuộc bức hại
Trong suốt những năm qua, tôi đã học được cách dẫn dắt hướng tới chủ đề Pháp Luân Công từ các góc độ khác nhau. Dưới đây là một vài ví dụ.
Vào thẳng vấn đề
Khi lần đầu thực hiện việc giảng chân tướng, tôi luôn luôn vào thẳng vấn đề bằng cách nói: “Lúc đi học có phải bạn đã bị buộc tham gia Đoàn thanh niên Cộng sản.” Câu trả lời luôn luôn là đúng, và tôi hỏi rằng liệu họ đã nghe tới việc thoái ĐCSTQ chưa, để dẫn dắt tới việc giảng chân tướng thêm nữa.
Thiện ác hữu báo
Một hành khách đề cập đến việc những nông dân đã sử dụng quá nhiều phân bón cho cây trồng để chúng phát triển nhanh hơn. Tôi tiếp tục cuộc nói chuyện một cách gián tiếp để tránh cái kết không tốt – chẳng hạn như các chính sách cực đoan của Giang Trạch Dân đã dẫn tới hàng trăm nghìn vụ kiện chống lại ông ta.
Những chiếc điện thoại và các tờ tiền
Khi tôi nhìn thấy một hành khách sử dụng điện thoại, tôi hỏi xem anh có nhận được cuộc gọi nào từ các học viên Pháp Luân Công nói về cuộc đàn áp hay tin nhắn về việc thoái ĐCSTQ không.
Đôi khi, tôi nhận được những tờ tiền giấy có ghi thông điệp của Pháp Luân Công trên đó. Tôi đã cho những người quanh mình xem và nói: “Nhìn này, đây là thông điệp của các học viên Pháp Luân Công”, và bắt đầu từ [chủ đề] đó.
Mọi thứ đều có thể sử dụng để giảng chân tướng
Nếu tôi gặp một người biết vẽ, tôi sẽ hỏi xem anh ấy có biết bức tranh nào đẹp không và hướng tới những bức họa tuyệt vời trong triển lãm Chân-Thiện-Nhẫn. Tôi sẽ nói về những câu chuyện [đằng sau] các bức tranh đó.
Một số hành khách đeo tràng hạt. Tôi khen tràng hạt và nói rằng đeo tràng hạt mang lại may mắn. Sau đó, tôi bảo họ rằng thoái ĐCSTQ cũng mang lại may mắn và hỏi xem họ đã nghe về điều đó chưa.
Một hành khách thức dậy sau khi vừa chợp mắt và tôi hỏi xem anh cảm thấy thế nào. Tôi bảo anh rằng ngủ một chút giúp chúng ta thư giãn, vậy nên anh đang làm điều đúng đắn. Sau đó, tôi bảo anh rằng anh nên làm một điều đúng đắn nữa là thoái ĐCSTQ.
Một lần, một đứa bé ngồi ghế phía trước tôi chơi đùa cùng một phụ nữ ngồi cạnh tôi. Đứa bé thích cô và cười nhiều. Tôi nói với người phụ nữ rằng: “Cô hẳn là rất may mắn.” Cô hỏi tôi xem là may mắn gì. Sau đó, tôi bắt đầu giảng chân tướng cho cô.
Tôi đọc các tài liệu Đại Pháp trên xe buýt và khi người ngồi cạnh tôi chú ý, tôi hỏi xem anh đã nghe về Pháp Luân Công chưa.
Nếu tôi nghe được hành khách nói về bệnh của ai đó, tôi sẽ kể cho họ các câu chuyện về những người trở nên khỏe mạnh qua việc nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo” và giảng chân tướng cho họ.
Nhiều người cảm thấy buồn khi tôi nói chuyện với họ về tham nhũng ở Trung Quốc. Tôi bảo họ rằng tiền thuế của họ rơi vào túi các quan chức tham nhũng để họ có thể làm điều tệ hại là đàn áp các học viên Pháp Luân Công.
Đôi lúc, chủ đề về bất động sản có thể là khởi đầu tốt cho một cuộc hội thoại. Tôi sẽ nói với mọi người rằng hầu hết các tòa nhà mới được xây dựng không phải cho người dân sống, mà cho các quan chức giám sát công trình. Sau đó, tôi dẫn ra chủ đề về tham nhũng.
Kiện Giang Trạch Dân
Để bắt đầu cuộc hội thoại với người mà có kiến thức về pháp luật, bạn phải biết một số điều luật để giảng chân tướng có hiệu quả. Tôi thường giảng chân tướng cho các công an khác theo cách này.
Một số điều chú ý khi giảng chân tướng
Tôi cố gắng chọn một ghế trống khi lên xe buýt nếu có nhiều ghế trống, thay vì cố tình ngồi cạnh ai đó. Tôi tin rằng điều này khiến họ bớt khó xử hơn. Khi ai đó ngồi cạnh tôi, đó sẽ là người tôi giảng chân tướng.
Tôi đã giảng chân tướng trên xe buýt trong 11 năm. Đôi lúc, tôi làm tốt và đôi lúc không. Tôi đang đề cao vì tôi liên tục tu luyện. Tôi muốn cứu thêm nhiều người để có thể xứng đáng với ơn cứu độ từ bi của Sư phụ.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/11/10/318639.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/11/16/153686.html
Đăng ngày 2-12-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.