Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-7-2015] Sau khi Đảng Cộng sản Trung Quốc phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999, hiệu trưởng trường học nơi tôi làm giáo viên đã gây áp lực để tôi từ bỏ tu luyện Pháp Luân Công.

Tôi bị đe dọa nhiều thứ, từ bị án treo cho đến việc kết thúc hợp đồng lao động. Thời gian đó, tôi đã chịu áp lực rất lớn. Lương của tôi bấy giờ khoảng 1.000 nhân dân tệ một tháng và tôi không biết xoay sở thế nào nếu thiếu khoản tiền đó.

Tôi đã bị giam giữ và bỏ tù bất hợp pháp vài lần. Ở trong tù, tôi bị buộc phải lao động cưỡng bức. Tôi nhận ra chế độ Trung Cộng đang bức hại mình, vì vậy tôi đã từ chối làm bất cứ công việc gì.

Tôi nhận ra rằng mình không nên dựa vào làm việc cho Đảng Cộng sản để sinh sống. Tôi nghĩ mình sẽ học làm gì đó để có thể tự kiếm sống. Để giữ cho tâm trí thanh tỉnh khi ở trong tù, tôi đã nhẩm lại tất cả những kinh văn của Sư phụ mà tôi đã học thuộc lòng. Tôi cũng học cách đánh máy tiếng Trung, mà sau này thành ra lại rất có ích.

Khi được thả, tôi đã bị sa thải khỏi công việc giảng dạy của mình.

Cứu người là trên hết; Mọi thứ khác sẽ được an bài tốt

Sau khi cùng gia đình chuyển đến một thành phố mới, tôi tìm được công việc giảng dạy ở một ngôi trường nhỏ nơi đã trả lương cho tôi 4.000 nhân dân tệ một tháng!

Một năm sau, tôi bắt đầu dạy học riêng. Tôi kiếm được 8.000 nhân dân tệ một tháng, tôi có thời gian rảnh vào các ngày trong tuần và có thể học Pháp, luyện công. Tôi ra ngoài để phân phát tài liệu giảng chân tướng khi các lớp học buổi tối kết thúc.

Trong suốt thời gian này, vì gia đình tôi không phải người địa phương nên con trai tôi không thể học ở các trường công. Vì vậy tôi đã chuyển đến giảng dạy ở một trường tư để con trai tôi có thể nhập học. Vào các buổi tối, tôi cùng vợ ra ngoài để giảng chân tướng.

Tuy nhiên, hiệu trưởng trường tư đó không thích những giáo viên thường xuyên ra ngoài vào buổi tối, bởi vì một số giáo viên đã ra ngoài để chơi mạt chược suốt đêm và kiệt sức khi trở lại trường vào buổi sáng.

Tôi cần ra ngoài để cứu nhiều người hơn.

Nếu tôi bỏ công việc này, sẽ khó cho con trai tôi đi học. Nhưng chúng tôi biết rằng cứu người sẽ luôn là ưu tiên hàng đầu, vì vậy tôi chọn nghỉ việc.

Khi chúng tôi quyết định đặt cứu người là hàng đầu, mọi thứ nhanh chóng tiến triển.

Chẳng bao lâu, tôi tình cờ gặp hai giáo viên có năng lực và chúng tôi bắt đầu cung cấp những khóa học ngoài giờ. Một giáo viên phụ trách việc tổ chức, để tôi tập trung vào việc giảng dạy. Điều này khiến công việc của tôi khá thoải mái và tôi có thể kiếm được hơn 10.000 nhân dân tệ một tháng

Đại Pháp mang lại phúc lành

Khi gia đình tôi đối mặt với những khó khăn về tài chính, bố vợ tôi thường bảo chúng tôi đến nhà ông. Ông sẽ chuẩn bị nhiều thức ăn ngon và nói đó là để đãi cháu trai ông. Tôi cũng biết ông đang cố gắng nuôi chúng tôi bởi vì chúng tôi không có nhiều tiền.

Những người thân khác cũng cố gắng giúp chúng tôi. Đôi lúc họ nhờ tôi làm gì đó giúp họ, sau đó thì đưa cho tôi một túi thức ăn. Tôi biết họ thương chúng tôi. Họ biết tôi và vợ tôi đã nâng cao sức khỏe và tiêu chuẩn đạo đức thông qua tu luyện Đại Pháp, nhưng họ biết chúng tôi đang bị bức hại và cuộc sống của chúng tôi khó khăn.

