Bài viết của Thanh Vân ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 23-03-2015] Tôi thật may mắn khi được kết duyên cùng Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 04 năm 1998. Với tôi điều này thật thần thánh, và cuộc đời tôi đã bước sang một chương mới.
Tôi đã từng mắc rất nhiều bệnh tật trước khi tu luyện, đặc biệt là bị viêm phế quản trầm trọng, và tôi cũng luôn luôn bị khó thở. Ở tuổi đôi mơi, tôi đã phải sử dụng lượng lớn thuốc men, nhìn tôi nhợt nhạt xanh xao và yếu ớt, khó gần, loạn thần kinh chức năng, và rất khó để hòa đồng với người khác. Tôi thường hay mâu thuẫn với những người bên cạnh tôi, và thường làm tổn thương họ.
Tôi không biết cách nhẫn khi đối mặt với xung đột. Tôi thích tranh đấu với người khác, bất kể nó có đáng đến mức đó hay không. Tôi hay nghi ngờ và luôn suy đoán xem người khác đối xử với tôi như thế nào. Tôi sống một cuộc sống đắng cay và mỏi mệt.
Sau khi tu luyện Đại Pháp, tôi đã không còn phải sống trong sợ hãi cũng như hay suy diễn về những người khác nữa. Tôi đã biết chiểu theo theo những yêu cầu của Pháp Luân Đại Pháp để hành xử. Cuộc sống của tôi có các nguyên lý của Đại Pháp chỉ đạo, những nguyên lý đã khiến tôi ngày càng thư thái.
Sư phụ giảng:
“Đã làm người luyện công thì trước hết phải làm được ‘đả bất hoàn thủ, mạ bất hoàn khẩu’, phải Nhẫn.”(Bài giảng thứ chín, Chuyển Pháp Luân)
Trong bài giảng “Thế nào là Nhẫn” trong Tinh Tấn Yếu Chỉ, Sư phụ giảng:
“Nhẫn là chìa khóa của đề cao tâm tính. Nhẫn mà uất hận, ủy khuất, hay đẫm lệ là cái nhẫn của người thường với chấp trước vào tâm lo nghĩ, hoàn toàn không hề nảy sinh uất hận, không cảm thấy ủy khuất thì mới là cái Nhẫn của người tu luyện.”
Tôi bắt đầu nhẫn. Ở nhà, tôi không còn tranh đấu với chồng nữa, và tôi cũng đối xử tốt với anh ấy. Bất kể anh ấy có đánh đập hay xúc phạm tôi, tôi đều luôn luôn đối xử từ bi với anh ấy. Đặc biệt là khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) khởi xướng cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp, do tâm sợ hãi, chồng tôi đã cố gắng ngăn cản tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy bắt đầu thường xuyên đánh đập tôi.
Con trai tôi không còn ủng hộ tôi nữa, nhưng cháu cố gắng ngăn chồng tôi lại, cháu nói: “Bố không thể làm thế với mẹ; mẹ là người tốt nhất trên thế gian này.”
Chồng tôi cũng cảm thấy rằng anh ấy đã sai, và đã ngừng đánh đập tôi. Thậm chí khi tôi bị giam giữ phi pháp trong trại giam, anh ấy cũng không hề than phiền dù chỉ một lời. Mặc dù tôi bị bức hại trong nhiều năm qua và anh ấy đã liên tục phải sống trong sợ hãi, anh ấy vẫn luôn ủng hộ tôi tu luyện Đại Pháp.
Ở đơn vị công tác, tôi gặp khảo nghiệm hết lần này đến lần khác. Nếu tôi đi phía trước một ai đó, người đó sẽ chửi rủa sau lưng tôi, dù họ không nói đích danh, nhưng tôi cảm thấy rằng họ đang chửi rủa tôi. Đôi khi khi tôi đang đi ngang qua một phòng làm việc để cửa mở, tôi có thể nghe thấy một nhóm người ở trong đó xúc phạm và cười nhạo tôi.
Trước đây nếu điều này xảy ra, tôi sẽ ngay lập tức lao vào phòng và tát ngay vào mặt người đó. Tuy nhiên, tôi đã không làm như vậy dù chỉ một chút uất hận, và tôi nghĩ rằng điều đó là đúng. Tôi nghĩ, hẳn là Sư phụ đang giúp tôi loại bỏ nghiệp lực và tâm chấp trước, nếu không tôi sẽ không thể nào bình tĩnh đến mức đó được.