Họ không biết chân tướng về Đại Pháp, vì vậy một số người không muốn học mặc dù họ rất ốm yếu. Hơn thế nữa, một số người thân của chúng tôi cũng bị bức hại vì chúng tôi tu luyện.

Nhưng tôi nhận ra rằng mình phải thay đổi tình hình – Tôi phải nói cho họ biết Đại Pháp là tuyệt vời và có thể cứu họ.

Cho đến bây giờ, tình thế quả thực đã thay đổi. Trong những năm gần đây, gia đình tôi đã kiếm được nhiều tiền, nên chúng tôi có khả năng giúp đỡ những người thân của mình. Tôi chi trả sinh hoạt phí cho mẹ mình. Khi anh trai cả của tôi qua đời, tôi đã trả phần lớn chi phí tang lễ và biếu chị dâu tôi một số tiền vì chị không có việc làm. Tôi cũng giúp em trai thứ ba mua một ngôi nhà.

Những người thân của tôi đã hiểu rằng việc trở thành một học viên Đại Pháp tuyệt vời thế nào. Vài người thậm chí đã thoái Đảng và các tổ chức liên đới của nó, như Đoàn Thanh niên cộng sản và Đội Thiếu niên tiền phong. Chị dâu cả của tôi cũng muốn học Đại Pháp.

Không chấp trước vào tiền

Khi chúng tôi đang trong khó khăn về tài chính, tôi và vợ con chỉ có 60 nhân dân tệ để mua thực phẩm cho cả tháng. Tôi nhớ một buổi tối trong dịp Tết Nguyên đán, tôi mượn bố vợ chiếc xe đạp cũ và đến một chợ bán buôn để mua 2 tệ cải thảo và củ cải cho năm mới.

Bây giờ tôi kiếm được hơn 10.000 nhân dân tệ một tháng. Tình hình tài chính của chúng tôi đã cải thiện rất nhiều, nhưng lối sống của chúng tôi không thay đổi nhiều. Đôi khi tôi vẫn chỉ nấu mì sợi để ăn.

Qua nhiều năm, một số đồng tu đã ở cùng chúng tôi khi họ đang bị bức hại và không thể trở về nhà. Một học viên đã ở với chúng tôi trong một tháng, và tôi nhớ một sự việc thú vị về khoảng thời gian đó.

Một học viên khác đã giới thiệu anh ấy với tôi và tôi đồng ý để anh ấy ở lại với chúng tôi. Tôi hỏi anh ấy đã ăn chưa, anh bảo chưa, nên tôi đã làm cho anh một bát mì. Chúng tôi trò chuyện khi anh ấy ăn và tôi thấy anh ăn rất chậm.

Sau này, khi chúng tôi đã thân quen hơn, anh ấy nói rằng bát mì đó không có vị gì cả, và anh ấy khó có thể nuốt chúng. Anh nói rằng anh thấy không tốt khi hỏi thêm muối. Không có gì lạ khi sau này anh ấy luôn là người nấu cho tôi!

Một đồng tu khác đã thực hiện một số công việc kinh doanh nhưng đều không thành công. Tôi đã chia sẻ với anh và nói rằng chúng ta nên bảo trì chính niệm. Tôi cũng đưa ra những vấn đề như “Tại sao chúng ta kiếm tiền?” và “Tiền để làm gì?”

Anh ấy không đồng ý với tôi ngay lập tức, nhưng vào một thời điểm sau đó, anh nói với tôi rằng những học viên khác anh gặp cũng nói với anh những điều giống như thế. Anh ấy hỏi: “Là một học viên, mục đích của việc kiếm tiền là gì?” “Nó dùng để sống tốt hơn hay để cứu người? Để thoát khỏi những lo lắng hay để chứng thực sự tốt đẹp của Đại Pháp?”

Học viên đó nói rằng khi anh có chính niệm, những cơ hội kinh doanh sẽ thực sự xuất hiện, và thậm chí đôi khi những đối tác kinh doanh của anh cho anh vay tiền để bắt đầu [kinh doanh]. Sau đó anh đã kiếm được nhiều tiền trong mọi việc buôn bán có anh tham gia mà không phải nỗ lực nhiều.

Tôi đã có thể ngộ sâu sắc hơn những gì Sư phụ giảng về “ Giàu mà có đức” trong Tinh Tấn Yếu Chỉ. Đây chẳng phải là một minh chứng cho sự kỳ diệu của Đại Pháp trong thế giới con người sao?


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/7/11/309771.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/8/18/152129.html

Đăng ngày 17-09-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share