Một lần khác, tôi bị la mắng gay gắt ở nơi làm việc suốt hơn một tiếng đồng hồ. Đồng nghiệp của tôi thậm chí còn muốn ẩu đả với tôi, nhưng tôi đã không phản ứng gì kể cả chỉ một lời nói. Mặc dù tâm tôi rất khó chịu, nhưng tôi chỉ có một mục đích, đó là phải nhẫn.
Sư phụ giảng:
“Là người luyện công chúng ta sẽ đột nhiên gặp mâu thuẫn. Xử lý thế nào? Bình thường chư vị luôn luôn bảo trì trái tim từ bi, [bảo trì] tâm thái hoà ái; [khi] gặp vấn đề thì sẽ xử lý được tốt, bởi vì nó có một khoảng hoà hoãn. Chư vị luôn từ bi, lấy Thiện đãi người, làm việc gì đều luôn luôn cân nhắc đến người khác, mỗi khi gặp vấn đề thì trước hết nghĩ rằng: ‘Việc này đối với người khác có thể chịu được không, đối với người khác có phương hại gì không’; như vậy sẽ không xuất hiện vấn đề gì. Do đó chư vị luyện công cần theo tiêu chuẩn cao, tiêu chuẩn cao hơn nữa mà yêu cầu bản thân.” (Bài giảng thứ tư, Chuyển Pháp Luân)
Nên tôi biết rằng tôi đã vượt qua khá tốt khảo nghiệm này.
Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi thực sự chẳng có gì giỏi giang. Dù là phụ nữ, nhưng tôi thực sự rất thích ẩu đả. Khi còn học ở trường, tôi đã đánh các bạn học. Tại nơi làm việc, tôi đã đánh các đồng nghiệp của mình, và hầu hết là ẩu đả với các đồng nghiệp nam.
Giờ đây tôi đã hiểu rằng lúc đó tôi đã là một người không tốt. Kể từ khi bắt đầu tu luyện Đại Pháp, tôi đã nhận ra điều này và đã học cách để trở thành một người tốt hơn.
Đồng nghiệp của tôi, người mà trước đây đã bị tôi đánh, sau này đã trở thành cấp trên của tôi, đây là điều mà tôi không hề nghĩ tới. Từ khi tôi bắt đầu trở thành một người tốt hơn, anh ấy đã không có cớ gì để có thể trả đũa tôi. Tôi đã giảng chân tướng cho anh ấy hết lần này đến lần khác. Tôi đã cố gắng thuyết phục anh ấy thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó và khuyên anh ấy đọc Cửu Bình . Anh ấy đã có một lựa chọn tuyệt vời và đã thoái [đảng], điều này đã khiến tôi rất vui mừng.
Tại nơi làm việc, tôi cũng đã giúp những người khác hiểu chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Tôi đã làm việc ở đó hơn 20 năm. Những người quanh tôi nhận thấy rõ ràng rằng những chuyển biến này của tôi có được kể từ sau khi tôi tu luyện Đại Pháp; Tôi đã trở thành một người hoàn toàn khác xưa. Do đó, họ đều biết rằng, “Pháp Luân Đại Pháp hảo”, và những tuyên truyền và dối trá của truyền thông Trung Cộng đã không thể khởi tác dụng đối với họ.
Tôi tràn đầy sức sống, khỏe mạnh, và tốt bụng. Họ đều cảm thấy Đại Pháp thật tuyệt vời. Tôi nói với nhiều người về Pháp Luân Đại Pháp và tôi đã khuyên họ thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó. Điều này dễ dàng hơn vì họ đã biết về tôi trước kia. Tôi thậm chí còn vui mừng hơn nữa khi ở nơi làm việc của tôi có nhiều người đã bước vào tu luyện Đại Pháp.
Mặc dù tôi phải đối mặt với ma nạn trên con đường tu luyện và bị ĐCSTQ bức hại, nhưng tôi vẫn chỉ luôn coi đó là những khảo nghiệm. Mỗi ngày tôi đều rất hạnh phúc khi làm ba việc. Qua thời gian, tôi đã học được cách vào Internet để in các loại tài liệu thông tin để giúp mọi người hiểu về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại.
Pháp Luân Đại Pháp dạy tôi sống theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn và ban cho tôi trí huệ.
Bản tiếng Hán: www.minghui.org/mh/articles/2015/3/23/306582.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/4/3/149579.html
Đăng ngày 05-05-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.